Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 930 - Chương 930: Tử Chiến Vô Tận Luyện Ngục

Chương 930: Tử chiến Vô tận luyện ngục Chương 930: Tử chiến Vô tận luyện ngục

“Điều này, điều này hơi quá khoa trương đi!” Giang Khải hít sâu một hơi.

Dù hắn có năng lực một mình giết Boss cấp bản đồ nhưng đây cũng là cực hạn của hắn, nhưng bây giờ cự thú xuất hiện xung quanh chắc đều là Boss cấp bản đồ.

Không có trăm vạn cũng có vài chục vạn!

Trong thiên địa hỗn loạn và cự thú vô tận này, Giang Khải nhỏ bé như một hạt bụi.

Không hề nghi ngờ, ở tình thế như vậy Giang Khải tuyệt đối không có khả năng sống sót.

Giang Khải nhìn tiểu hỗn cầu trên vai một chút, sau khi thoáng do dự lại đưa tay nắm lấy nó, đặt xuống đất.

“Tiểu hỗn cầu, ta không thể còn sống rời khỏi nơi này, ngươi tự chạy đi, có thể trốn ra ngoài hay không thì phải xem bản lĩnh của mình.”

Nói xong, Giang Khải đang muốn rời đi đột nhiên nhớ đến điều gì đó, dừng bước nhìn về phía tiểu hỗn cầu, đưa một tấm thẻ bài cho tiểu hỗn cầu, “Đây là Huy chương trọng sinh cấp sáu, lần trước lão Chu cho ta thêm một cái, chắc ngươi có thể dùng.”

“Nếu… Nếu sau khi ta chết trở nên quá yếu, ngươi không muốn đi cùng ta thì đi tìm Tư Diêu!”

Nói xong, Giang Khải quay đầu nhìn thoáng qua vô số bóng đen to lớn đang tiếp cận, trong mắt lóe lên vẻ kiên quyết, “Đã không thể tránh khỏi cái chết, vậy chiến thoải mái đi!”

Ngay sau đó trên người Giang Khải bộc phát ra ngọn lửa màu xanh như một tia ánh sáng xanh xông ra ngoài.

Tiểu hỗn cầu nhặt tấm thẻ Huy chương trọng sinh cấp 6 lên, cất vào trong túi thẻ nhỏ không biết lấy được từ nơi nào, trốn ra sau một khối nham thạch to lớn.

Nó cũng không trốn đi, chỉ thò ra một cái đầu nhỏ, đôi mắt nhỏ nhìn chằm chằm bóng lưng Giang Khải rời đi…

Không lâu sau, Giang Khải đã giao thủ với dã thú.

Đối mặt với vô số cự thú, Giang Khải đã cố gắng lợi dụng đặc điểm thân thể to lớn, rất khó đồng thời phát động công kích của chúng nó, lợi dụng nhanh nhẹn của mình để lấy ra tất cả vốn liếng kịch chiến với đàn thú.

“Kiếm động cửu thiên!” Giang Khải nhắm thẳng vào một con Ngưu đầu yêu vương, cơ hội thắng khi đối mặt với yêu tộc càng lớn hơn.

Nhưng dù sao hắn cũng không phải đánh một mình Ngưu đầu yêu vương, cự thú khác lập tức bao vây, những con Boss đằng xa lại trực tiếp mở ra kỹ năng giai đoạn.

Trong nháy mắt, chỗ Giang Khải cũng đã ánh lửa ngút trời!

Lúc này Giang Khải đã không có khả năng giữ lại thực lực, dùng ra toàn bộ kỹ năng, thủ đoạn.

Cửu kiếp truy mệnh, Diêm Vương lệnh, Đại Địa thần lệnh, Quang Minh thần lệnh, Trảm Yêu kiếm, Tái sinh chiến giáp, Chiến thần chi ngoa, Tung hỏa phạm, hiệu ứng đặc biệt trang bị đều không giữ lại chút nào.

Kỹ năng thiên phú của sáu chức nghiệp Dân cờ bạc, Lừa gạt sư, Hí mệnh sư, Si nhân, Thiên Khiển phóng trục giả, Thiên Khiển ngỗ nghịch giả đều phát huy đến cực hạn.

Kinh nghiệm tích lũy ở đặc huấn doanh Chiến Thần điện, Thất cấp phù đồ, tu luyện Thanh Vân môn, vô số trận chiến có to có nhỏ, Giang Khải cũng phát huy đến cực hạn trong trận chiến này.

Mặc dù thế, chưa đến hai phút Giang Khải đã bị ép sử dụng Thế thân lừa gạt.

Sau hai lần Thế thân lừa gạt, đùi phải của hắn bị một con Boss trên đầu mọc ra rất nhiều xúc tu cưỡng ép kéo đứt!

Giang Khải cố nén cơn đau dữ dội phát động Thần chi hàng lâm nhanh chóng khôi phục chân bị gãy.

“Lão tử liều mạng với các ngươi!” Giang Khải giận quát một tiếng, lại giết vào trong trận địa địch.

Chỉ tiếc thực lực của đàn thú quá khủng bố, Giang Khải lấy ra tất cả thủ đoạn trên người vẫn không có chút phần thắng nào.

Ngay lúc Giang Khải sắp bị đánh giết, Giang Khải phát động Vòng quay vận mệnh!

Lần này “rút thưởng” Vòng quay vận mệnh ra kết quả là “Lấy mạng đổi mạng”, nhìn kết quả này Giang Khải cũng nổi giận.

“Lại rút được kết quả này… Cũng được, dù sao mặc kệ rút được cái gì thì ta cũng không có cơ hội sống sót, một mạng đổi một mạng, còn có thể bỏ qua tác dụng phụ, không lỗ!”

Lúc này Giang Khải phát động Lấy mạng đổi mạng, lấy tính mạng trong trạng thái sắp chết của mình đổi một cái trạng thái phẩm chất đầy…

Ý thức của Giang Khải dần mơ hồ, hắn như thấy thân thể của mình đang hóa thành ánh sáng.

Nhưng lần này cảm giác hoàn toàn khác với giả chết của Hí mệnh chúng sinh.

Lúc giả chết, ý thức của Giang Khải vô cùng rõ ràng, nhưng lúc này đây hắn có thể cảm giác được ý thực và thân thể của mình đang cùng tiêu vong.

“Phải chết sao? Cuối cùng phải chết… Tuyệt đối đừng phát động Siêu cấp gấp bội…” Giang Khải cầu nguyện.

“Vẫn nói phải đến chỗ quân đội đổi lấy một số Sám hối chi lệ để rửa điểm PK một chút, kết quả lại không nỡ dùng tiền, sớm biết vậy không tiết kiệm khoản tiền này…”

“Lại nói, Thiên Khiển chức nghiệp là chức nghiệp bị Thiên Khiển, tử vong không phát động Siêu cấp gấp bội trăm phần trăm đi…” Giang Khải luôn có một dự cảm không may.

Ngay sau khi ý thức của Giang Khải dần biến mất, đột nhiên ý thức của hắn dần tụ lại rất quỷ dị!

Giang Khải mở to mắt!

“Ta logout sao?” Phản ứng đầu tiên của Giang Khải là mình đã tử vong logout.

Nhưng lúc hắn thấy hoàn cảnh xung quanh, cả người lại ngây dại.
Bình Luận (0)
Comment