Võng Du Chi Võ Lâm Bá Đồ (Dịch Full)

Chương 445 - Chương 446 - Quỳ Hoa Khiếu Giang Hồ 131

Chương 446 - Quỳ Hoa Khiếu Giang Hồ 131
Chương 446 - Quỳ Hoa Khiếu Giang Hồ 131

Dịch và biên tập: Athox

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

Tục ngữ có câu: "Người tốt sống không lâu, tai họa lưu ngàn năm." Ý là người xấu thường rất khó chết, bại hoại lại càng đắc thế, người xấu chỉ có thể tới cuối cùng mới gặp thất bại. (Ngoại trừ John Travolta, hắn chứng minh người xấu chỉ cần đủ xấu, đạo diễn cũng không giết được.) Pháo Thiên Minh và Vô Song Ngư là người tốt ư? Ít nhất theo góc nhìn chủ quan thì hai người không phải. Vậy nên...

Đúng lúc căng thẳng nhất, Vô Song Ngư sắp biến thành bánh thịt... Trên sườn núi bỗng vang lên một tiếng ngựa hí, tiếng ngựa hí như rồng như sấm, vang vọng khắp bốn phương. Năm con ngựa dưới chân núi như nhận lệnh, bỗng nhiên hỗn loạn, nhảy tưng tưng khiến chủ nhân ngã lăn ra đất. Sau khi tiếng ngựa hí dừng lại, năm con ngựa vẫn chưa tỉnh hồn.

“Ngân Sương Trục Điện câu. Kèm theo kỹ năng Nhất Khiếu Mã Kinh.” Trên kênh đội ngũ, giọng nói của Đường Đường như chuông bạc: "Sương Sương chớ lo, đều là do Thanh Mai Chử Trà ép ta đâm ngươi đau đấy.” Các cao thủ nam nhi đều rùng mình. Các nữ tử lại gấp rút tụ tập. Thưởng thức giang hồ đệ nhị thần mã trong truyền thuyết mà nhà phát hành vừa công bố. Pháo Thiên Minh nhanh tay lẹ mắt, bèn chặt lấy Kiếm Cầm mắt đang lấp lánh sao sáng. Dẫu vậy, trong đôi mắt của y cũng đang chiếu rọi ánh sao lấp lánh, bởi đây là con thần mã đầu tiên trong trò chơi, nam nhi nào cũng thích cưỡi ngựa, miễn là biết cưỡi ngựa.

“Chử Trà, Tiểu Ngư, nợ ta một lần đấy nhé, đợi việc nơi đây xong xuôi rồi thì giúp ta và Vụ Lý Hoa làm nhiệm vụ.” Đường Đường vừa dỗ dành Ngân Sương, vừa không quên chuyện chính.

“Nhiệm vụ gì?” Pháo Thiên Minh không hiểu lắm, thu ngựa vào túi là xong rồi mà. Y không am hiểu tâm lý phụ nữ trong khía cạnh này lắm, chẳng những là say mê cái mới, mà còn vì yêu thích, lại có chút tình mẫu tử.

“Giúp một NPC tìm cha.”

Vô Song Ngư phun máu, lật đật nhắn tin Pháo Thiên Minh: "Tuyệt đối đừng đồng ý. Đấy không phải nhiệm vụ con người có thể hoàn thành.”

“Ừm... Việc giúp người tìm cha tất nhiên là đúng đạo lý rồi, cha con xa cách là mất nhân luân mà... Nhưng cái này cái kia...” Pháo Thiên Minh ra sức nghĩ cách từ chối, Đường Đường và Vụ Lý Hoa đồng thời hừ một tiếng!

“Chúng ta đi là được.” Pháo Thiên Minh đành chịu thua. Đừng nói là người ta đã giúp mình rồi, cho dù không giúp ngươi, mời giữa kênh công khai, ngươi không đáp ứng thì mặt mũi con gái nhà ngươi ta vứt đi đâu. Nói thô lỗ một chút, giả như ngươi mạnh hơn một nữ nhân, nếu sau khi chiêm ngưỡng vẻ đẹp trần trụi của cô ấy mà lại không có tí phản ứng nào, rất có thể sẽ bị cô nàng trực tiếp ra tay đánh người. Ví dụ hơi không thích đáng, nhưng ý tứ là: Cố gắng từ chối thiếu nữ càng ít càng tốt. Cho dù mời một nam nhân đi dạo cùng, cũng phải dốc dũng khí lớn hơn so với nam giới mời nữ nhân.

Thiên Hậu chỉ vào Pháo Thiên Minh mắng: "Ngươi có biết xấu hổ không, dám kết bè kéo lũ đến bắt nạt ta là một nữ tử yếu đuối, ngươi thật vô sỉ!”.

"Không còn cách nào khác!” Pháo Thiên Minh nhún vai: "Ai bảo hậu trường của bọn ta vững chắc như vậy.”

"Hậu trường vững chắc, có thế lực thì sao? Điều ta ghét nhất là lũ người các ngươi cấu kết ức hiếp người khác!” Sau khi nói xong Thiên Hậu vẫn tức giận.

"Cô bé này, từng đọc Tây Du Ký chưa?”

"Đã từng đọc, rồi sao?” Thiên Hậu thở phì phò hỏi.

“Trong Tây Du Ký, kết cục của những yêu quái không có hậu thuẫn ra sao?”

"Ra sao?"

“Tất cả đều bị con khỉ kia cho một gậy đánh chết. Còn những yêu quái có hậu thuẫn thì sao? Có làm chuyện tàn ác đến đâu cũng được cứu. Thần Phật sẽ đến cứu giúp bọn chúng. Ta nói cho ngươi biết, lừa gạt quá nhiều mà không có hậu thuẫn, sớm muộn gì người ta cũng sẽ vây bắt tiêu diệt ngươi, ít ra cũng khiến ngươi không có chỗ đặt chân trong trò chơi.”

"Không cần ngươi quản." Thiên Hậu như con vịt chết vẫn mạnh miệng trả lời một câu.

Cô đâu biết vị thế của mình, trong tam hại, Pháo Thiên Minh võ công tốt nhất, lại có một nhóm bằng hữu quyền thế. Chỉ cần không thực sự làm chuyện người người oán trách, làm điều xấu xa cũng được bỏ qua, đám đại ca đường khẩu đều coi như không thấy.

Đệ nhị hại, Độc Hành. Người này thích giết người cướp trang bị nhưng không chủ động tìm ai, mà chỉ ra tay khi tình cờ gặp người khác và động tâm. Hơn nữa, võ công của hắn cũng được xếp vào top 50 giang hồ. Trong hoàn cảnh có thể chiêu mộ và không mâu thuẫn lợi ích, người ta sẽ không đi khiêu khích hắn.

Nhìn lại bản thân cô ả, đầu tiên thuộc hạ người người mang tiếng xấu từ trò chơi cũ. Bản thân cô ả cũng lừa gạt hết các bang phái, chỉ riêng Tinh Anh đường của Huyết Ảnh đã có năm người chết dưới tay ả, dâng hết trang bị cho ả. Cho dù đó là tự nguyện vẫn là vì ả lừa gạt, lại thêm nhiều người đồn đại bên ngoài.

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

Bình Luận (0)
Comment