Võng Du Chi Võ Lâm Bá Đồ (Dịch Full)

Chương 481 - Chương 482 - Quỳ Hoa Khiếu Giang Hồ 167

Chương 482 - Quỳ Hoa Khiếu Giang Hồ 167
Chương 482 - Quỳ Hoa Khiếu Giang Hồ 167

Dịch và biên tập: Athox

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

Tiểu Thiên Sứ đáp: "...Không có ạ."

“Thế thì chết đi.”

Tiểu Thiên Sứ lê mặt đầy bụi đất bay đến hỏi Thiên Hậu: "Thiên Hậu nữ hiệp, đối mặt với loại ác ôn như thế, cô cảm thấy sao?"

Thiên Hậu buồn bã đáp: "Người tốt sống không lâu, tai họa lưu ngàn năm. "

Tiểu Thiên Sứ quay ra hô hào khán giả: "Các vị còn chờ gì nữa? Mau đặt cược đi, tranh thủ kiếm khoản tài chính đầu tiên lập nghiệp. Hiện tại! Ta tuyên bố trận tranh tài chính thức bắt đầu, khung cảnh chiến đấu sẽ được tạo ngẫu nhiên."

Dứt lời, một tòa lầu các từ dưới đất trồi lên giữa hai người, chỉ trong chớp mắt, nửa con phố hiện ra trên đỉnh núi. Đó đây có những NPC tiểu thương rao hàng, còn hai đầu phố đông tây là Thiên Hậu và Pháo Thiên Minh.

Pháo Thiên Minh cười khẩy: "Tiểu nương tử, ta đã tới đây. He he!"

"Khoan đã!” Thiên Hậu vừa giơ tay ngăn cản, vừa nhổ một cây kim châm găm trên mái tóc xuống, nói: “Chỉ cần ngươi nhận thua, ta sẽ cho ngươi 2000 vàng."

“Biến đi.” Pháo Thiên Minh khinh thường, bây giờ ông đây có tiền.

“Ngươi thua chắc rồi.” Thiên Hậu giơ mũi châm trong tay, nói: "Đừng ép ta phải dùng tuyệt chiêu, ngươi hãy suy nghĩ kỹ đi."

Pháo Thiên Minh rút kiếm ra khỏi vỏ, gằn giọng: "Ái chà, còn có tuyệt chiêu nữa à? Con mẹ nó ngươi có tuyệt chiêu thì ra đây mà giết!”

"Đây là vật tiêu hao, chớ ép ta."

"Hừ!" Pháo Thiên Minh hoàn toàn không đoái hoài, vận khinh công tới.

"Đại ca cứu mạng!" Thiên Hậu đỏ mặt hô to một tiếng, kim châm trong tay liền biến mất, trước mặt cô xuất hiện một NPC. NPC này mái tóc nửa đen nửa trắng, khuôn mặt tang thương, dáng vẻ nhìn rất quen mắt.

"Triệu hoán thuật?" Tất cả người xem đều kinh ngạc.

Pháo Thiên Minh hít một hơi lạnh hỏi: "Ngươi chính là Dương Quá? Không chơi với Tiểu Long Nữ, chạy đến đây dạo phố làm gì thế?"

Dương Quá thiếu một cánh tay nói: "Kẻ nào lấy được kim châm, ta sẽ thực hiện ba nguyện vọng cho người đó. Hãy nói nguyện vọng thứ ba của ngươi đi." Dương Quá quay đầu hỏi Thiên Hậu.

"Giết hắn đi." Thiên Hậu chỉ vào Pháo Thiên Minh.

"Đơn giản!" Dương Quá cười lạnh một tiếng, lao về phía Pháo Thiên Minh. Đối với hạng người này, từ bé hắn đã chẳng ưa gì.

"Mau bán vào Thiên Hậu!" Tinh Ảnh gấp gáp hô với quần chúng E bên cạnh, đặt cược tỷ lệ 1 ăn 500, khiến Tinh Ảnh tay chân luống cuống quên mất Pháo Thiên Minh là đệ tử Võ Đang. Không riêng Tinh Ảnh, đám người chơi bên cạnh cũng sôi sục hẳn lên, đơn đả độc đấu với Dương Quá thì đúng là chán sống. Lúc này bọn họ chỉ có một ước nguyện, hy vọng kịp hoàn tất việc đặt cược trước khi Pháo Thiên Minh ngỏm củ tỏi.

Lão Trương vội vàng ra lệnh cho: "Mua hết vào Thanh Mai Chử Trà." Nói xong lau mồ hôi lạnh nghĩ thầm: "Sao lại rơi vào tay hắn thế nhỉ? Chân Võ pháp bào kết hợp Chân Võ Tâm Pháp có thể nâng cao ba cảnh giới. Đạt đến trình độ của Tổ sư gia... Đây quả thực là nghịch thiên, nếu còn kết hợp với Chân Võ kiếm, thằng nhóc này dám lên Võ Đang tìm mình tâm sự... Không biết hệ thống đại thần có tìm ta gây chuyện không nhỉ?"

Pháo Thiên Minh như cầm kiếm ngưng thần đề phòng, Dương Quá tấn công như nước triều dâng, lúc hành động không mang theo bất kỳ động tác dư thừa nào, một vạn linh tám trăm biến hóa ẩn giấu sau cánh tay duy nhất của hắn, Ảm Nhiên Tiêu Hồn chưởng.

Đột nhiên! Pháo Thiên Minh kiếm xuất, ba luồng kiếm quang hòa cùng ba ánh kiếm bay phóng ra mười mét, cuốn về phía Dương Quá. Trong đó một luồng kiếm quang vốn bắn tới bàn chân của hắn, nhưng khi tới gần, kiếm quang biến thành một cái vòng lao tới mặt Dương Quá.

Dương Quá khinh địch kinh hãi, nhưng vẫn không mất đi phong độ cao thủ. Ống tay áo cuốn một cái, mang đi hai luồng kiếm quang, thân thể nghiêng sang tránh được luồng kiếm quang thứ ba. Nhưng Pháo Thiên Minh là khoái kiếm trong khoái kiếm, tốc độ xuất kiếm nhanh chóng khôn lường. Dương Quá còn chưa ưỡn thẳng thân thể, lại là ba luồng kiếm quang, miễn cưỡng tránh qua một luồng trong số đó, hai luồng kia trực tiếp bắn xuyên ngực hắn. Sau đó lại là ba luồng...

NPC biến mất trong ánh sáng trắng, Pháo Thiên Minh lạnh lùng nhìn Thiên Hậu kiếm chỉ xuống đất. Gió nhẹ thổi qua, ánh nắng hiu hiu. Thời khắc này dường như hoàn toàn tĩnh lặng...

"Cái thằng biến thái chết tiệt này." Trong ngoài phó bản im lặng hai giây sau cùng nổ tung, trên tám phần mười nam nhân lệ rơi đầy mặt. Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, giang hồ gặp phải khủng hoảng lớn nhất trong lịch sử. Tiền tệ lưu thông trong giang hồ chỉ trong vài giây đã bị rút lại đến 40%. Có câu: Gió thổi vỏ trứng gà, tiền đi người yên vi. Trong ngoài trò chơi vang lên tiếng khóc than, mọi người đau buồn, cùng nhau khóc lóc, vô cùng thảm thiết...

Thiên Hậu mang theo ánh mắt không cam lòng trở lại khán đài, cho đến bây giờ, ả vẫn còn tưởng màn vừa rồi là mộng.

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

Bình Luận (0)
Comment