Chương 894: Toàn thành chú ý (2)
Chương 894: Toàn thành chú ý (2)
Trước khi đi, Chu Sở kéo Giang Khải sang một bên, thấy xung quanh không có ai, Chu Sở nói, “Tổ sư, Thi Thi nói gần đây thân thể của ngươi khó chịu, xảy ra chuyện gì sao?”
Giang Khải thở dài một hơi, hắn vẫn yên tâm với Chu Sở thế là nói, “Hiện tại thuộc tính, kỹ năng, trang bị trên người ta đều bị phong ấn.”
Chu Sở trợn to mắt, hoảng sợ nói, “Điều này, nghiêm trọng như vậy?! Sao ngươi không nói sớm! Tại sao có thể như vậy!”
Giang Khải lắc đầu, “Lúc ấy quân đội cũng đã tuyên truyền ra ngoài… Lão Chu, ngươi không cần quá lo lắng, qua mấy ngày là tốt thôi.”
Nghe Giang Khải nói như vậy, lúc này Giang Khải mới thở dài một hơi, nhưng suy nghĩ lại vẫn lo lắng.
“Tổ sư, lấy tình trạng này của ngươi, ta sợ ngươi không trấn áp được những người này!”
“Liên minh mới vừa thành lập, lúc này căn bản chưa nói tới sự liên kết gì, tuy không tính là từng người có ý đồ xấu nhưng các môn các phái dù sao cũng có suy nghĩ của riêng mình.”
“Rất nhiều môn phái đều canh cánh trong lòng việc không thể trở thành công hội trưởng lão, trong quá trình tìm kiếm e rằng không thiếu việc xảy ra chút ma sát, nếu là lúc thực lực của ngươi không sao, tất nhiên có thể trấn áp bọn họ nhưng bây giờ…”
Giang Khải suy nghĩ, nói, “Hiện tại lo lắng những chuyện này cũng vô dụng, trước tiên cứ đi được tới đâu lại hay đến đó đi.”
Chu Sở cũng không nghĩ ra những cách khác, chỉ có thể nhẹ gật đầu, “Cũng chỉ có thể như vậy… Hết lần này tới lần khác Thanh Vân chúng ta lại phái Lưu Thụ đi, tiểu tử kia cũng hơi rắc rối…”
“Lưu Thụ? Ta từng nghe tên của hắn từ chỗ đám người Tôn Nguyên, nói hắn là thiên tài siêu cấp thực lực đứng trong top 3 Thanh Vân, nhưng lúc ta ở Thanh Vân lại chưa từng thấy hắn.” Giang Khải nói.
Chu Sở gật đầu, “Sau khi tiểu tử này lên Siêu phàm lục giai, bình thường đều lăn lộn ở chiến trường Thú Thần, thực lực của hắn ấy mà, nói chính xác không thể dùng top 3 để hình dung, chắc là một trong ba người mạnh nhất. Trước đó chúng ta đưa tài liệu Siêu phàm thất giai mà ngươi mang đến cho Tôn Dương, lúc này mới kéo giãn sự chênh lệch giữa hai người, nếu không hai người bọn họ coi như sàn sàn như nhau.”
Giang Khải kỳ quái hỏi, “Lão Chu, ngươi nói tiểu tử kia hơi rắc rối là có ý gì?”
Chu Sở nói, “Thứ nhất tiểu tử này khá kiêu ngạo, ai cũng không phục, không dễ quản lý. Thứ hai đó là chuyện tài liệu Siêu phàm thất giai, lúc trước trải qua sự bàn bạc của chúng ta, cuối cùng đã đưa cho Tôn Dương, tuy ngoài miệng Lưu Thụ không nói gì nhưng ta biết trong lòng chắc chắn có điều bất mãn.”
“Nhưng dù sao hắn chủ yếu hoạt động ở chiến trường Thú Thần, ít cống hiến cho công hội, hắn cũng biết điều này nên ta mới sắp xếp hắn đi làm nhiệm vụ thăm dò lần này, cũng coi như trải đường ban thưởng cho hắn sau này.”
Giang Khải nhíu mày nói, “Đó là chuyện tốt. Chắc hắn phải biết các ngươi có nỗi khổ tâm.”
“Hắn biết thì biết nhưng tóm lại vẫn có chút bất mãn, cộng thêm tính cách của hắn cao ngạo, không có khả năng tiếp nhận ngươi từ tận đáy lòng giống đám người Tôn Nguyên.”
“Tóm lại, ngươi cần hắn làm gì cứ để hắn làm, nhưng cũng có thể sẽ không đồng lòng với ngươi như đám Tôn Nguyên, đặc biệt là với trạng thái hiện tại của ngươi.”
Giang Khải nghe xong, mỉm cười, “Ta còn tưởng có chuyện gì, lão Chu, ngươi suy nghĩ nhiều rồi, chỉ cần Lưu Thụ không có ý xấu thì ta tin tưởng chúng ta chung sống tốt.”
Chu Sở gật đầu, “Ý xấu thì không, chỉ là tính khí hơi nóng nảy thôi, hài tử kia lớn lên trong Thanh Vân từ nhỏ, có tình cảm sâu sắc với Thanh Vân… Các ngươi có thể chung sống tốt là tốt nhất.”
“Đúng rồi, đây là Huy chương trọng sinh cấp 6, ngươi dự trữ sẵn đi.” Nói xong, Chu Sở đưa đến một tấm huy chương.
Giang Khải nhíu mày, đẩy về, “Ta có!”
“Ngươi cầm đi, chẳng may có nguy hiểm gì thì sao!” Chu Sở nhét mạnh huy chương vào trong tay Giang Khải.
Thấy Chu Sở kiên trì như vậy, trong lòng Giang Khải vừa cảm động vừa thấy xấu hổ.
Vị trí tổ sư này của mình hoàn toàn là nhặt được, nhưng lão Chu lại đối xử với mình chân thành như thế.
Tuy Thanh Vân không phải môn phái lớn gì, ở trong giới cổ võ cũng chỉ là một môn phái nhỏ không đáng chú ý, nhưng Giang Khải rất may mắn vì hậu nhân của Tam Kiếm tiên sinh là người Thanh Vân…
Quân đội cũng cho liên minh cổ võ cổ võ mới đầy đủ mặt mũi, tự phái đại diện đến tiễn.
Lộ Tuấn đi đến bên cạnh Giang Khải, nói nhỏ, “Tiểu tử ngươi lại chạy đến nơi đây dẫn đội, thật sự sắp xếp công việc không có khe hở! Ngươi có biết giải đi săn suýt bị ngươi chọc ra một cái lỗ thủng lớn không, một đám người còn chờ ngươi về giải thích đấy!”
Giang Khải cau mày, “Lộ đại ca, có gì phải giải thích, thú hạch đều do Xích Viêm chúng ta đánh ra, nên đưa phần thưởng gì thì đưa phần thưởng đó đi.”
“Nói thì nhẹ nhàng linh hoạt, ngươi lại giải quyết một con Thú Thần vương cấp, mặc dù là tứ giai biến dị nhưng dù gì cũng là vương cấp! Lấy thực lực hiện tại của ngươi căn bản không nói rõ ràng được!”