Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 929 - Chương 929: Bị Nhốt (2)

Chương 929: Bị nhốt (2) Chương 929: Bị nhốt (2)

“Hít!” Triệu Thiết Toàn trợn to mắt, việc này cũng có thể thành thói quen được sao, “Tuy nhiên… Nói cũng có lý, ta cũng từng có cảm nhận đó, lần đó hắn vừa cõng ta vừa xử lý hai Quỷ dị chức nghiệp giả Siêu phàm ngũ giai… Ta nhớ hình như lúc đó hắn vừa lên tứ giai, đúng là một tên bệnh thần kinh!”

“Nhưng lần này nghe rất nguy hiểm.”

Hồ Ngôn nhẹ gật đầu, “Lần nào cũng rất nguy hiểm, chúng ta không thể dùng tư duy của chúng ta để suy nghĩ về Khải đội.”

Nguyễn Ngữ đột nhiên lẩm bẩm một câu, “Thật ra… Có đôi khi ta vẫn nghĩ, có cách nào để xóa nợ của Khải đội không…”

Nghe xong lời này, thái độ của Triệu Thiết Toàn lập tức thay đổi, “Cho nên, ý của ngươi là… Nếu Khải đội chết ở bên trong, chúng ta không cần trả lại khoản tiền nợ hắn?”

“ĐM, lão Triệu, ngươi cũng quá ác độc, ta chỉ nghĩ không phải bây giờ hắn rất thiếu tiền sao, vậy bị nhốt một đoạn thời gian, biết đâu hắn sẽ quên mất!”

Âu Dương Dịch đột nhiên tham gia vào cuộc trò chuyện.

“Quên là không quên được, còn nhớ lúc hắn uống say đã nói cái gì không? Tiền là mạng của hắn!”

“Âu Dương, ngươi nợ Khải đội bao nhiêu?”

“Ai…” Âu Dương Dịch thở dài một hơi, “Không nợ tiền nhưng nợ 1200 điểm tích lũy công hội, hắn còn thu lãi của ta, hiện tại ta kiếm tiền còn chưa đủ trả lãi.”

Triệu Thiết Toàn khẽ nói, “Nếu không chúng ta cứ nói vốn muốn trả tiền cho hắn, kết quả khoảng thời gian này hắn không có ở đây, vậy có thể xóa bỏ khoản lãi trong khoảng thời gian hắn bị nhốt!”

“Ý kiến hay!” Âu Dương Dịch lập tức nói, “Có thể bớt một chút là một chút!”

“Hy vọng Khải đội bị nhốt lâu chút!” Hồ Ngôn nói.

Hồ Ngôn, Nguyễn Ngữ, Triệu Thiết Toàn và Âu Dương Dịch đang suy nghĩ làm thế nào xóa nợ của Giang Khải, lúc này Giang Khải đã bị nhốt trong Vô tận luyện ngục!

Giọng nói của hệ thống đột nhiên vang lên.

【 Ngươi đang ở trong tu luyện cảnh Vô tận luyện ngục, vì chức nghiệp của ngươi không phù hợp nên không cách nào thông qua tu luyện nhận được sự tăng cường. 】

【 5 phút sau sẽ khởi động tu luyện cảnh. 】

Giang Khải nhíu mày, quả nhiên Tu la kính là thần khí dành riêng cho Khổ hành tăng, mình không cách nào thu hoạch được lợi ích từ đó.

Giang Khải quan sát hoàn cảnh xung quanh một chút.

Mình đang đứng trong một hoàn cảnh rất cổ quái, ngẩng đầu không thấy bầu trời trăng sao, chỉ một mảng đen nghịt cảm giác không thấy điểm cuối.

Trên mặt đất có một vài nham thạch gồ lên hình thù kỳ quái, có cái cao vài mét, có cái không thấy định như là cây cột kết nối thiên địa.

Nham thạch tản ra một vài tia huỳnh quang xanh như là một loại khoáng thạch nào đỏ tản ra, đây là nguồn sáng duy nhất hiện nay.

Xung quanh sợ bóng sợ gió, luôn có một vài tiếng động kỳ quái.

“Hiện tại ta đang ở trong Tu la kính sao?” Giang Khải kỳ quái nói, “Vô tận luyện ngục, nghe tên luôn cảm giác không dễ đi ra như vậy.”

“Không biết sẽ bị nhốt ở chỗ này bao lâu, có tìm được một ít thức ăn và nguồn nước không.”

Đúng vào lúc này, Giang Khải cảm giác được trong túi trước ngực truyền đến một ít dị động, hắn vội vàng mở miệng túi ra.

Một cái đầu nhỏ chui ra từ trong túi.

Giang Khải đến chiến trường Thú Thần lịch luyện hơn hai tháng, tiểu hỗn cầu vẫn trốn ở chỗ ở của Giang Khải, lần này trở về Giang Khải liền đi tìm vùng đất dã thú.

Sau lưng có một đám người lạ đi theo, tiểu hỗn cầu vẫn không xuất hiện.

Hiện tại thấy Giang Khải hành động một mình, tiểu hỗn cầu lập tức không yên phận.

“Ai, tiểu hỗn cầu, có thể tìm được nguồn nước không?”

Tiểu hỗn cầu chui ra từ trong túi của Giang Khải, bò lên vai Giang Khải, nhìn dáng vẻ lắc đầu lung tung của nó như đang nói nó cũng không tìm thấy.

“Ngay cả ngươi cũng không tìm thấy… Không phải căn bản không có chứ! Ta mang theo chút đồ ăn nước uống chỉ đủ nửa tháng, hy vọng có thể sớm ra ngoài.”

Đúng vào lúc này, tiếng nhắc nhở của hệ thống lại vang lên.

【 Vô tận luyện ngục cảnh đã khởi động. 】

Hệ thống vừa đưa ra cảnh cáo, Giang Khải đột nhiên cảm giác được mặt đất dưới chân chấn động mạnh.

Hắn vội vàng nhảy sang một bên, trong nháy mắt chỗ hắn đứng trước đó có một cột lửa xông ra từ trong lòng đất.

Không chỉ chỗ hắn đứt xuất hiện cột lửa, thế giới xung quanh lập tức bị ngọn lửa màu xanh bao phủ, khắp nơi đều là ánh lửa phun trào, toàn bộ thế giới như lập tức quay về thời kỳ viễn cổ.

“Lại là ngọn lửa màu xanh lam…”

Nhờ ánh lửa, Giang Khải đột nhiên thấy bốn phương tám hướng đằng ra có một đám “đồ vật” đen nghịt trào ra!

Hắn vội vàng quan sát cẩn thận.

Lúc thấy rõ những “đồ vật” này, Giang Khải không khỏi híp mắt lại.

“Đều, đều là Boss cấp bản đồ?! Còn… Nhiều như vậy?!”

Vô tận luyện ngục là nơi thiên hỏa địa hỏa đồng thời bộc phát, chấn động to lớn như hỗn độn sơ khai, thiên địa hỗn loạn.

Đúng vào lúc này, Giang Khải thấy xung quanh có cự vật đếm mãi không hết lao đến từ bốn phương tám hướng, như từng ngọn núi di chuyển đến đây.

Thấy cảnh này, Giang Khải không nhịn được sợ hãi, sau lưng đổ mồ hôi lạnh.
Bình Luận (0)
Comment