Dịch: Athox
Biên tập: Athox
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Lúc này Pháo Thiên Minh đang rất thắc mắc một chuyện, nếu nói là Công chúa Tỳ Bà có võ công và động tác đặc thù gì đó áp chế nội lực của mình, giảm bớt tình trạng của mình. Nhưng tại sao Kiếm Cầm lại không có việc gì? Nghĩ tới điều này, hắn quay đầu thoáng nhìn về phía rừng cây, đã thấy Hồ Thiết Hoa đã đánh về phía Công chúa Tỳ Bà. Nhưng trong nháy mắt này, Pháo Thiên Minh thấy Công chúa Tỳ Bà bắt lấy huyệt đạo Hồ Thiết Hoa. Chỉ một chiêu, ngay khi Hồ Thiết Hoa tiếp cận Công chúa Tỳ Bà khoảng hai thước, đột nhiên trở nên không biết dùng võ công, tay chân toàn bộ mềm nhũn. Nhưng cũng vì Hồ Thiết Hoa dây dưa, Công chúa Tỳ Bà từ bỏ truy kích hai người Võ Thiên Minh.
Đầu óc Pháo Thiên Minh vận hành còn nhanh hơn so với Pentium 5, đầu tiên có thể xác định, ba mươi người bị bắt ở quán trọ Thiên Phong chắc chắn phải là do Công chúa Tỳ Bà có chiêu thức kỳ diệu này. Tiếp theo Công chúa Tỳ Bà này chín thành chính là Thạch Quan Âm. Cuối cùng biết Sở Lưu Hương bảo mình chạy là vì hàng hóa đang ở trên tay mình, chỉ cần một ngày hàng hóa không bị mất, vậy an toàn của Hồ Thiết Hoa có thể được đảm bảo.
Đúng lúc này, Nhất Kiếm Đoạt Tâm không được tự do bắt đầu đánh ngược lại...
Pháo Thiên Minh vác Kiếm Cầm chạy xa năm dặm quanh ốc đảo, tốc độ này không phải trưng cho đẹp, bởi vì chỉ nhìn Kiếm Cầm đang nôn khan sau bả vai là biết, không ngừng có thể tạo thành hiệu quả say xe trong truyền thuyết.
"Ta nói này...Ọe, sau này có thể khiêng cao chút không, dạ dày xóc nảy này khó chịu lắm."
"... cá nhân ta cũng muốn để cao một chút, nhưng Hắc Bạch Song Sát người ta không cho."
"Ngươi muốn chết à!" Kiếm Cầm cười mắng một câu sau đó đột nhiên nói: "Ca ca của ta tìm ta, ngươi chờ chút!" Nói xong bèn đăng xuất. Qua ba phút lại chui ra nói: "Đại sư huynh của ta tìm chúng ta trên diễn đàn."
"Ồ, rốt cuộc cũng nghĩ ra biện pháp này! Bên nhà phát hành cũng công bố việc giới hạn bị NPC bắt giữ là mười ngày nhỉ? Thế thì còn không đến bốn ngày nữa thôi, làm sao làm được nhỉ. Hơn nữa nhà phát hành cũng nói, trong lúc bị NPC bắt giam có thể tiến vào cấp phó bản luyện tập, cần gì phải quyết chí liều mình làm bằng được nhiệm vụ này?"
"Đây gọi là cảm giác vinh dự tập thể, ngươi không hiểu đâu." Kiếm Cầm nói.
“Ta từng làm lính, sao lại không biết cảm giác vinh dự tập thể. Ta cảm thấy đây chẳng qua chỉ là một trò chơi mà thôi.”
“Vậy vì sao ngươi cứ nhất quyết muốn giúp Diệp Cô Thành?”
“... Vấn đề này nói ngươi cũng không hiểu, hay là chúng ta đăng xuất liên lạc với hắn đi!”
Sau khi đăng xuất, Pháo Thiên Minh và Kiếm Cầm nói rõ thân phận, tiến vào không gian tư nhân của Nhất Kiếm Đoạt Tâm...
Nhất Kiếm Đoạt Tâm tuy bất mãn Pháo Thiên Minh từ chối gọi video, nhưng vẫn như cũ mở màn rất khách khí: "Nghe nói các ngươi cũng là người thành phố A hả? Không bằng bây giờ ta mời các ngươi ăn cơm?"
Pháo Thiên Minh nói thẳng: "Đừng có nói những chuyện đó nữa, đi thẳng vào vấn đề đi. Trước tiên nói xem sau khi các ngươi tới quán trọ quỷ quái đó đã xảy ra chuyện gì?"
Nhất Kiếm Đoạt Tâm đáp: "Đừng nói tới cái quán trọ đó, ta và mười mấy đệ tử mới vào, một nữ nhân che mặt từ trong phòng đi ra. Không nói hai lời, lập tức bay thẳng về phía chúng ta. Tốc độ đó có thể không bằng ngươi nhưng thân pháp và khinh công phối hợp liền một mạch. Đầu tiên ba người bị đánh gục. Ta vừa rút kiếm ra là phát hiện nội lực chỉ còn lại ba thành. Người này ra tay bùm bùm liên tục, trong phòng có mười mấy người mà chỉ có ba chúng ta rút kiếm ngăn cản một chút rồi bị đánh ngã toàn bộ. Lúc này Sở Lưu Hương và Cơ Băng Nhạn một trước một sau nhào vào, nhưng thân thể còn chưa đến gần cô ả đã gục xuống như máy bay không dầu. Sau đó cô ta ra khỏi phòng, loạt xoạt không đến một phút, đã điểm huyệt đạo tất cả mọi người, sau đó ta hỏi thử, chỉ mấy người giao thủ với cô ta một chiêu, võ công cao cường đến mức đáng sợ."
“Sau khi đều bị điểm huyệt, từ cửa sau có mười mấy nữ tử chạy vào. Một người xách hai, ném tất cả chúng ta lên thuyền. Sau đó cô ta bắt đầu ép hỏi tung tích của hàng hóa. Sở Lưu Hương do Cơ Băng Nhạn bị uy hiếp tính mạng, nói ra sự thật, bảo là trên người các ngươi, sau đó chúng ta liền bị bắt đến đại bản doanh của cô ta. Có điều chúng ta gặp phải một NPC bị nhốt trong phòng tối tên là Thạch Đà. Theo chúng ta biết, người này chính là Hoàng Phủ Cao mà Liễu Yên Phi muốn tìm. Mặc dù chúng ta bị điểm huyệt đạo, nhưng chúng ta có thể tùy ý đi lại trong cốc này, chỉ không được phép ra khỏi cốc. Mấy ngày nay Thạch Quan Âm không có ở đây, chúng ta chỉ muốn nhìn xem các ngươi còn sống hay không, sau đó phối hợp trong ngoài diệt đại bản doanh của cô ta.”
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑