Võng Du Chi Võ Lâm Bá Đồ (Dịch Full)

Chương 383 - Chương 383 - Quỳ Hoa Khiếu Giang Hồ 68

Chương 383 - Quỳ Hoa khiếu giang hồ 68
Chương 383 - Quỳ Hoa khiếu giang hồ 68

Dịch: Athox

Biên tập: Athox

๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

Vụ Lý Hoa không nói hai lời, trực tiếp vận nội lực kéo Pháo Thiên Minh đi khỏi, bởi vì cô nhìn thấy Chim Ở Trên Trời, đang từ phương xa chạy vội lại...

Rất nhanh, chuyện này lại được đăng tải lên diễn đàn. Trước đó, bởi vì tin tức và khiếu nại về Pháo Thiên Minh quá nhiều, dứt khoát mở một bài đăng ghim trên cao cho mọi người chiêm ngưỡng. Dĩ nhiên bài đăng không chỉ mỗi chuyện này, phần lớn là những mâu thuẫn giữa các phái, còn có một số bài viết của các cao thủ phán đoán về quy trình nhiệm vụ học tuyệt học.

Chuyện giúp người hoàn thành ước nguyện bùng nổ, không ít người chơi đọc được nhiệt huyết sôi trào. Có câu rằng, người trong giang hồ không ai không bị đao kiếm chém giết. Không có thù oán thì không thể tự xưng là người giang hồ. Kẻ bị hành hạ tất nhiên phải trả thù! Song cũng có người tài năng chưa đủ, hoặc ngại lộ thân phận mình dẫn đến gây họa ngược lại người mình, vân vân mây mây; tóm lại là đủ thứ nguyên nhân khiến họ không dám ra tay.

Hệ thống cũng đưa ra một cách rất dễ giải quyết. Đó là thông qua bang hội phát lệnh truy nã. Nhưng rõ ràng người chơi không mấy hăng hái với những nhiệm vụ này, đắc tội với người khác chỉ là chuyện nhỏ, lo nhất là không giết được đối phương mà ngược lại bị đối phương giết. Nhiệm vụ thất bại dẫn đến mất cấp cũng được, nhưng danh dự của mình bị tổn thương mới là điều không thể chấp nhận.

Nhưng sự xuất hiện của Pháo Thiên Minh đã mở ra một kỷ nguyên mới. Y không anh tuấn; y, chẳng oai hùng; y càng không khôi ngô. Quan trọng nhất là y chẳng sợ đắc tội ai, bởi vì y đã đắc tội với N người, N với N+1 vốn không có nhiều khác biệt. Võ công của y còn khá tốt, nhiều người ngoài miệng không thừa nhận nhưng trong lòng đã sớm coi y là cao thủ số một trong người chơi. Đặc biệt là video độc chiến với Dương Đỉnh Chi vừa xuất hiện, hắn đã thực sự trở thành cao thủ đệ nhất. Đây chính là điều kiện cơ bản nhất mà một sát thủ cần có. Võ công cao cường, lại có thể ra tay giết người, thậm chí cả chủ thuê cũng chém, còn ai không hạ thủ? Cuối cùng Pháo Thiên Minh cũng gặp Chân Hán Tử ở nơi phụ trách nhận nhiệm vụ, nhưng hai người không kịp chào hỏi, cùng mở to mắt kinh ngạc nhìn bảng giá treo thưởng. Chỉ trong hai ngày, số lượng nhiệm vụ truy nã trên bảng danh sách đã tăng vọt từ hơn ba ngàn lên hơn sáu vạn. Trước kia muốn tìm một người quen trên bảng cũng khó, giờ thì lật qua lật lại dễ dàng. Từ Huyết Ảnh đến Vụ Lý Hoa, chỉ cần là cao thủ đều nằm trong danh sách truy nã.

Pháo Thiên Minh xem lướt qua một lần, không ngờ phát hiện có tới ba nhiệm vụ truy nã mình. Còn Chân Hán Tử thì đứng đầu bảng với một ngàn hai trăm nhiệm vụ. Kế đến là Vô Song Ngư, cũng có tám trăm nhiệm vụ.

"A Tử! Ngươi thật sự rất giang hồ đấy." Pháo Thiên Minh vỗ vai Chân Hán Tử công nhận.

"Không nhiều người như vậy đâu, có gần trăm kẻ thù cũng đã rất ghê gớm rồi."

"Gần đây sao ta không thấy ngươi đâu, bận gì thế?"

"Vẫn còn đang cày nhiệm vụ. Ngươi có biết phần thưởng đầu tiên cho việc hoàn thành liên tiếp một trăm nhiệm vụ là gì không? Ta nói là một trăm nhiệm vụ ám sát, lại là người đầu tiên hoàn thành thành công mà không thất bại nhiệm vụ nào trong tất cả các bang hội."

"Làm sao ta biết được, ta nghĩ chưa ai biết cả."

"Vậy ta nói cho ngươi biết, đó là một ước nguyện, ước nguyện đó có thể liệt kê tất cả võ công và nội công tuyệt học ra cho ngươi một tự chọn một môn."

Pháo Thiên Minh thở dài nói: "Ta không dám mơ nữa. Người đầu tiên chắc chắn không phải ta."

"Chắc chắn là ta, ta đã thực hiện được liên tiếp 41 lần ám sát?" Chân Hán Tử nói với vẻ hớn hở.

"Chẳng trách ngươi bị cả đống truy nã. Ngươi còn muốn học võ công gì nữa?"

"Cái này...không biết nữa..."

Pháo Thiên Minh nhận lấy một nhiệm vụ bất kỳ, nói: "Vậy ta đi trước đây!"

"Mục tiêu nhiệm vụ đã Phá Phá, hiện đang Hàng Châu tầng một Có Một quán rượu...Ồ, địa danh này sao nghe quen quen? À, quán rượu của ta. Đánh giá: Người này bản lĩnh tạm được." Pháo Thiên Minh lẩm bẩm, thu hồi bán cầu định vị, đi về hướng quán rượu của mình.

Pháo Thiên Minh vừa bước chân lên quán rượu là nhìn thấy rõ ràng. Có năm vị khách ngồi ở ba bàn ăn, trong đó ba nữ và hai nam. Nếu là ở quán rượu của mình, việc tìm người sẽ dễ dàng hơn. "Xin chú ý, xin chú ý. Ta là chủ quán nơi đây. Hôm nay là ngày kỷ niệm tròn một tháng khai trương quán, để đáp lại sự ủng hộ nhiệt tình của quý khách... Tiểu Bạch, im miệng." Pháo Thiên Minh giơ một ngón tay ra hiệu, rồi tiếp tục nói: "Để cảm tạ mọi người đã ủng hộ, nay mỗi vị sẽ được phát một thẻ khách quý hạng bạch kim giảm 50%, phiên có giới hạn! Chỉ cần xưng tên là được."

๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

Bình Luận (0)
Comment