Chương 95: Báo giá
Chương 95: Báo giá
Lưu Yên, Tần Dũng cũng không ngoại lệ, không có dấu hiệu nào đều bị liệt diễm ngập trời châm lửa, phát ra tiếng kêu rên tan nát cõi lòng.
Đám người xung quanh lập tức cảm giác được nhiệt độ xung quanh đột nhiên tăng lên, căn bản không có cảm giác tiến dần lên, cứ như lập tức rơi vào trong dung nham nóng hổi.
Tất cả mọi người nhao nhao lùi lại.
Trong nháy mắt, xung quanh Giang Khải chỉ còn lại một mảnh tro tàn!
Gần trăm người vây xem, lúc này lại trở nên lặng ngắt như tờ.
Tiểu đội Liệp Ưng Huyền Vũ công hội, bốn người ra tay, bốn người thành tro!
Người đánh giết bọn họ, cũng là người mới Giang Khải vừa thông qua thí luyện người mới vào mười ngày trước!
Đoán chừng đến khi bốn người Liệp Ưng chết cũng nghĩ mãi mà không rõ, tiểu đội trưởng Thiên Kiếm kia rõ ràng nói Giang Khải am hiểu cận chiến, vì sao bọn họ còn chưa sờ đến Giang Khải đã phải bàn giao như vậy.
Tất cả xảy ra quá đột ngột, một giây trước tất cả mọi người cho rằng Giang Khải chắc chắn phải chết, một giây sau kết cục đột nhiên nghịch chuyển!
Thảm thực vật trên mặt đất khô héo, chỉ có bốn bộ xương bị đốt cháy khét, trong không khí còn có mùi thịt nước.
Tròn bốn năm giây, xung quanh không có ai lên tiếng, bầu không khí yên tĩnh đến quỷ dị.
Cuối cùng, Giang Khải đã nói chuyện.
“Cũng không tệ lắm, một người có thể cướp bóc 10000 kinh nghiệm, lại đã thăng cấp?”
Phốc… Lúc này San San nôn ra máu.
Vừa rồi tên này không nói lời nào, là đang cướp đoạt kinh nghiệm?
Bị cướp đoạt một vạn kinh nghiệm, trừng phạt gấp bội, nói cách khác mỗi người bọn họ tổn thất hai vạn kinh nghiệm!
“Ai, lại giết người.” Thở dài một hơi, Giang Khải khẽ nhíu mày.
Lúc đầu hắn dự tính tiến vào Thiên Chức vì kiếm tiền, kết quả thời gian mười ngày giết năm người, bình quân hai ngày giết một người, với tần suất này không biết quân đội có liệt hắn vào tội phạm truy nã hay không.
Thu lại suy nghĩ, ánh mắt Giang Khải dừng ở chỗ người sống sót duy nhất của tiểu đội Liệp Ưng.
Lúc này Từ Hiểu Hiểu đang khiếp sợ nhìn xác đồng bạn.
Nàng là một thầy thuốc nhưng không phải thần tiên, trong khoảnh khắc đội trưởng của bọn họ hóa thành tro tàn, nàng lại không làm được cái gì, đây là sự đả kích quá lớn với nàng.
“Đội trưởng, Dũng ca, mọi người… Là ta vô dụng…” Nói xong, Từ Hiểu Hiểu đau đớn ngồi bệt xuống đất, nước mắt rơi như mưa.
Nhưng đúng lúc này nàng thấy Giang Khải đi từng bước một về phía mình.
Đột nhiên, cũng không biết dũng khí từ đâu ra, Từ Hiểu Hiểu quát lên với Giang Khải, “Có phải ngươi còn muốn giết ta không, ta cho ngươi biết ta không sợ ngươi, muốn giết cứ giết, Từ Hiểu Hiểu ta sẽ không cúi đầu trước ngươi!”
Lời này khiến người ta không khỏi nhìn nữ tử này với ánh mắt khác,
Giang Khải đứng trước mặt Từ Hiểu Hiểu, mỉm cười, “Đại tỷ, ngươi có nhầm không, là các ngươi muốn giết ta, sao từ miệng ngươi nói ra ta lại thành người tội ác tày trời?”
Từ Hiểu Hiểu đột nhiên ngơ ngác, hình như nàng thật sự điên đảo chủ thứ.
“Ngươi…”
Giang Khải thản nhiên nhìn Từ Hiểu Hiểu, “Nhưng ngươi lại khiến ta nhớ đến một vị bằng hữu cũ, mặc dù là thầy thuốc lại có một trái tim quả cảm… Vừa rồi ngươi không ra tay, ta sẽ tha cho ngươi.”
“Ta, ta không thèm ngươi thương hại ta!” Từ Hiểu Hiểu ngân ngấn nước mắt, kiên định nói.
Giang Khải mỉm cười lắc đầu, xoay người, “Nói cứ như ta là đại ma đầu vậy, cô nương, ngươi muốn hận cũng phải hận Hoàng Đạt, là hắn để các ngươi giết ta.”
“Chẳng lẽ ngươi muốn ta đứng yên cho các ngươi giết?”
“Nếu sau này gặp được Hoàng Đạt, giúp ta chuyển một câu cho hắn, Giang Khải ta nhớ kỹ món nợ này!”
Nói xong, Giang Khải đi thẳng vào khu an toàn, chỉ để lại một đám người xem trợn mắt há hốc mồm.
Một lúc lâu sau, cuối cùng mọi người đã tỉnh táo lại từ trong sự sợ hãi.
“Trời ạ, không thể hiểu được, thật sự không thể hiểu được, ta thật sự không hiểu được…”
“Đừng hỏi ta, ta cũng không hiểu!” Người đứng bên cạnh hắn ta lập tức nói, “Ta chỉ biết tên kia miểu sát tiểu đội Liệp Ưng của Huyền Vũ công hội, ta cũng không biết gì khác!”
Đại khái có rất nhiều người suy nghĩ giống người này.
Vì sao mấy lần công kích trước vô hiệu, vì sao chỉ là một kích lại trực tiếp miểu sát cường giả đỉnh cấp nhất giai?
Vì sao một người vừa thông qua thí luyện người mới lại có chiến lực khủng bố như thế.
Quá nhiều vấn đề không người giải đáp, bọn họ có thể xác định cũng chỉ có kết quả sau cùng.
…
Trong lòng Giang Khải hơi khó chịu, Huyền Vũ thật sự tìm người đuổi giết mình, còn muốn giết cho hắn không online được.
Nếu không phải mình lấy được bao tay có năng lực quần công, trong tình huống lấy một địch nhiều cũng khó biết được thắng bại.
Một khi mình bị đánh giết, thiên phú Gấp bội sẽ khiến hắn tiếp nhận tổn thất lớn hơn, e rằng sau này cũng không có cơ hội lật bàn.
“Hoàng Đạt, ngươi muốn giết ta trong hiện thực, bây giờ ngươi còn muốn giết ta ở trong Thiên Chức… Được, lúc đầu ta không định cùng chết với ngươi, Huyền Vũ công hội các ngươi đã ép người quá đáng, vậy đừng trách ta không khách sáo!” Giang Khải hung hăng nói.