Chương 914: Dục vọng của Giang Khải
Chương 914: Dục vọng của Giang Khải
“Trời ạ, Khải đội đã uống!”
Tần Phấn vội vàng hỏi, “Hắn uống gì vậy?”
“Rượu! Rượu của Nguyễn Ngữ!” Hồ Ngôn nóng nảy nói, “Nhìn tạo hình bình rượu chắc là loại rượu mạnh mới nhất mà Nguyễn quỷ sản xuất, hiệu quả rất mạnh!”
“Uống rượu? Rốt cuộc Kẻ điên muốn làm gì!” Vẻ mặt đám người Tần Phấn vô cùng nghi ngờ.
Giang Khải uống hết một ngụm rượu lớn, lắc đầu thật mạnh, bình thường hắn rất ít uống rượu nhưng cũng sẽ uống ít bia, uống một ngụm rượu trắng thật to lập tức cảm thấy cổ họng như bị lửa đốt.
Uống cũng uống rồi, Giang Khải cũng không quan tâm nhiều như vậy, lại uống một ngụm lớn.
Ngụm rượu thứ hai vào cổ họng, Giang Khải lập tức cảm giác được rượu cồn xông thẳng lên đại não!
Dường như lục phủ ngũ tạng trong thân thể bị lửa thiêu đốt, suy nghĩ của hắn đã khó tập trung, cả người khô nóng, chẳng mấy chốc đã tiến vào một loại trạng thái khó mà hình dung.
Một loại nửa tỉnh nửa ngủ, ngơ ngơ ngác ngác, đại não không cách nào suy nghĩ, trời đất quay cuồng…
Đột nhiên, Giang Khải vung tay ném bình rượu xuống đất vỡ tan, lảo đảo nhìn Trầm thi vương trước mặt.
Hồ Ngôn nuốt nước bọt một cái.
Rượu của Nguyễn quỷ sẽ khiến người ta tiến vào một loại trạng thái bản tâm, phóng đại dục vọng, bản năng của mình lên vô hạn, lúc này điều hắn ta lo lắng nhất là bản tính của Giang Khải lộ ra hoàn toàn, sẽ không phải một tên biến thái giống Nguyễn quỷ chứ.
Giang Khải mắt say lờ đờ nhập nhèm, dùng mũi kiếm Trảm Yêu kiếm chống xuống đất, gật gù đắc ý nhìn Trầm thi vương, hắn im lặng một lúc đột nhiên nở nụ cười.
“Ha ha, ha ha, ha ha ha ha ha!” Giang Khải mỉm cười rất suồng sã, hắn lảo đảo giơ thanh kiếm trong tay lên chỉ thẳng vào Trầm thi vương, ánh mắt vô cùng nóng rực.
“Bảo rương Boss, vạn lượng hoàng kim! Vạn lượng hoàng kim!”
Nghe được lời nói của Giang Khải, lúc này Hồ Ngôn đã thở phào một hơi nhưng lại không nhịn được chửi bậy.
“Một tên độc thân từ trong bụng mẹ, khát vọng với tiền lại hơn cả nữ nhân!”
Triệu Thiết Toàn từng uống rượu của Nguyễn quỷ, trái tim yêu nước kia lập tức bùng nổ, Viên Trụ cũng từng uống rượu của Nguyễn quỷ, sau khi uống xong đã trở thành “Chiến Thần hàng đầu Hoa Hạ” không sợ trời không sợ đất, ngoài dự đoán Giang Khải lại biến thành tên tham tiền…
“Đúng là Khải đội, đến chết vẫn nghĩ đến kiếm tiền!”truyenggg.com- Chỉ 1000 đồng/ngày đọc tất cả Kho 1000++ truyện dịch miễn phí !
Bây giờ ánh mắt Giang Khải nhìn Trầm thi vương giống như Nguyễn Ngữ nhìn một loại dã thú cực kỳ xấu xí nào đó đơn giản có thể liều một trận, trong nháy mắt ngọn lửa dục vọng cháy hừng hực.
Dục vọng của hai người khác biệt, Nguyễn quỷ thấy mỹ nhân, Giang Khải thấy tiền!
Nhưng dục vọng của hai người đều nóng rực!
Lúc này Giang Khải hoàn toàn không để ý cánh tay phải tê liệt, tay trái nắm chặt Trảm Yêu kiếm xông về phía Trầm thi vương.
Trầm thi vương căn bản không có lý do e ngại Giang Khải, quyết đoán phát động tấn công mạnh mẽ.
Trầm thi vương cường hóa cánh tay trái, cộng thêm mấy trăm xúc tu công kích, gần như bao trùm tất cả khu vực trước mặt.
Nhưng điều khiến người ta không tưởng tượng được là, Giang Khải đối mặt với sự tấn công dày đặc của Trầm thi vương lại né trái tránh phải, không ngừng tới gần Trầm thi vương.
Tần Phấn lập tức trợn to mắt, “Kẻ điên không dùng tốc độ của Chiến bát hoang, hiện tại bước chân của hắn lộn xộn nhưng lại né tránh được xúc tu của Trầm thi vương? Đây là có chuyện gì!”
Hồ Ngôn đứng bên cạnh từ tốn nói, “Khải đội uống rượu của Nguyễn Ngữ đã mất đi ý thức của bản thân, hiện tại hành động của hắn phần lớn đều căn cứ vào bản năng của thân thể để làm ra phản ứng.”
“Mặc kệ kỹ năng thân pháp gì, e rằng đều không nhanh bằng bản năng!”
“Ngoài ra, chính vì tốc độ của hắn không có kết cấu gì, cho nên Trầm thi vương càng khó dự đoán được bước chân của hắn.”
Lý Thấm khẽ nhíu mày, nàng nhìn về phía Nguyễn Ngữ đang ngủ say, “Hóa ra là rượu của Tửu thần hàng đầu Hoa Hạ…”
Nếu không phải lúc này Giang Khải đang liều chết đánh trận cuối cùng với Trầm thi vương, nàng cũng rất muốn cảm nhận xem rượu của Tửu thần có gì đặc biệt.
Giang Khải nhanh chóng đến gần Trầm thi vương, hắn lần lượt né tránh sự tấn công mạnh mẽ từ xúc tu của Trầm thi vương.
Nơi hắn đi qua, những xúc tu đó sẽ bị đánh vỡ nát bét trong nháy mắt nhưng Giang Khải chưa từng bị đánh trúng, ngược lại giết đến trước người Trầm thi vương.
Lúc này kiếm pháp của Giang Khải đã không chỉ còn là Nguyệt hạ tiên tung kiếm, Hạo thiên trảm yêu kiếm hoặc là Kiếm động cửu thiên, chiêu kiếm của hắn tùy ý đánh ra, sự biến hóa khiến người ta vội vàng không kịp chuẩn bị.
Trong lòng Giang Khải đã sớm nghĩ kỹ ba chiêu kiếm pháp này, hoàn toàn có thể làm đến hạ bút thành văn.
Bây giờ, ba chiêu kiếm pháp không ngừng biến hóa trong tay Giang Khải, uy lực tăng mạnh!
Lưu Thụ nhìn kiếm pháp của Giang Khải đã hoảng sợ trợn mắt há hốc mồm.
“Kiếm pháp của tổ sư lại huyền diệu như thế, vận kiếm theo hàng lối, có kỳ ý, tùy tâm mà phát… Thanh Vân kiếm pháp ta nên như kiếm của tổ sư!”