Chương 915: Dục vọng của Giang Khải (2)
Chương 915: Dục vọng của Giang Khải (2)
Hồ Ngôn cũng không khỏi nhíu mày, sự khác biệt lớn nhất trong kiếm pháp của Giang Khải và Nguyễn quỷ là kiếm chiêu của Nguyễn quỷ không có bố cục, nhưng kiếm chiêu của Giang Khải công kích sắc bén, có thể phân biệt ra bóng dáng ba chiêu kiếm pháp mà Khải đội thường dùng.
“Xem ra Khải đội đã hoàn toàn lĩnh ngộ kiếm pháp của mình, cho dù trong tình huống mất đi ý thức bản thân vẫn có thể vận dụng hoàn mỹ.”
“Kiếm của Nguyễn quỷ là nước tới đất ngăn, gặp chiêu phá chiêu, kiếm pháp của Khải đội thì càng nặng công kích, từng chiêu sắc bén! Sau khi tiến vào trạng thái Vô ngã, kiếm pháp của Khải đội đã phát huy công kích đến cực hạn!”
Bóng dáng Giang Khải linh hoạt xuyên qua giữa mấy trăm sợi xúc tu, lúc kiếm quang lóe sáng đã chặt đứt mấy sợi xúc tu của Trầm thi vương!
Đồng thời, ngọn lửa màu xanh trên người hắn càng dày đặc hơn trước đó, từng thanh Truy mệnh, ba tấm Chủ thần bài nhanh chóng xoay chuyển bên cạnh hắn, công kích, thu hồi, công thủ gồm nhiều mắt!
Nếu nói trước đó Trầm thi vương lấy “số lượng” áp chế Giang Khải, vậy hiện tại Giang Khải lại lấy “chuyên tâm” đối phó.
Sau khi thấy từng sợi xúc tu của Trầm thi vương bị Giang Khải chặt đứt, Trầm thi vương đã từ ưu thế tuyệt đối biến thành một bên yếu thế.
Tất cả mọi người nín thở.
“Chẳng lẽ có hy vọng thắng? Hiện tại kết luận còn hơi sớm!”
“Đội trưởng, chịu đựng, có hy vọng rồi!”
Sau lưng Trầm thi vương đã máu me đầm đìa, cuối cùng trên người Giang Khải cũng có mấy cái lỗ máu, tuy phản ứng bản năng nhạy bén nhưng cũng không thể làm đến mức hoàn mỹ không chút sơ hở.
Đôi bên chiến đấu đều đã tiến vào giai đoạn cuối cùng.
Mấy phút sau, cuối cùng Giang Khải đã chặt đứt một sợi xúc tu sau cùng của Trầm thi vương.
Sau khi một sợi xúc tu cuối cùng bị chém đứt, Trầm thi vương đột nhiên trở nên cực kỳ cuồng bạo, vung cánh tay lớn lên lung tung công kích xung quanh.
Tần Phấn kêu lên một tiếng, “Ta đã biết, tất cả con mắt của Trầm thi vương đã bị Kẻ điên chặt đứt theo những xúc tu đó, Trầm thi vương không nhìn thấy nữa!”
Âu Dương Dịch nhìn vết máu loang lổ sau lưng Trầm thi vương, hô to muốn nhắc nhở Giang Khải, “Khải đội, kia là nhược điểm của nó, ở sau lưng!”
Đáng tiếc, Âu Dương Dịch cũng không biết Giang Khải có thể nghe được tiếng hô của mình không.
“Diêm Vương lệnh, Chủ thần chi nộ!”
Tấm thẻ màu đen bắn thẳng đến giữa trán Trầm thi vương, điên cuồng chui đánh.
Tuy Trầm thi vương không thấy nhưng có thể cảm giác được giữa trán truyền đến cơn đau dữ dội, lập tức đưa tay túm lấy.
Đúng vào lúc này, Giang Khải đã vòng đến sau lưng Trầm thi vương.
Giang Khải một tay cầm Trảm Yêu kiếm, cả người bộc phát ra sóng khí cường đại, ngọn lửa quanh người đột nhiên tăng vọt.
Thân thể hắn hơi lảo đảo, ánh mắt lại vô cùng kiên định, trên mặt nở một nụ cười cuồng nhiệt, “Lần này phát tài!”
“Chết cho ta!”
Một vệt sáng xanh nổ bắn ra, bắn thẳng đến sau lưng Trầm thi vương, ngay sau đó ngọn lửa màu xanh kia trực tiếp chui vào trong thân thể từ sau lưng máu thịt be bét của Trầm thi vương…
Chiến Thần quan chiến không dám thở mạnh lấy một tiếng, nhìn chằm chằm tình hình chiến đấu trong sân.
Một lát sau, Trầm thi vương đột nhiên dừng công kích lung tung, ngơ ngác đứng tại chỗ.
Trong cổ nó phát ra một tiếng “ách a” trầm thấp có vẻ cực kỳ mỏi mệt, lại như nhận được sự giải thoát…
Một giây sau, thân thể Trầm thi vương đột nhiên nổ tung từ bên trong, một ngọn lửa màu xanh ở trong thân thể Trầm thi vương thiêu đốt toàn bộ chiến trường Thiên Cơ!
Thân thể khổng lồ của Trầm thi vương chia năm xẻ bảy, trong một mảnh máu thịt có một ngọn lửa màu xanh đang chầm chậm thiêu đốt.
Tần Phấn hít sâu một hơi, há to mồm, nửa ngày không nói ra lời.
Điển Hỏa yếu ớt nói, “Hôm nay thật sự mở mắt, thực lực của Kẻ điên lại khủng bố đến trình độ này!”
Lý Thấm lắc đầu, trong miệng không ngừng lẩm bẩm, “Boss bản đồ, đây chính là Boss bản đồ, một mình Kẻ điên giải quyết một con Boss bản đồ!”
Hồ Ngôn thở dài một tiếng, nhìn bóng dáng lung lay sắp đổ kia, “Khải đội, rất lâu không thấy ngươi nghiêm túc đánh một trận, lúc đầu ta vẫn tưởng trong khoảng thời gian này thực lực của mình tăng mạnh, sự chênh lệch giữa ta và người đang thu nhỏ lại, ta và Nguyễn quỷ đang từng bước đuổi theo bước tiến của ngươi nhưng…”
“Nhưng sau trận chiến này ta mới biết được… Ngươi mẹ nó cũng là quái vật!”
“Ai muốn đuổi theo ngươi thì cứ đuổi đi, dù sao sau này ta không nghĩ nữa!”
Âu Dương Dịch im lặng một lúc lâu, sau cùng thở dài một hơi, “Còn nhớ lần đầu tiên thấy Giang Khải là trên đại đội đánh cược của mười công hội lớn, khi đó hắn mạnh đến mức không còn gì để nói nhưng dù sao còn ở trong phạm vi hiểu được.”
“Nhưng bây giờ Khải đội đã càng ngày càng không phải người.”
Triệu Thiết Toàn xen vào một câu, “Cũng may lúc trước ta chạy đến Chủ Thần, nếu không ta nghe được chuyện này từ trong miệng những người khác, vậy đánh chết cũng không tin tưởng! Một người đơn độc giết Boss bản đồ, nói đùa cái gì!”