Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 747 - Chương 747: Hành Động Lớn (2)

Chương 747: Hành động lớn (2) Chương 747: Hành động lớn (2)

Tin tức này đưa đến sự chấn động không nhỏ, dù sao hiện tại chỉ có khoa học kỹ thuật Sang Duệ và khoa học kỹ thuật Đảo Hạ của Đảo quốc có được thiết bị ghi hình, bây giờ Hoa Hạ cũng có thiết bị của mình!

“Đông Phương quân công thật sự trâu bò, Kim Sắc La Bàn và Duệ Sang, Huyền Vũ đều không nghiên cứu ra được, ngược lại để bọn họ nghiên cứu ra trước.”

Chu Sở mỉm cười, “Đông Phương quân công là sự tự hào của quốc gia, bình thường chỉ là rất ít nổi danh mà thôi, thực lực kỹ thuật không thua những công ty khác.”

Sau khi Doãn Thiên Quang giới thiệu ba người Lưu kỹ sư, tiếp tục nói, “Tất cả mọi người cũng nghe nói tính cách tiểu nữ thích võ, lần này chúng ta cũng tốn sức chín trâu hai hổ mời thanh niên tài tuấn kiệt xuất nhất đến tham gia.”

“Thật ra, xem mắt có thành công hay không thì người làm cha như ta cũng không khống chế được, nhưng hôm nay tài tuấn các nơi đã tề tựu, vậy tiếp theo chúng ta hãy thưởng thức phong thái của người trẻ tuổi một chút.”

“Ta cũng không muốn nói nhiều về quy tắc luận võ xem mắt, vẫn là quy củ cũ, tự nguyện lên sân khấu, bên thắng có thể tặng Lăng Sa một món quà.”

“Nhưng có chút thay đổi, vì có vài vị khách quý đường xa mà đến, nếu sau đó trả lại quà sẽ rất tốn công tốn sức. Cho nên Lăng Sa muốn lựa chọn có nhận quà hay không ngay tại đây, chứ không phải chờ ba ngày sau lại trả quà.”

“Vẫn là câu nói kia, luận võ xem mắt là truyền thừa văn hóa của tiền bối cổ võ giả chúng ta, nhưng chúng ta cũng phải cân nhắc đến thời thế hiện tại, cũng vì vậy lần luận võ xem mắt này của chúng ta không phải luận võ chọn rể.”

“Nếu là xem mắt cần ngươi tình ta nguyện, cho nên hy vọng người trẻ tuổi tham gia luận võ phải có tâm tính bình thản.”

“Sau cùng, cũng hy vọng các vị đều có thể lên lôi đài thể hiện thực lực của mình. Cứ vậy, tiếp theo luận võ bắt đầu!”

Doãn Thiên Quang và tứ đại trưởng lão lại ôm quyền với mọi người, sau đó cùng đám người Lưu kỹ sư xuống đài.

Giang Khải nhíu mày, “Sao Doãn Lăng Sa kia còn chưa đi ra?”

“Làm gì? Không phải ngươi không có hứng thú với nàng sao?” Chu Sở tò mò hỏi.

“Ta chỉ hỏi một chút, luận võ xem mắt mà chính chủ không xuất hiện, vậy ai lên sân?”

“Hừ hừ…” Chu Sở cười lạnh một tiếng, “Vẻ đẹp của Lăng Sa không cần chứng minh, nàng và Thường Tư Diêu đều được người trẻ tuổi trong giới cổ võ công nhận là hai nữ thần hàng đầu.”

“Vậy dù sao cũng phải đi ra cho người ta nhìn một chút, giống như ta căn bản chưa từng gặp nàng, bình thường không có khả năng lên lôi đài.”

Giang Khải vừa nói xong lập tức có bảy tám người nhảy lên lôi đài.

Hoa Sơn Hồ trưởng lão thấy thế vội vàng lên sân khấu nói chuyện, lúc này mới sắp xếp được hai người tiến hành tỷ thí trước.

Giang Khải đen cả mặt, nguyên nhân mình không tìm được bạn gái chẳng lẽ là vì hiện tại chó độc thân đã chủ động đến mức này rồi sao? Người ta đều đã cướp lên đài, mình còn yêu thầm…

Sau khi Doãn Thiên Quang xuống sân, lại vừa cười vừa nói với người xung quanh.

Người đứng xung quanh hắn ta có Thiên Huyền môn, Bồng Lai, Thiên Trì, còn có mấy vị mặc quân trang, xem ra đều là người thân phận không tầm thường.

“Lão Chu, dù sao ngươi cũng là chưởng môn, tại sao bọn họ không sắp xếp chúng ta đến khán đài chính?” Giang Khải tò mò hỏi.

Chu Sở hơi ngượng ngùng nói, “Vị trí khán đài chính có hạn, đó là đặc quyền của môn phái lớn, hiện tại Thanh Vân môn chúng ta chỉ hơn một trăm người, còn chưa có tư cách đến khán đài chính.”

“Chúng ta chịu đựng xem ở hàng thứ nhất đi.”

Hai người đánh nhau trong sân rất dữ dội, nhưng theo ý của Giang Khải thì thực lực của hai người này cũng không quá xuất sắc, còn chưa lọt nổi mắt xanh của hắn.

“Sao đám người Đổng soái còn chưa đến…” Giang Khải suy nghĩ.

Mình chỉ muốn nhanh chóng xử lý sạch sẽ chuyện này, vậy mình chờ đám người Đổng soái đến lại lên sân, hay lên sân trước lại nói?

Trận luận võ đầu tiên kết thúc, người trẻ tuổi đến từ Không Động gian nan thủ thắng.

Sau khi hắn ta giải quyết được đối thủ, tràn đầy phấn khởi đi đến đài quan chiến chính, kết quả lại bị hai tên đệ tử Hoa Sơn ngăn cản.

“Thật xin lỗi, Bành sư đệ, sư muội ta nói chất lượng của trận luận võ này không cao, cho nên… Mời trở về đi.”

Người trẻ tuổi họ Bành này trợn to mắt, “Chất lượng trận này còn không cao? Ta đánh bại thành viên chính thức trong top 5 tổ mãnh thú, tầm mắt của Lăng Sa sư muội cũng quá cao rồi.”

“Thật xin lỗi…” Đối phương vẫn lễ phép nói nhưng vẫn không chi đi.

“Thôi đi, thật sự tưởng mình là thiên kim đại tiểu thư, theo ý ta nếu ngươi lên sân còn chưa chắc là đối thủ của ta, có tư cách gì coi thường ta! Không cần cũng được, ta còn chướng mắt nàng!” Nói xong, người kia tức giận quay người rời đi.

Sau khi người kia rời đi, hai tên đệ tử Hoa Sơn nhìn nhau, lắc đầu.

Người thắng trận đầu tiên trực tiếp bị từ chối, chẳng những còn chưa đưa qua, ngay cả tư cách gặp Lăng Sa một lần cũng không có.
Bình Luận (0)
Comment