Chương 742: Ba vấn đề
Chương 742: Ba vấn đề
Nếu nó trở nên càng cường đại hơn, không biết sẽ mang đến hậu quả gì.
Thế nhưng hiện tại Giang Khải cũng có rất nhiều vấn đề nhất định phải biết được câu trả lời…
Sau khi cân nhắc, Giang Khải lại đặt câu hỏi, “Ngươi sáng tạo ra người phục chế tà ác, ngươi muốn dùng hắn làm gì!”
“Người sáng tạo ra hắn không phải ta, là ngươi! Ta chỉ phóng sinh hắn mà thôi, về phần tương lai hắn lại biến thành loại người gì, sẽ làm ra việc gì không quyết định bởi ta, mà quyết định bởi ngươi!”
Giang Khải cau mày, Liễu thần chỉ thả người phục chế tà ác đi?
“Ngươi không lừa ta chứ?”
“Hừ hừ.” Liễu thần khẽ cười vài tiếng, “Vẫn là câu nói kia, ta không cần phải lừa ngươi.”
Câu trả lời này khiến Giang Khải không cãi lại được, hiện tại cũng chỉ có thể tin tưởng Liễu thần trước.
Giang Khải ném đóa Sinh mệnh chi hoa thứ hai cho Liễu thần, lại cầm lên đóa thứ ba, “Ngươi thần thông quảng đại như thế, hiện tại ca ta Giang Lan đang ở đâu?”
“Hắn đang lịch luyện ở khu vực không biết khu 9 Hoa Hạ các ngươi. Hiện tại phạm vi hoạt động của hắn, hơn nữa hắn và đồng bạn của hắn vẫn đang di chuyển đến khu vực khác.”
Giang Khải hơi híp mắt lại, đại ca đến Quỷ Tinh lần đầu đã đi khu vực không biết?
Đây là còn chưa học đi đã biết bay!
Nhưng Liễu thần nhắc đến đại ca còn có đồng bạn chắc đó là Tưởng Phóng, nói vậy hiện tại đại ca vẫn đang an toàn.
Hiện tại cơ hội đặt câu hỏi chỉ còn lại một cái, Giang Khải trái lo phải nghĩ, đại ca đã an toàn vậy tạm thời không tiếp tục hỏi tình huống của hắn nữa.
“Một vấn đề cuối cùng, rốt cuộc Quỷ Tinh có liên hệ gì với Thú Thần trên Địa cầu?”
“Không thể trả lời!”
“Hít… Ngươi trả lời vấn đề còn kén cá chọn canh? Vậy quên đi, ta giữ lại đóa Sinh mệnh chi hoa sau cùng này cho bản thân.” Giang Khải đang muốn thu hồi Sinh mệnh chi hoa.
Liễu thần đột nhiên nói, “Cũng không phải ta không muốn trả lời ngươi, ngươi cảm thấy ta thật sự không gì không biết sao?”
“Ngươi không biết?”
“Ta không biết!” Liễu thần nói, “Nếu ngươi không phải muốn ta nói, ta có thể cho ngươi một số nhắc nhở.”
Giang Khải tập trung tinh thần lắng nghe, hiển nhiên sự tồn tại của Liễu thần này vượt qua phạm vi nhận biết hiện tại của hắn, dù nó không biết bản chất của Quỷ Tinh nhưng nhắc nhở của nó tuyệt đối đáng để nghe xong.
“Cố gắng để mình trở nên càng mạnh hơn đi! Thực lực hiện tại của ngươi còn thiếu rất nhiều!”
“Lúc người viễn cổ tỉnh lại, tất cả đáp án sẽ nổi lên mặt nước!”
Giang Khải im lặng một lúc lâu.
Người viễn cổ… “Viễn cổ” này chắc không phải chỉ Địa cầu, mà là Quỷ Tinh!
Đó là sự tồn tại thế nào?!
“Ta có thể miễn phí trả lời ngươi vấn đề này, hiện tại ngươi đưa ra vấn đề thứ tư đi.” Liễu thần nói, “Muốn hiểu rõ vấn đề vượt qua sự nhận biết của ngươi cũng không có lợi ích cho ngươi, hơn nữa giá tiền mà ngươi đưa ra cũng không đáng để ta trả lời vấn đề như vậy.”
“Ta đề nghị ngươi hỏi một vài nghi ngờ hiện tại.”
Giang Khải khẽ gật đầu, đồng ý với ý kiến của Liễu thần, suy nghĩ lại nói, “Tìm kiếm tài liệu Thiên Khiển thế nào?”
“Ta không biết.”
Giang Khải lắc đầu, quả nhiên Liễu thần không phải không gì không biết.
“Nội dung giao dịch của ngươi và Đông Ly là gì?”
“Cuối cùng đã hỏi một vấn đề đáng tin…” Liễu thần nói, “Một tộc Thiên hồ có một loại năng lực đặc thù, cũng là cảm giác lực bẩm sinh với thực vật ẩn chứa chân nguyên.”
“Điều ta để nàng làm chỉ là giúp ta thu thập một loại thực vật hiếm thấy khác.”
“Làm phần thưởng, ta sẽ giúp đỡ nàng thoát khỏi sự trói buộc của Quỷ Tinh ở mức độ lớn hơn.”
Đông Ly hy vọng ở bên Hồ Ngôn, nàng nhất định phải hoàn toàn thoát khỏi sự trói buộc của Quỷ Tinh với nàng.”
Xét thấy Liễu thần có thực lực cường đại, vốn Giang Khải còn lo lắng Đông Ly bị ép chấp hành nhiệm vụ gì, nhưng cuối cùng hắn đã thở phào một hơi.
Tuy Liễu thần đáng giận nhưng giao dịch lại rất công bằng.
Vận khí của lão Hồ khá tốt, xem ra Đông Ly cũng có tình cảm sâu đậm với hắn ta.
Giang Khải theo lời hứa ném một đóa Sinh mệnh chi hoa sau cùng cho Liễu thần, rễ cây liễu cuốn lấy đóa hoa màu hồng nay.
“Ta muốn tăng thực lực cho người phục chế…”
“Có phải ngươi cho rằng ta có rất nhiều việc cần nhờ ngươi giúp không?” Liễu thần nói, “Giang Khải, nhân lúc ta còn chưa đổi ý, ngươi rời khỏi nơi này đi.”
Giang Khải thấy Liễu thần nói năng hung dữ, nhìn dáng vẻ là mình ức hiếp quá đáng chọc giận Liễu thần.
Nghĩ đến lần trước bị Liễu thần nhốt mấy tháng, Giang Khải lập tức rời khỏi khu vực sương mù.
Đến khu vực an toàn, Giang Khải nghiêng người nhìn khu vực tràn ngập sương mù màu tím kia, nhíu mày nói, “Hình như Liễu thần này đang thu thập một số thực vật, có lẽ sợ ta đoán được cái gì đó mới không định đưa cho mình rất nhiều nhiệm vụ trong một lần.”
“Không biết nó muốn làm gì!”
Nhưng nếu Liễu thần thật sự không lừa mình, Giang Khải đã ngoài định mức nhận được ba tin tức quan trọng.