Dịch: Athox
Biên tập: Athox
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
"Nữ nhân..." Pháo Thiên Minh và Vô Song Ngư đồng thời cảm thán một câu.
Cho tới bây giờ, Pháo Thiên Minh đã gặp ba loại võ học biến thái. Thứ nhất là Quỳ Hoa Bảo Điển của chính mình, người cầm không biến thái mấy, song vừa đến tay ta, tốc độ tăng vọt lên, đủ để khinh thường NPC. Đương nhiên hậu quả là cực kỳ nghiêm trọng, hoặc giữ cho JJ mát mẻ, hoặc tàn võ công ba ngày.
Thứ hai là Kim Cương Bất Hoại thể của Lam Sắc, phòng ngự cường hãn khiến người ta khiếp sợ. Nhưng cũng có khuyết điểm rất lớn, làm giảm hơn 20% thân pháp và tốc độ. Trừ phi đối thủ chỉ có khinh công sơ cấp, nếu không cả đời đừng hòng giết người.
Cuối cùng là Lãnh Nhược Tuyết, không hề hiển lộ, giấu một thứ bảo vật hung hãn như thế. Nếu chỉ dựa vào hào quang để giết địch, thì bí mật sẽ bị lật tẩy, sẽ còn n phương pháp có thể đối phó. Dĩ nhiên nếu bí mật rơi vào tay Pháo Thiên Minh thì không còn gọi là bí mật nữa, bọn họ chưa bao giờ có thói quen giữ bí mật của người khác.
Mà theo suy đoán cá nhân của Pháo Thiên Minh, đó là một thứ ám khí, ám khí bắn ra như 40 mũi phi đao của Đường Đường. Trước tiên là làm cho đối thủ mù quáng rồi mới giết người, còn hậu quả phía sau chắc chắn không đơn giản chỉ là thời gian chờ. Đường Đường vẫn suy nghĩ quá nhân từ về đám thiết kế.
Pháo Thiên Minh vừa đào Kim La Hán vừa nghĩ, trong lòng cảm thấy bất an. Trong nhóm bằng hữu kia của mình cũng không thiếu cao thủ song tuyệt học, nhưng người thực sự nổi bật vẫn là Vô Song Ngư. Không chỉ có Thái Huyền kinh - môn tuyệt học cấp 1 bằng uy lực tuyệt học môn phái cấp ba, mà còn có kỹ năng Lý Đại Đào Cương với tác dụng phụ rất nhỏ.Những người khác như Bất Túy và Phích Lịch chưa học được một nửa Thập bát Chưởng, tuy Xa tốt hơn chút đỉnh, hai môn tuyệt học đã nắm trong tay, nhưng nếu đấu thực lực với Vô Song Ngư, chắc chắn thua kém quá nhiều... Do vậy có thể thấy, võ học môn phái vẫn còn quá nhiều hạn chế, quá quy củ, thiếu đi đặc sắc riêng. Cho dù võ công của Độc Hành và gã người Nhật không quá biến thái nhưng cũng vô cùng độc đáo. Hay là hoa nhà hoa vườn không thơm bằng hoa dại là chân lý giang hồ?
Không biết trong Đại Hội Võ Lâm còn xuất hiện những nhân vật thế nào, giang hồ rộng lớn, kỳ nhân dị sĩ đông đảo. Ngươi vớt được Diệp Cô Thành, ta kiếm được Tây Môn Xuy Tuyết. Ngươi thịt Đông Phương Bất Bại, ta chém Nhậm Ngã Hành. Trong thế giới hàng ngàn NPC, những kỳ ngộ thật quá phổ biến.
"An toàn! Mục tiêu ở phía đông của ngươi." Vô Song Ngư thông báo.
"Đã rõ." Pháo Thiên Minh cầm Kim La Hán lên suy nghĩ một chút, không lập tức đi ngay, lấy giấy bút viết: đào sai chỗ. Sau đó lấp đầy vài cái hố rồi chuồn mất.
Chờ đến khi bán được Kim La Hán đã là chuyện của nửa ngày sau. Lúc này Xa và Tinh Ảnh đã an toàn vượt qua. Khi tổng kết lại thành quả lần này, Pháo Thiên Minh được 2,5 Kim La Hán, Vô Song Ngư được 0,5 cái. Sau khi bàn bạc, Thiên Minh nhường lại 0,5 cái cho Vô Song Ngư. Tiểu Tuyết được 1 cái, Xa được 1 cái, Tinh Ảnh được 1 cái. Nhóm tình nguyện viên được 6 Kim La Hán, tổng giá trị 180 vạn lượng vàng. Mười một người chia tiền, Đường Đường và Ái Niếp Niếp chia đều 30 vạn mỗi người. Pháo Thiên Minh nhận riêng 30 vạn. Cuối cùng mọi người lại chia đều 60 vạn, mỗi người được 2 vạn.
Những người có thể kết giao với Pháo Thiên Minh đều khá khoáng đạt, không so đo gì về tiền tài. Hơn nữa, cách phân chia này thực sự công bằng, nên không ai có ý kiến gì. Mọi người đồng ý với đề nghị của Pháo Thiên Minh, mỗi người chuẩn bị 20 vạn vàng sau Đại Hội Võ Lâm thì đổ vài thị trường chứng khoán, dùng thực lực thao túng giá cả.
Những Kim La Hán còn lại, mặc dù mọi người vẫn cố gắng tranh giành, nhưng số người nhiều mà thành quả ít ỏi, thực sự không thể nhặt được hạt dẻ nào trong cuộc chiến với quần chúng. Còn Lãnh Nhược Tuyết thì một ngày sau mới đi đào Kim La Hán. Theo lời Vô Song Ngư, bà chủ Lãnh đào bốn cái hố mới hiểu là bị người ta cuỗm mất rồi, gầm thét liên tiếp, tức giận muốn nuốt cả thiên hạ. Hơn nữa, Vô Song Ngư còn tiết lộ thêm một thông tin là trang phục của bà chủ Lãnh có vấn đề, lúc lấy bảo vật ở Trung Hải tuyết nguyên, cô nàng mặc bộ trang bị 50, mà bây giờ chỉ còn bộ trang bị 40.
Mọi người không để ý tới chuyện đó, Vô Song Ngư kiếm được khoản lớn nên mọi người gào thét bắt hắn ta trở về mời khách.
Sau khi đợt khai quật báu vật đầu tiên xuất hiện, mọi người cũng đã hiểu được bí quyết của việc đào kho báu. Có vài ba nhóm cũng khoảng mấy chục ngàn người tiếp tục đi theo dấu chân của tiền nhân, hướng về Trung Hải tuyết nguyên. Chỉ là lần khởi xướng khai quật này chất lượng kém xa so với nhóm người đầu tiên, hơn nữa xung đột liên miên, trong vòng mười ngày hoàn toàn không có Kim La Hán nào được đào lên.
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑