Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 741 - Chương 741: Di Tích Sinh Mệnh Chi Thần (4)

Chương 741: Di tích Sinh mệnh chi thần (4) Chương 741: Di tích Sinh mệnh chi thần (4)

“Là Sinh mệnh chi hoa!” Giang Khải vội vàng đi đến trước mặt pho tượng.

Suy nghĩ, Giang Khải vẫn cảm thấy đừng bò lên pho tượng thì tốt hơn, những pho tượng thần minh này cái sau quỷ dị hơn cái trước, chẳng may lại xảy ra điều ngoài ý muốn gì thì không dễ làm.

Nghĩ tới đây, Giang Khải trực tiếp dùng Quang Minh thần lệnh, sau khi bay ra lại chặt đứt bốn đóa hoa hồng nhỏ, thu thập được Sinh mệnh chi hoa.

Không lâu sau khi di tích Sinh mệnh chi thần bị kích hoạt, ánh sáng ở chín bệ đá xung quanh dần tối tăm.

Sau đó, những dây leo này như là vật sống nhanh chóng sinh trưởng, hoàn toàn bao bọc pho tượng Sinh mệnh chi thần, không lâu sau pho tượng đã biến mất rất thần kỳ.

Cùng lúc đó, mặt đất dưới chân Giang Khải lại dâng lên lần nữa, Giang Khải lại quay về mặt đất.

Chỉ là mấy hư ảnh trên bệ đá đã sớm biến mất không thấy gì nữa theo ánh sáng trên bệ đá nhạt đi.

“Chắc là tử vong logout rồi…” Giang Khải suy đoán, “Dù sao giai đoạn Siêu phàm còn cần 113 ngày nữa mới bắt đầu, chắc đám người sư huynh sẽ không chịu ảnh hưởng.”

Tuy nói như vậy nhưng Giang Khải vẫn quyết định sau khi giao Sinh mệnh chi hoa cho Liễu thần, lại nhanh chóng quay về xác nhận.

Một lần nữa quay lại mặt đất, Giang Khải phát hiện hiểu quả Ăn mòn sinh mệnh không có hiệu lực nữa, xem ra đã biến mất cùng với di tích Sinh mệnh chi thần.

Những dã thú to lớn nơi xa lần lượt ngã xuống, đoán chừng đã hoàn toàn tử vong.

Cuối cùng đảo ăn mòn đã bình thường lại.

Nhìn chín cái bệ đá tối tăm không có ánh sáng trên mặt đất, Giang Khải thở dài một hơi.

Trên tấm bia đá nói, suy cho cùng là lấy cái chết đổi cái sống, hóa ra là dùng chín người chết đổi lấy cơ hội tiến vào di tích Sinh mệnh chi thần.

Một khi tiến vào tòa đảo ăn mòn này rất có khả năng sẽ biến thành thứ nửa chết nửa sống, mặc dù có trang bị có thể chống cự Ăn mòn sinh mệnh nhưng vẫn phải xuyên qua khu vực bị những dã thú kia chiếm cứ, có lẽ cũng là cửu tử nhất sinh.

Dù tìm được pho tượng, còn cần chín người hy sinh mới có thể khởi động cơ quan di tích.

Liễu thần nhắc nhở hắn phải dẫn theo mấy người trợ giúp, thì ra ý của nó không phải để người khác trợ giúp mình, mà là để bọn họ giúp hắn tiến vào di tích.

“Di tích thần minh thật sự là cái sau khó tìm hơn cái trước.” Giang Khải lắc đầu, “Nói vậy, nếu không phải người của Đông Phương gia đuổi tới, ta còn không vào được!”

Không biết sau khi Đông Phương Thương Hải biết chuyện này sẽ có suy nghĩ thế nào…

Sinh mệnh chi hoa chỉ có thể sống hai ngày, Giang Khải không thể trì hoãn nhiều hơn, phải chạy về khu vực sương mù trước.

Giang Khải vừa đến khu vực sương mù đã nghe thấy Liễu thần không kịp chờ đợi gọi hắn đến.

Đây là khu vực mà người bình thường không vào được, Giang Khải đã tới nhiều lần cũng xe nhẹ đường quen đi xuyên qua sương mù, tìm được gốc cây liễu khổng lồ này.

“Lấy được Sinh mệnh chi hoa rồi hả?”

Giang Khải trực tiếp lấy ra một đóa Sinh mệnh chi hoa, đưa đến trước mặt Liễu thần.

“Không phải ngươi hái bốn đóa sao?”

“Ngươi chỉ cần một đóa.” Giang Khải nói.

“Giao cả ba đóa kia cho ta!”

Giang Khải nhíu mày, “Ngươi cũng rất tham lam, ngươi muốn một đóa, ta đưa cho ngươi một đóa, ta đã hoàn thành nhiệm vụ mà ngươi cho ta, giữa chúng ta đã thanh toán hết.”

“Ngươi giữ lại ba đóa này có tác dụng gì? Qua một thời gian chúng nó sẽ tự động khô héo!”

Nếu là người khác đòi của Giang Khải biết đâu hắn sẽ cho, nhưng Giang Khải không có chút thiện cảm nào với Liễu thần, nếu không phải hắn đánh không lại Liễu thần thì hận không thể nhổ nó tận gốc ngay lúc này.

Loại tình huống này, dù Giang Khải giữ lại Sinh mệnh chi hoa không có tác dụng gì, hắn cũng không định để Liễu thần được lợi.

“Ngươi quản ta, ta giữ lại làm vật phẩm trang sức không được sao?”

“Ngươi có tin ta…”

Giang Khải vội vàng lấy ra Sinh mệnh chi hoa, nắm ở trong tay, “Này, ngươi đừng ép ta, nếu ngươi dám đánh thì ta sẽ phá hủy chúng nó, dù sao ngươi đừng nghĩ lấy được Sinh mệnh chi hoa thừa!”

Tuy Giang Khải đánh không lại Liễu thần, nhưng bóp nát mấy đóa hoa nhỏ vẫn rất dễ dàng.

Liễu thần chỉ lắc lư dây leo, nhưng nó cũng không công kích Giang Khải.

“Ta không ngờ xung quanh di tích Sinh mệnh chi thần đã tạo thành khu rừng cực lớn, ngay cả Sinh mệnh chi hoa cũng biến dị nở thêm mấy đóa hoa… Giang Khải, đưa ba đóa Sinh mệnh chi hoa này cho ta, ta có thể cho ngươi một vài phần thưởng ngoài định mức.”

Giang Khải thấy hơi bất ngờ, lúc trước mình tiện tay chọn thêm mấy đóa Sinh mệnh chi hoa lại có thể lừa gạt được phần thường.

“Ta không muốn thưởng, ngươi trả lời mấy vấn đề của ta đi!” Giang Khải nói, “Ngươi trả lời ta một câu, ta sẽ cho ngươi thêm một đóa hoa.”

“Nói!”

Giang Khải suy nghĩ, nói, “Ngươi muốn thứ này làm gì?”

“Không thể trả lời, đổi vấn đề khác.”

Giang Khải hơi do dự, Liễu thần tuyệt đối không phải người lương thiện, nó cần Sinh mệnh chi hoa như thế chắc chắn có tác dụng lớn với nó.
Bình Luận (0)
Comment