Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 746 - Chương 746: Hành Động Lớn

Chương 746: Hành động lớn Chương 746: Hành động lớn

Đổng soái mỉm cười, “Không có chỉ thị gì, gần đây ta cũng không có việc gì, vậy đi, vào ngày luận võ xem mắt chúng ta cũng đến xem trò vui.”

“Đứa nhỏ Tiểu Khải này đã trưởng thành rồi, cũng nên giải quyết vấn đề các nhân.”

Ba người La Bình lập tức trợn to mắt, Đổng soái trăm công nghìn việc sao có thể “không có việc gì”?

Xem ra, đây là Đổng soái muốn đích thân chống lưng cho Giang Khải!



Năm ngày sau, luận võ xem mắt của Lăng Sa được tổ chức ở bản đồ “Sa mạc hải” phía tây bắc khu 1.

Hoa Sơn công hội mời mấy công hội huynh đệ đến giúp đỡ, lại dọn dẹp được một khu vực lớn ở Sa mạc hải làm khu vực hoạt động.

Các môn các phái, nói ít cũng có hai, ba ngàn người hoạt động trong khu vực.

Rất nhiều môn phái không thấy vào lần trước, lần này cũng xuất hiện ở đây.

Sau khi Giang Khải theo Chu Sở đi vào hiện trường, cũng bị tình cảnh hùng vĩ này dọa ngạc nhiên.

Hành động lớn như vậy cũng khiến Giang Khải có chút tò mò với vị Lăng Sa thượng võ này.

“Chỉ có lúc tuyển minh chủ cổ võ hàng năm mới có hành động lớn như vậy.” Chu Sở đứng bên cạnh nói, “Không ngờ Hoa Sơn tổ chức một lần luận võ xem mắt lại làm ra tình cảnh lớn như vậy.”

“Hiện tại minh chủ cổ võ là ai?” Giang Khải hỏi.

“Môn chủ Thiên Huyền môn Trần Phong.” Chu Sở nói, “Hai mươi năm gần đây Thiên Huyền môn phát triển nhanh chóng, bản thân hắn ta là Siêu phàm lục giai max cấp, thành viên danh dự tổ Tứ thần thú Chiến Thần điện Hoa Hạ, tạo nghệ trên mặt võ học rất kinh người, bản thân cũng có được cả đức lẫn nghệ.”

Giang Khải không khỏi than thở, “Đến bây giờ ta vẫn chưa từng thấy tổ Tứ thần thú.”

“Chưa từng thấy rất bình thường, thành viên chính thức của tổ Tứ thần thú chỉ có tất cả 20 người, cộng thêm tám tên thành viên danh dự, có thể nói 20 người này là chiến lực mạnh nhất của Hoa Hạ hiện nay.”

“Thanh viên danh dự đều là giới cổ võ?”

“Có sáu người là giới cổ võ, còn có hai người lớn tuổi hơn rời khỏi vị trí thành viên chính thức nhưng vẫn có sức đánh một trận, tạm thời được đặt trong đội ngũ thành viên danh dự.” Chu Sở giải thích.

“Vậy trong 28 người này có mấy Quỷ dị chức nghiệp?”

Chu Sở lắc đầu, “Bảng danh sách chính thức là bí mật của quân đội, chứ đừng nói đến chức nghiệp của hắn, thiên phú gì đó, dù là thành viên tổ Tứ thần thú cũng không biết tin tức thành viên của tiểu tổ khác.”

“Đúng rồi, ngươi phải chú ý tổ Thập nhị thánh thú cũng phân chia mạnh yếu, Đông Phương Minh ở tổ Bạch tượng coi như là yếu, lần này tham gia luận võ sẽ có thành viên tổ thánh thú khác, thực lực mạnh hơn Đông Phương Minh.”

Giang Khải mỉm cười, “Lão Chu, ta đã nói ta không đến để xem mắt, lúc luận võ tùy tiện đánh một chút là được, thật sự không được chủ động nhận thua cũng được, cần gì quan tâm hắn mạnh hay yếu.”

Chu Sở nhìn về phía Giang Khải, khẽ nói, “Sư tổ, lấy thực lực của ngươi thật ra hoàn toàn có thể tiến vào tổ thánh thú.”

“Ta có đội ngũ của mình.” Giang Khải nói, “Ta đã quen tổ đội với bọn họ, không muốn đến đội ngũ khác.”

Chu Sở nhẹ gật đầu một cái, “Vậy cũng được… Dù sao tổ thành thú cũng không phải cố định, nếu thực lực đội ngũ nào tăng lên có thể thay thế tiểu tổ khác trở thành tổ thánh thú mới.”

Giang Khải không quan tâm điều này.

Đệ tử Hoa Sơn có người đi đến trước mặt Giang Khải và Chu Sở, khi biết hai người đại diện cho Thanh Vân môn liền đưa hai người đến vị trí chỉ định.

Một tiếng sau, khách khứa đã đến gần đủ, công tác chuẩn bị luận võ xem mắt đã kết thúc.

Điều thú vị là, vì nơi này ở bản đồ Sa mạc hải, một số đệ tử phụ trách công tác bảo vệ thỉnh thoảng sẽ giao chiến với một số Sa mạc tích long.

Nhưng những người khác đã sớm không cảm thấy ngạc nhiên, mặc kệ chủ nhà tự giải quyết dã thú đến quấy nhiễu, bọn họ thì đã đặt sự chú ý ở trên lôi đài rộng rãi trong sân.

Không lâu sau, Hoa Sơn chưởng môn dẫn theo bốn tên trưởng lão, ba tên nam tử mặc đồng phục màu lam đi vào trong sân.

Chu Sở nhỏ giọng giới thiệu cho Giang Khải, “Đó là Hoa Sơn chưởng môn Doãn Thiên Quang, sau lưng hắn ta là tứ đại trưởng lão Hoa Sơn, ba người mặc đồng phục giống nhau kia là Đông Phương quân công.”

“Đông Phương quân công có quan hệ với Đông Phương gia không?” Giang Khải mở miệng hỏi.

“Không.”

Doãn Thiên Quang nhìn trong sân, ôm quyền với bốn phía, lớn tiếng nói, “Cảm ơn các vị đồng đạo nể mặt, tham gia buổi luận võ xem mắt của tiểu nữ Lăng Sa.”

“Trước tiên nói với mọi người một tin tức tốt, Đông Phương quân công đã nghiên cứu ra thiết bị ghi hình của mình, lần này do Lưu kỹ sư dẫn theo đồ đệ mang thiết bị đến ghi chép lại hình ảnh đặc sắc của lần tỷ võ này cho chúng ta.”

“Đến lúc đó, chỉ cần tham gia tỷ võ, chúng ta sẽ phát video luận võ của ngươi ở offline.”

Ba tên nam tử mặc đồng phục này vẫy tay với xung quanh.
Bình Luận (0)
Comment