Dịch và biên tập: Athox
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Tiểu Thiên Sứ xoay đầu về phía ống kính nói: "Chân lý đã chỉ rõ: Người không biết xấu hổ là vô địch. Bây giờ chúng ta mời nhóm tuyển thủ tiếp theo: đại sư huynh phái Võ Đang - Tinh Ảnh, cùng đệ nhất cao thủ Hoa Sơn - Kiếm Cầm, xin các vị bày tỏ ý kiến về vấn đề nêu trên."
Tinh Ảnh xuất hiện trên đỉnh núi, quay mặt về phía ống kính ho một tiếng rồi nói: "Cá nhân ta cho rằng, nếu đơn thuần là quan điểm cá nhân, không đại diện cho Võ Đang. Vậy chỉ có một chữ là: Tốt!” Vỗ tay.
"Vậy nếu đại diện cho Võ Đang thì sao?"
Tinh Ảnh im lặng một lúc rồi gầm lên: "Ngươi thèm đòn à? Cứ ép ta vào đường cùng!"
Kiếm Cầm đối diện với ống kính nhăn nhó nói: "Ta cảm thấy được! Người thắng vĩnh viễn đại diện cho chính nghĩa."
"Ý của ngươi là hoàn toàn tán thành hành động của Thanh Mai Chử Trà?"
"Ta còn chưa nói hết lời. Phía thất bại cũng đáng được cảm thông."
"Ngươi đang nói nhảm!"
"Chính ngươi hỏi nhảm trước!"
“Kiếm Cầm vs Tinh Ảnh.” Tiểu Thiên Sứ hô bắt đầu, Kiếm Cầm lôi bao hạt dưa ra ăn, Tinh Ảnh thì dạo bước quan sát thời gian. Đám khán giả hiểu rõ hành động của hai người, chỉ trừ Long A tức giận gào lên: "Các ngươi đều ám hại ta!" Mười vị trí đầu được thưởng quà tặng thần bí cao cấp, nhưng ba vị trí đầu là quà tặng thần bí thần cấp. Thí dụ, huy chương đồng của người tham gia Olympic là giấy chứng nhận danh dự. Còn vị trí thứ tư, ngoài người mẹ còn nhớ vinh quang của con, cơ bản là không ai biết đến.
"Đã đến giờ!" Tinh Ảnh nhắc nhở một tiếng. Hắn với Kiếm Cầm coi như khá quen thuộc, nên hỏi thẳng: "Bắt đầu chưa?"
Kiếm Cầm ném vỏ hạt dưa sang một bên, quyết đoán nói: "Bắt đầu đi!"
Hai người giao chiến sôi nổi, Cửu Kiếm coi trọng quan sát đối thủ, dự đoán trước động tác. Thái Cực chú trọng phòng thủ chờ đợi, rồi phản công sau. Kiếm Cầm chờ Tinh Ảnh lộ sơ hở, Tinh Ảnh cũng chờ Kiếm Cầm ra chiêu.
Pháo Thiên Minh xem rồi cảm thán: "Võ công của hai người, nếu tách riêng ra đều là tinh hoa. Kết hợp lại con mẹ nó nhàm chán!"
"Ngươi ra tay trước đi, bất kể thế nào cũng được." Kiếm Cầm rất bất mãn với Tinh Ảnh. yếu quyết Cửu Kiếm chú trọng quan sát đối thủ, một chút động tĩnh là biết ngay chiêu thức tấn công. Nhưng Tinh Ảnh không hề nhúc nhích, chỉ có thể dùng Tổng Quyết thức mới có thể xuất chiêu, tuy nhiên đó là chiêu thức tự tổn hại bản thân.
"Ngươi động thủ trước đã, ta sẽ lập tức đáp trả." Thái Cực chú trọng quan sát sơ hở của đối phương, rồi tấn công vào điểm yếu nhất.
Cuối cùng, Kiếm Cầm vẫn là người có cách. Kiếm vung lên, viên đá nhỏ dưới đất bắn tới Tinh Ảnh. Tinh Ảnh xoay tròn viên đá, tăng thêm nội lực đẩy ngược trở lại. Kiếm Cầm lại dùng chiêu Phá Tiễn đánh bay viên đá. Thấy có sơ hở, Tinh Ảnh áp sát vào, Kiếm Cầm lui dần, vừa phòng thủ vừa sử dụng Phá Chưởng thức.
Tinh Ảnh liên tục thay đổi tư thế, luôn sẵn sàng ứng chiến. Tay phải như lơ đãng quấn quanh mũi kiếm của Kiếm Cầm, trong khi mũi kiếm luôn chĩa thẳng vào lòng bàn tay của Tinh Ảnh. Tinh Ảnh tiến lên, Kiếm Cầm lùi lại, nhưng lùi theo vòng tròn chứ không thẳng tắp, phòng hờ xảy ra tình huống nguy hiểm.
Tinh Ảnh thắng ở nội lực, Kiếm Cầm thắng ở Bích Huyết Đan Thanh. Hai người nhìn trước ngó sau, võ công lại biến ảo vô tận, kết hợp với dáng vẻ bên thì tiêu sái bên thì mỹ miều, tạo nên một cuộc chiến vô cùng đẹp mắt. Đám khán giả cảm thấy bỏ tiền ra xem cuối cùng cũng đáng, được thưởng thức một trận đấu công bằng và hấp dẫn.
Võ công của hai người đều là thành tựu cao nhất trong môn phái của mình. Hơn nữa, cảnh giới giống nhau, khi động thủ cũng giống như Độc Cô Cầu Bại giao đấu với Trương Tam Phong.
"Tổ sư gia, ngài thấy sẽ ra sao?” Pháo Thiên Minh tiến lại gần Trương Tam Phong hỏi. Nếu không chơi trò ám hại đối thủ, y không thể nhìn ra thắng bại.
"Khó nói.” Không ngờ Trương Tam Phong cũng không thể nhìn ra: "Hai người dường không ai làm gì được đối phương, nhưng trong tình thế bế tắc này, chỉ cần ai lộ ra sơ hở, cái mạng của người đó khó giữ được. Nếu thực sự phải đưa ra nhận định, ta cảm thấy tiểu cô nương kia sẽ thắng, bởi vì đặc điểm của nữ tính quyết định cô nàng này kiên nhẫn và bền bỉ hơn đại sư huynh của ngươi.”
Quả nhiên sau nửa giờ giao đấu, rõ ràng Tinh Ảnh có phần mệt mỏi, giống như một cỗ máy, chỉ theo đúng chiêu thức của mình. Trái lại, Kiếm Cầm lại mừng thầm, bất thình lình mũi kiếm rung động, cả mười thành nội lực dồn hết vào đó, nhờ vào lưỡi kiếm sắc bén, xuyên thấu qua tầng tầng vòng tròn Âm Dương, nhắm thẳng đến cổ họng Tinh Ảnh. Tinh Ảnh kinh hoàng, hơi luống cuống, vội cúi đầu xuống tránh né, động tác hoàn toàn biến dạng.
"Tổng Quyết thức.” Kiếm Cầm hét lớn một tiếng, Bích Huyết Đan Thanh đột ngột đâm xuống một mét, nhắm thẳng vào ngực Tinh Ảnh.
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑