Chương 751: Thần long kinh hải
Chương 751: Thần long kinh hải
Giang Khải giơ cánh tay lên đặt vào mặt nạ, sau đó tháo mặt nạ xuống, ném sang một bên.
Đông Phương Bạch ngạc nhiên nhìn về phía Giang Khải, “Ngươi… Ngươi không giả mạo nữa?”
Giang Khải mỉm cười, “Đúng vậy, ta không giả mạo nữa, ta lật bài.”
“Lúc đầu ta muốn dùng thân phận của người bình thường ở chung với các ngươi, kết quả lại nhận được sự chửi mắng và thương tổn, vậy ta không giả mạo nữa.”
“Ta chính là Giang Khải, hơn nữa ta còn muốn nói thêm một câu, trong Đông Phương gia các ngươi người chết còn đáng yêu hơn người sống.”
“Người chết còn có thể giúp ta tìm ra di tích Sinh mệnh chi thần, tốt biết bao nhiêu.”
Đông Phương Bạch nghe xong sắc mặt trắng bệch, hắn ta vốn là một người không thèm nói đạo lý, chỉ hươu bảo ngựa.
Kết quả Giang Khải càng không nói đạo lý hơn hắn ta!”
“Ngươi, ngươi giết người Đông Phương gia ta, còn dám sỉ nhục giễu cợt bọn họ!”
“Ta đang nói sự thật.” Giang Khải nói, “Ai, thấy bộ hộ giáp này của ta không? Tái sinh chiến giáp, kiểu dáng mới, thuộc tính tốt, còn có thể tự chữa trị, mặc đặc biệt dễ chịu!”
“Không có nó thì ta không tìm được di tích Sinh mệnh chi thần.”
“Lúc đầu ta muốn đổi với Đông Phương gia các ngươi, ai biết chưởng môn các ngươi đặc biệt khách sáo, cứ muốn tặng cho ta, ai, thật sự là người tốt!”
Ở đằng xa, Đông Phương Thương Hải suýt bị Giang Khải chọc tức đến nôn ra máu.
La Bình đứng bên cạnh Chu Sở vừa ăn quả hạch vừa nói thầm, “Tiểu tử này có độc! Nếu ta là Đông Phương gia, ta cũng hận không thể giết chết tiểu tử này!”
Bốn người khác không hẹn mà cùng gật đầu bày tỏ sự đồng ý.
Đông Phương Bạch nhìn chằm chằm Giang Khải, trong mắt dấy lên lửa giận hừng hực.
“Giang Khải, bớt nhiều lời đi, ta muốn xem xương cốt của ngươi có cứng rắn như miệng của ngươi không!”
Nói xong, Đông Phương Bạch rút ra hai thanh trường kiếm.
La Bình vừa bóc vỏ vừa từ tốn nói, “Thiên Thanh song kiếm cũng đã lấy ra, Đông Phương Bạch làm thật rồi.”
“Lão Hoa, thêm chút quả hạch đi.”
Vệ Ưng khẽ nhíu mày, dù sao hắn ta đã lâu không ở trong Chiến Thần điện Hoa Hạ, không hiểu rõ thực lực của Đông Phương Bạch.
“Hai thanh kiếm này có lai lịch gì?”
Hoa Thiên Thần vừa lấy ra càng nhiều quả hạch hơn chia cho mọi người vừa nói, “Thiên Thanh song kiếm được coi là một bộ trang bị nhỏ, chủ kiếm Thiên kiếm, tử kiếm Thanh kiếm đều là cấp thần khí, còn là duy nhất.”
“Thuộc tính thì không cần nói, cấp thần khí đương nhiên sẽ không kém, đang sợ nhất là hiệu ứng đặc biệt bộ trang bị Thiên Thanh song kiếm.”
“Hiệu ứng đặc biệt bộ trang bị là ‘Song kiếm hợp bích’, lúc Đông Phương Bạch sử dụng chủ kiếm công kích, tử kiếm sẽ phát động công kích giống vậy.”
Vệ Ưng trợn to mắt, “Mạnh như vậy! Sao không thấy thanh kiếm này ở trên Thần binh bảng Hoa Hạ?”
“Có.” Hoa Thiên Thần nói, “Có thể rất lâu rồi ngươi không thấy Thần binh bảng, gần đây diện tích lãnh thổ Hoa Hạ chúng ta mở rộng hơn rất nhiều, vũ khí cao cấp ở khu vực mới xuất hiện cũng trở nên nhiều hơn, Thần binh bảng vẫn đang cập nhật.”
“Hiện tại xếp hạng của Thiên Thanh song kiếm chắc là hơn top tám mươi. Nhưng nguyên nhân khiến xếp hạng của Thiên Thanh song kiếm không cao, chủ yếu là vì bản thân Song kiếm hợp bích không có lực công kích và sự tăng cường khác.”
“Uy lực Song kiếm hợp bích có thể lớn có thể nhỏ, mấu chốt phải xem ai dùng! Đông Phương Bạch dùng có uy lực không tầm thường!”
Hai tay Đông Phương Bạch nắm lấy Thiên Thanh song kiếm, lạnh lùng nói, “Giang Khải, khoảng thời gian trước ngươi nổi tiếng hơn rất nhiều, nhưng nếu không có hạn chế đẳng cấp, những công lao này đâu đến lượt ngươi!”
“Hôm nay, ta để ngươi mở mang kiến thức về thực lực cường giả một chút!”
“Thánh uy phụ thể!” Sau khi Đông Phương Bạch phát động kỹ năng thiên phú, cả người bộc phát ra một vệt kim quang!
Cùng lúc đó, Giang Khải lập tức cảm giác được khi nhìn thẳng Đông Phương Bạch trong lòng sinh ra một loại cảm giác kính sợ.
Khá lắm, Thánh uy phụ thể không chỉ thêm trạng thái cho bản thân, còn tạo thành áp lực tinh thần cho kẻ địch!
Trong lòng Giang Khải ngạc nhiên, lập tức phát động bảo cụ.
“Thần uy quang hoàn!”
Dưới tác dụng tịnh hóa của vầng sáng, cảm giác kính sợ trong lòng Giang Khải lập tức biến mất.
“Hải thị thận lâu . Độc bộ thương khung!”
Bóng dáng Đông Phương Bạch như là quỷ mị, không thấy hắn ta có động tác gì, trong nháy mắt lại từ chỗ cách mấy mét xuất hiện ở trước mặt Giang Khải, đồng thời tàn ảnh do Hải thị thận lâu để lại nguyên tại chỗ còn quấy nhiễu sự phán đoán của Giang Khải.
Thân pháp của Đông Phương gia phối hợp với kỹ năng thân pháp ĐộUprYQMKwẖc bộ thương khung của Quỷ Tinh có hiệu quả kinh người!
Bên ngoài sân có người dùng đồng hồ kiểm tra thuộc tính của Đông Phương Bạch.
“Vừa rồi tốc độ của hắn tăng mạnh, tương đương với nhanh nhẹn đạt đến mười sáu vạn trong nháy mắt!”
“Mười sáu vạn? Điều này, điều này cũng quá kinh khủng! Thánh uy phụ thể tăng thuộc tính lên trên diện rộng, lại phối hợp với Độc bộ thương khung.”
Đối mặt với Đông Phương Bạch đánh bất ngờ, Giang Khải vội vàng lùi lại đồng thời lấy ra Trảm Yêu kiếm.