Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 83 - Chương 83: Bao Tay Chưa Giám Định

Chương 83: Bao tay chưa giám định Chương 83: Bao tay chưa giám định

Lúc này, ánh mắt Giang Khải bị con dã thú to lớn cùng… Một cái hòm gỗ lớn màu cam sau lưng nó hấp dẫn.

Ở cuối sơn cốc có một con cự viên hình thể to lớn đang ngồi.

Vẻ mặt của nó càng hung hãn hơn, sau lưng bao trùm nham thạch như là một ngọn núi nhỏ, màu sắc nham thạch lại là màu vàng óng cảm giác đang cõng một núi vàng nhỏ!

Trước ngực hắc viên bình thường không có nham thạch bao trùm nhưng trước ngực con hắc viên này lại có một tầng nham thạch màu vàng thật mỏng.

Lúc hắc viên đứng lên, chiều cao vượt qua bốn mét!

Rất nhiều nham thạch bao trùm khiến hình thể của nó càng lớn hơn!

“Tinh anh hắc viên!” Giang Khải hít sâu một hơi.

Tinh anh hắc viên phát hiện người xâm nhập, hai tay hung hăng nện xuống mặt đất, mặt đất cũng phát ra chấn động, nham thạch trên ngọn núi xung quanh bị chấn động đến rơi xuống.

“Rống!” Hắc viên phát ra một tiếng gào thét đinh tai nhức óc, sau đó nhào về phía Giang Khải.

Thấy cự thú đánh tới, trong đầu Giang Khải nhanh chóng xoay chuyển, “Tên này có phòng ngự chính diện, thoạt nhìn phòng ngực rất cao, Cửu kiếp truy mệnh của ta chỉ có 9 điểm đâm xuyên, cộng thêm 20% tăng thêm của Quỷ thủ cũng chưa đến 11 điểm, e rằng không có cách nào đâm xuyên chính diện!”

Không cách nào đâm xuyên qua phòng ngự, công kích sẽ giảm bớt rất nhiều, Giang Khải không xác định mình có thể hoàn thành miểu sát hay không!

“Rống!”

Tinh anh hắc viên vô cùng tức giận, vẻ mặt dữ tợn lao tới một cái đã nhảy ra hơn mười mét, một lần nữa sẽ đến trước mặt Giang Khải.

Lúc này, cho dù quay đầu bỏ chạy có lẽ cũng không kịp nữa!

Ánh mắt Giang Khải đột nhiên xuyên qua hắc viên, nhìn về phía cái rương màu cam kia.

Biết đâu tiền thuốc men của đại ca cũng nằm ở chỗ này!

Nghĩ đến đây, Giang Khải trợn tròn mắt, “Lão tử liều mạng với ngươi!”

Nói xong, chín bóng đen đồng thời bắn ra!

Chín chuôi Cửu kiếp truy mệnh bắn về phía vị trí duy nhất không bao trùm nham thạch của Tinh anh hắc viên – khuôn mặt!

Lúc dùng ra toàn bộ Cửu kiếp truy mệnh tỷ lệ bạo kích cũng không chỉ có 90%, trừ khi vận khí thật sự quá kém, nếu không gần như chắc chắn có một lần bạo kích.

Lúc thanh Truy mệnh thứ sáu nện vào mặt Tinh anh hắc viên, một luồng lực lượng khổng lồ đột nhiên đụng vào mặt nó.

Ở giữa không trung, đầu Tinh anh hắc viên như là đụng vào tường, thân thể còn đang xông về phía trước khiến toàn bộ thân thể của nó lại nằm ngang.

Thanh Truy mệnh thứ sáu mới xuất hiện bạo kích, lần này vận khí không tính quá tốt.

Nhưng ba thanh Truy mệnh còn lại xuất hiện bạo kích một lần nữa!

Hắc viên còn ở giữa không trung, khuôn mặt lại bị trọng thương! Thân thể của nó trực tiếp lộn tùng phèo ở giữa khung trung.

Một lát sau, thân thể Tinh anh hắc viên rơi thẳng xuống từ trên cao, oanh một tiếng nằm rạp trên mặt đất.

“Ngao ô…” Tinh anh hắc viên phát ra một tiếng kêu mơ hồ.

【 Chúc mừng ngài đánh giết tinh anh Cự lực hắc viên, lấy được 320 điểm kinh nghiệm. 】

【 Thu hoạch được “Xác tinh anh Cự lực hắc viên” (có thể giải phẫu) 】

【 Thu hoạch được “Tài bảo của tinh anh Cự lực hắc viên” 】

Lúc này Giang Khải mới bớt đau, sau hai lần bạo kích, hệ thống mới thông báo hắn hoàn thành đánh giết, nói cách khác một lần công kích của mình lại không thể miểu sát?!

“Dù sao cũng là phi tiêu, trong quá trình phi hành lực lượng sẽ suy giảm, hơn nữa tên này ít nhất cũng là tinh anh cấp 20, phòng ngự và thể trạng chắc chắn cao hơn hắc viên bình thường.” Giang Khải đưa ra phán đoán sơ bộ.

Tiếng đánh nhau bên ngoài sơn cốc còn chưa kết thúc, xem ra bọn họ còn chưa giết giết những hắc viên đó.

“Vẫn không nên ở lại chỗ này, chẳng may bọn họ muốn cướp, ta thật sự không đối phó được nhiều người như vậy.” Nghĩ đến đây, Giang Khải lập tức nhặt thẻ xác lên, thu thập tốt Cửu kiếp truy mệnh, chạy về phía bảo rương.

Cái bảo rương này cao bốn mươi, năm mươi centimet, dài bảy mươi, tám mươi centimet, có thể nhẹ nhàng chứa một người trưởng thành.

Sau khi Giang Khải đến gần, bảo rương liền hóa thành một tấm thẻ rơi trên mặt đất.

“Tài bảo của tinh anh Cự lực hắc viên?” Giang Khải nhìn tin tức trên thẻ, khóe miệng hơi nhếch lên, “Hắc hắc, đến tay!”

Nhét tấm thẻ vào trong thẻ túi, Giang Khải nhìn về phía lối vào sơn cốc, suy nghĩ lại từ bỏ rời đi từ cửa vào sơn cốc.

Ngọn núi xung quanh cũng không quá dốc đứng, Giang Khải bỏ ra khỏi sơn cốc dọc theo ngọn núi nhanh chóng biến mất trong sơn cốc.

Sau bảy tám phút, tên ria mép dẫn theo đội ngũ vội vàng xông vào trong sơn cốc.

“Cuối cùng đã đuổi kịp! Tiểu tử kia có tà môn, cũng không có khả năng đánh giết trong thời gian ngắn như vậy…” Còn chưa nói hết câu, tên ria mép khiếp sợ nhìn trong sơn cốc.

“Tinh anh đâu?” Hắn ta quay đầu nhìn về phía đồng bạn.

“Không thấy… Cũng không có bảo rương?!” Đồng bạn cũng ngạc nhiên.

Dù Tinh anh hắc viên vừa hay đi ra ngoài, bảo rương cũng phải ở lại trong cốc, nếu không vì sao có sáu con hắc viên trấn giữ!
Bình Luận (0)
Comment