Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 84 - Chương 84: Bao Tay Chưa Giám Định (2)

Chương 84: Bao tay chưa giám định (2) Chương 84: Bao tay chưa giám định (2)

“Chẳng lẽ là tên vừa rồi?” Thầy thuốc trong đội vô cùng khiếp sợ nhìn về phía tên ria mép.

“Trước đó đúng là thấy hắn không biết dùng cách gì miểu sát hắc viên ngoài sơn cốc… Đội trưởng, rốt cuộc hắn là ai?!”

Tên ria mép còn đang tìm kiếm khắp nơi, hiện tại muốn tinh anh không thấy tinh anh, muốn bảo rương không thấy bảo rương, ngay cả người trẻ tuổi kia cũng không thấy tung tích!

“Đáng chết!” Tên ria mép tức giận siết chặt nắm đấm, hung hăng vung lên không, “Vốn tưởng tìm được một cái đệm lưng, kết quả chúng ta bị người ta coi là đệm lưng!”



Lúc đội ngũ của tên ria mép tiến vào sơn cốc, Giang Khải đã sớm rời khỏi nơi này.

Trong Thiên Chức, việc giết người đoạt bảo cũng không tính là hiếm lạ, tuy Giang Khải không xác định đám người tên ria mép sẽ không làm như thế, nhưng cẩn thận lái được thuyền vạn năm đã sớm chạy không còn hình bóng.

“Nếu ta có 50 thanh Truy mệnh, ta cũng không sợ bọn họ.” Giang Khải nói thầm.

Nói xong, hắn nhìn túi thẻ của mình.

Tuy chỉ có thêm hai tấm thẻ nhưng Giang Khải cảm thấy túi thẻ của mình như trở nên trĩu nặng.

Mấu chốt là trong đó có một tấm thẻ bảo rương!

Đương nhiên, lúc này Giang Khải cũng không dám kiểm tra bảo vật ở dã ngoại, chờ tìm một chỗ an toàn lại nói.

Vì leo lên ngọn núi, hiện tại tuyến đường của Giang Khải đã chệch khỏi tuyến đường đã sớm định ra, hắn mở bản đồ kiểm tra.

“Khu vực phía trước có khá nhiều U linh nữ yêu, U linh nữ yêu thích hành động vào ban đêm, vậy bây giờ đi qua đó khá an toàn.” Nghĩ đến đây, Giang Khải đi về phía đông nam.

Sau khoảng nửa giờ, khu vực trước mặt dần trở nên hơi khác biệt.

Trước đó Giang Khải đều đi trong rừng rậm, đi qua trong sơn cốc, nhưng hắn lại thấy được một vài nhà gỗ cũ kỹ phân bố lẻ tẻ ở đằng trước không xa.

“Xem ra là sắp đi vào địa bàn của U linh nữ yêu.” Lúc này Giang Khải bước nhanh hơn.

Sau khi tránh đi một đám nhà gỗ, Giang Khải kiểm tra thấy xung quanh không có dã thú, cuối cùng đã dừng lại nghỉ ngơi.

Hắn lấy ra thẻ xác Tinh anh hắc viên.

“Không biết có thể đào ra Tinh huyết kết tinh hay không… Nghe nói tỷ lệ rơi thứ kia đặc biệt thấp.”

Sau khi thẻ bài thực thể hóa, xác con hắc viên to lớn kia xuất hiện trước mặt Giang Khải.

Lúc này Giang Khải mới phát hiện khuôn mặt hắc viên đã máu thịt be bét, vô cùng khủng bố.

Hắn lấy ra một cái Truy mệnh, tìm đến vị trí trái tim hắc viên muốn mở ra da thịt.

Nhưng thử mấy lần, Truy mệnh chỉ phá vỡ tầng nham thạch màu vàng bên ngoài thân thể của nó.

“ĐM, cứng như vậy? Cũng may không trực tiếp công kích trước ngực nó, nếu không dù bạo kích cũng vô dụng!”

“Dã thú tinh anh quá mạnh, dù ta có Siêu cấp bạo kích cũng không thể nhẹ nhõm đánh giết.”

Rơi vào đường cùng, Giang Khải chỉ có thể từ bỏ giải phẫu xác, thu hồi thẻ xác, tiếp theo hắn lấy ra thẻ bảo rương.

Khi bảo rương cỡ lớn xuất hiện ở trước mặt Giang Khải, trái tim Giang Khải lập tức đập rộn lên.

Mở ra bảo rương, Giang Khải nóng nảy nhìn vào bên trong.

Trong bảo rương, thứ nhiều nhất là một số tảng đá màu sắc nổi bật… Kích cỡ đều rất lớn.

Cái rương lớn như vậy, những viên đá này lại chiếm mất tám phần mười không gian.

“Chắc là một số khoáng thạch, nếu có thể lấy ra một số khoáng thạch hiếm thấy thì giá cả cũng không rẻ. Đáng tiếc ta không nhận ra, cũng không biết giá cả.” Giang Khải đẩy từng cục đá ra.

“Đây là cái gì?” Giang Khải nhấc một cái áo choàng từ dưới đáy bảo rương.

Tên ria mép nói, sau khi Tinh anh hắc viên đánh giết người chơi sẽ thu thập trang bị của bọn họ, hiển nhiên cái áo choàng này vốn thuộc về nhân loại.

Mặc dù áo choàng hơi nhăn nheo có mùi thối kỳ quái, nhưng bảo tần khá hoàn chỉnh, giặt qua một chút là dùng được.

“Có thể bị tên này đánh giết, đoán chừng thực lực cũng không quá mạnh, lúc đi ra nên mua mấy tấm thẻ giám định.” Giang Khải lắc đầu, tạm thời đặt áo choàng sang một bên.

Sau khi lấy áo choàng ra, thì ra phía dưới áo choàng còn có rất nhiều thứ.

“Đây là bao tay?” Giang Khải nhấc một bộ bao tay màu đen lên.

Đây là một bộ bao tay màu đen lộ ngón tay, tuy bao tay hơi bẩn nhưng có thể thấy được cách chế tác bao tay khá tinh tế, sau lưng bao tay còn chia ra thêu hai đám lửa.

“Hình như là đồ vật thuộc tính.” Sau khi Giang Khải đeo bao tay lập tức cảm thấy theẻ lực của mình “khôi phục” rất nhiều, đồng thời bao tay tăng thêm hai chùm sáng màu xanh, rơi vào trên thân thể của hắn nhanh chóng hòa vào trong thân thể.

“Không đúng, không phải khôi phục mà là tăng hạn mức cao nhất! Màu xanh… Hoặc là sinh mệnh lực, hoặc là… Nhanh nhẹn!” Giang Khải trợn to mắt.

“Thêm thể trạng và nhanh nhẹn!”

“Không biết đeo bao tay có ảnh hưởng đến độ chính xác của Truy mệnh không.” Nghĩ đến đây, Giang Khải cầm một thanh Truy mệnh lên.

Đúng lúc này, quanh người thanh Truy mệnh kia đột nhiên dâng lên một đám lửa!

Giang Khải trợn to mắt, “Đây là… Cho vũ khí thêm công kích hệ hỏa?!”

“ĐM, phát tài!”
Bình Luận (0)
Comment