Chương 92: Trở về khu an toàn
Chương 92: Trở về khu an toàn
“Chẳng lẽ là tội phạm truy nã Tà Hỏa?” Hoa Tử Nhan cau mày nói.
“Tà Hỏa?” Lý Bưu suy nghĩ một lát, lắc đầu, “Lần trước tên kia xuất hiện ở Nam Cương thành, trong thời gian ngắn ngủi hắn không có khả năng chạy xa như vậy.”
“Có lẽ là cao thủ dân gian nào đó, dân gian cũng là nơi ngọa hổ tàng long… Mặc kệ, chúng ta tiếp tục đi đường.”
Trên đường đi, Lý Bưu dẫn đội đánh chết ba con hắc viên, nhưng đến chiều bọn họ lại phát hiện một mảng cháy đen.
“Là tên kia để lại!” Trần Nguyệt Linh hơi híp mắt lại, “Trong một ngày tên kia liên tục sử dụng ngọn lửa cường độ cao hai lần!”
Lý Bưu gật đầu, cũng không phát biểu ý kiến mà tiếp tục đi đường.
Nhưng sau đó chỗ cháy đen thế này càng ngày càng nhiều, gần như đi hơn nửa canh giờ là gặp được một chỗ.
Đến bốn năm giờ chiều, tiểu đội đến một sơn cốc tinh anh, trước sơn cốc xuất hiện một mảng đất khô cằn diện tích lớn.
Trên mặt đất lộn xộn, mặt đất trụi lủi xuất hiện từng cái hố to.
“ĐM, tên kia là tên phóng hỏa à, phóng hỏa khắp nơi!” Hoa Tử Nhan cau mày, hơi không vui, “Khắp nơi đều là đống lộn xộn do tên kia để lại, ngay cả hắc viên cũng bị hắn đuổi đến những nơi khác.”
Tuy nói dã thú sẽ không trở nên ít đi vì bị đánh giết, nhưng Cự lực hắc viên sẽ không ở lại nơi không có một ngọn cỏ.
Dọc theo con đường này, hiệu suất đi săn của tiểu đội Mãnh Hổ thấp hơn mong muốn rất nhiều.
Ngay cả sơn cốc tinh anh được gửi gắm hy vọng cũng mất!
Lý Bưu mím môi, nặng nề thở ra, “Được rồi, đến sơn cốc tính anh tiếp theo xem đi.”
Chạng vạng tối, tiểu đội đến sơn cốc tiếp theo, kết quả tình huống nơi này giống hệt lúc trước.
Trước sơn cốc là một mảnh cháy đen bừa bộn, trong sơn cốc cũng là thế, Tinh anh hắc viên và bảo rương chẳng biết đã đi đâu.
“Đây… Nơi này cũng bị hắn diệt?” Lý Bưu trợn to mắt, “Rốt cuộc tên kia muốn làm gì, còn cho những người khác chút đường sống không!”
“Đúng đấy, đã mạnh như vậy không đi tìm chiến tướng thống lại, ở đây càn quét tinh anh?!” Trần Nguyệt Linh nghiêm mặt, tức giận nói.
“Hôm nay chúng ta giết tất cả năm con hắc viên… Hiệu suất này đều do tên kia ban tặng!”
Cùng lúc đó, tiểu đội Liệp Ưng vừa mạo hiểm đánh giết một con Thiết giáp tích long cấp 28, toàn đội khẩn cấp nghỉ ngơi.
Thiết giáp tích long là một trong những dã thú khó đối phó nhất ở Quốc Vương cốc.
Chiều dài của bọn chúng đều từ 1.8m đến 3.2m. hoạt động rất linh hoạt, cả người bao trùm ngoại giáp gai nhọn có thể so sánh với kim loại, nước bọt trong khoang miệng chứa độc tính tê liệt mạnh.
Một Thiết giáp tích long có thể tùy tiện đánh giết một con Cự lực hắc viên cùng tuổi.
Tuy năm người Liệp Ưng đều là cao thủ hạng nhất nhưng dù sao cấp bậc của bọn họ còn rất thấp, đều là chức nghiệp nhất giai, trong trận chiến với Thiết giáp tích long, Tần Dũng làm tank cũng bị trọng thương.
Từ Hiểu Hiểu trị liệu thương thế giúp Tần Dũng, ba người Điền Phong thì cảnh giác xung quanh.
“Đội trưởng, Giang Khải có thể sống sót ở chỗ này sao?” Lưu Yên vừa đề phòng xung quanh vừa cau mày hỏi.
“Chúng ta có đuổi sai phương hướng không.” Bạch Lăng Chí cũng nói, “Ta không tin hắn có thể đến nơi đây, U linh nữ yêu đã rất khó đối phó, chứ đừng nói đến Thiết giáp tích long.”
“Đội trưởng, chúng ta mang theo không nhiều dược phẩm, tiếp tế.” Từ Hiểu Hiểu báo cáo.
Trải qua sáu ngày sáu đêm truy tung, dù đội ngũ năm người không bị thương thì trên mặt cũng có vẻ mỏi mệt rõ ràng.
Lúc trước bọn họ vốn định nhiều nhất ba ngày là có thể tìm được Giang Khải rồi đánh giết, thậm chí trong vòng một ngày có thể giết hắn, thật không ngờ sáu ngày trôi qua vẫn không tìm thấy Giang Khải, bản thân còn rơi vào tình trạng lúng túng.
Tiếp tế không đủ, trạng thái của đội viên không tốt, thực lực dã thú xung quanh tăng mạnh… Liên tục chịu đả kích, Điền Phong do dự mấy lần, hít sâu một hơi nói, “Chờ Tần Dũng khôi phục tốt, chúng ta sẽ quay về.”
Đúng lúc này, Lưu Yên khẽ kêu lên một tiếng, “Đội trưởng, có Tích long!”
Điền Phong trợn to mắt nhìn con Tích long chậm rãi bò ra từ sau nham thạch, trong đầu vang lên ong ong.
“Đáng chết, khứu giác của Tích long quá nhạy bén, nhanh như vậy đã tìm đến!”
“Nơi đây không nên ở lâu, chúng ta vừa đánh vừa lui!”
…
Sáng sớm ba ngày sau, trời vừa tờ mờ sáng, Giang Khải chui ra từ một sơn động ẩn nấp, thoải mái duỗi lưng một cái.
Một đêm này ngủ khá ngon, trải qua mười ngày đi săn, đẳng cấp của Giang Khải đã tăng lên cấp 10.
Lực lượng của hắn đạt tới 40, thể trạng 44, nhanh nhẹn 66, tinh thần lực 66.
Điều này cũng chưa tính thuộc tính tăng thêm do Cửu kiếp truy mệnh, bao tay chưa giám định cung cấp.
Hiện tại hắn có thể liên tục sử dụng chín đến mười lần công kích hỏa diễm, hiệu suất đi săn tăng thêm một bước.
Sau khi có hiệu quả thiêu đốt, mục tiêu chủ yếu của Giang Khải đặt trên người Tinh anh hắc viên, trong khoảng thời gian này hắn đã đi qua 32 sơn cốc tinh anh được đánh dấu trên thẻ tin tức không sót một cái nào.