Võng Du Chi Võ Lâm Bá Đồ (Dịch Full)

Chương 462 - Chương 463 - Quỳ Hoa Khiếu Giang Hồ 148

Chương 463 - Quỳ Hoa Khiếu Giang Hồ 148
Chương 463 - Quỳ Hoa Khiếu Giang Hồ 148

Dịch và biên tập: Athox

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

Vụ Lý Hoa cắn răng gật đầu dùng Thần Ba, lập tức xuất hiện ở ngoài bốn mét, nhưng một vị kẻ vô lương tâm nào đó trực tiếp bật cười... Tốc độ này đúng là không thể chê, trên đất bằng sẽ không thua Pháo Thiên Minh, duy chỉ có tư thế này thật sự có phần khó coi. Người khác đều dùng hai chân thi triển khinh công, mà Vụ Lý Hoa dùng tứ chi...

Vụ Lý Hoa mặt mày đỏ lên, chạy về phía tên vô lương nào đó gầm lên: "Không được cười!"

"..." Tên vô lương tâm nào đó cũng chính là Pháo Thiên Minh bắt đầu mặc niệm một giây, một chiêu Phi Vân Thê nhẹ nhàng bay lên, lơ lửng trên cành cây, dáng vẻ như một cao thủ. Tư thế ưu nhã đó thật sự quá... vô sỉ.

Vụ Lý Hoa chỉ vào cành cây kia nước mắt liền chảy ra. Pháo Thiên Minh cười hí hí nhảy xuống nói: "Đừng khóc nữa, ta chỉ ghen tị thôi. Khinh công của cô kèm theo thân pháp, rõ ràng là cao cấp hơn ta nhiều. Ta thấy không nên đau buồn vì chuyện này."

"Ngươi nói thật không?" Vụ Lý Hoa lau nước mắt hỏi.

"Thật!" Pháo Thiên Minh nghiêm mặt nói ra một chữ. "Đúng rồi ta còn phải trở về lĩnh thưởng nhiệm vụ, mấy ngày nữa là Đại Hội Võ Lâm, đến lúc đó chúng ta gặp lại." Nói xong thi triển khinh công, biến mất như một tàn ảnh. Chỉ có trong gió văng vẳng tiếng cười ghê tởm của y: "Hôm nay thời tiết thật tốt... Oa ha ha!..."

Tiểu Lý Phi Đao cấp 6: Bắn trúng chỗ hiểm có 4% cơ hội kích hoạt nhất kích tất sát, hơn nữa còn gia tăng sát thương ngoài hạn mức.

"Tiểu Khai, gia tăng sát thương hạn mức là có ý gì?"

Diệp Khai đang nhắm mắt dưỡng thần chỉ mở mắt ra một khe trả lời: "Ví dụ như nội công của ngươi là Chân Võ tâm pháp, kĩ năng tấn công là công kích thuộc tính Huyền... công kích thuộc tính Huyền vô dụng! Nếu như ngươi là đồ đệ Ma Giáo, có thể hóa nội công thành lửa bám vào phi đao."

"Cái này ta biết." Trong tay Pháo Thiên Minh xuất hiện ngọn lửa: "Ta chỉ không biết gắn vào có tác dụng gì?"

"Có tác dụng đấy, sắt ném vào lửa cháy sẽ thế nào?"

"Sẽ tan chảy!"

"Đúng rồi!" Diệp Khai xoạt một tiếng lấy ra phi đao trong tay tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần.

Đe dọa, đây là đe dọa trắng trợn. Có điều, Pháo Thiên Minh vẫn thôi ý định tấn công Diệp Khai, dù sao đây là quán rượu của mình, làm hỏng đồ sẽ đau lòng.

Đại Hội Võ Lâm ban đầu là cuộc thi đấu chọn ra minh chủ võ lâm, hai ngày trước khi bắt đầu, nhà phát hành công bố chi tiết các quy định, nhưng lần công bố này, cả giang hồ sôi sục.

Quy định thứ nhất: Các cao thủ từ cấp 40 trở lên có thể tự do đăng ký tham gia.

Quy định thứ hai: Do có quá nhiều người tham gia nên sẽ tiến hành loại trực tiếp. Trong khoảng thời gian nhất định, mỗi 1000 người sẽ được chia thành một đội tiến vào phó bản. Sau 3 ngày có thể sống sót và đến đích sẽ được quyền tham dự vòng thi đấu loại trực tiếp. Sau đó tiến hành các vòng loại tuyển chọn ra võ lâm minh chủ.

Quy định thứ ba: Trong thời gian diễn ra cuộc tranh tài này, tất cả các thành trấn đều là khu vực an toàn.

Quy định thứ tư: Túi đồ của các tuyển thủ đăng ký tham gia sẽ bị niêm phong, không được sử dụng đồ vật bên trong.

Quy định thứ năm: Trong thời gian thi đấu, nếu bị thương sẽ được hưởng thời gian chữa trị vết thương của NPC.

Quy định thứ sáu: Những tuyển thủ vượt qua vòng loại sẽ được tăng 2 cấp độ. 100 người đứng đầu đều có phần thưởng bí mật, 10 người đứng đầu có thể được thưởng phần thưởng bí mật cấp cao, 3 người đứng đầu có thể được thưởng phần thưởng bí mật cấp thần bí, người đứng nhất có thể được thưởng phần thưởng bí mật cấp siêu thần bí.

Mọi người không có ý kiến gì về các quyết định khác, chỉ riêng việc niêm phong túi đồ gặp phải phản đối mãnh liệt.

Việc niêm phong túi đồ có ý nghĩa gì? Đại diện cho việc phải mang theo lương thực đủ dùng trong 3 ngày, đại diện cho vũ khí cũng phải đeo bên người, đại diện cho các lọ thuốc lớn nhỏ cũng phải cất vào túi. Tổng cộng tất cả, không có hai hòm đồ là không thể mang hết được. Huống hồ đến vòng bán kết, chỉ được sử dụng những gì mang theo người.

Giả sử một Anh Hùng môn trên đường ngựa chết, thương gãy, đến lượt thi đấu bán kết chẳng lẽ đi đấu võ mồm với đối thủ? Vì vậy vũ khí ít nhất cũng phải có dự phòng, thế thì mang theo hai thanh đi! Còn ngựa thì sao? Anh Hùng môn không có ngựa thì có mà là Cẩu Hùng môn, nên ngựa cũng phải có dự phòng... Nhưng mà, ngựa phải ăn cỏ, nếu không may địa điểm thi đấu là sa mạc thì phải làm thế nào? Được, vác theo hơn 100 cân cỏ khô vậy! Nước thì sao? Có phải chuẩn bị cả đoàn lạc đà không? Giả sử chuẩn bị xong xuôi mà bị người khác đỏ mắt cướp đoạt thì làm thế nào? Rõ là phiền não, cả giang hồ đều đang phiền não...

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

Bình Luận (0)
Comment