Dịch và biên tập: Athox
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Tinh Ảnh biến thành ánh sáng trắng, Kiếm Cầm cười hí hửng làm động tác chiến thắng về phía hướng về phía Võ Đang.
Tiểu Thiên Sứ lập tức tuyên bố Kiếm Cầm giành chiến thắng, rồi lợi dụng cơ hội phỏng vấn Kiếm Cầm để lừa tiền phát sóng.
"Ngươi tự tin được mấy phần?” Cho dù thua cuộc nhưng Tinh Ảnh không hề buồn bã. Bây giờ hắn chỉ quan tâm đến đại diện của Võ Đang - Pháo Thiên Minh.
"Mười phần!” Pháo Thiên Minh đáp.
"Mười phần? Có phải nhiều quá không?” Tinh Ảnh rất lo lắng về tư tưởng coi thường đối thủ của Pháo Thiên Minh, chắc chắn Kiếm Cầm sẽ dùng mưu kế gì đó với Pháo Thiên Minh. Mà trên người Pháo Thiên Minh không còn đạo cụ vật dư thừa nào. "Có thể cô ấy sẽ bẫy ngươi đấy!”
"Không phải có thể, mà là chắc chắn.” Pháo Thiên Minh cười khà khà: "Nhưng không sao, cô ấy không bẫy được ta đâu.”
"Sao lại khẳng định như vậy?"
"Tất nhiên rồi, muốn giở trò tất phải có vài yếu tố then chốt: Thứ nhất, trên người có vật gì đó kỳ lạ, không hợp với lẽ thường. Ta tin rằng Kiếm Cầm chỉ mang theo một gói bột vôi, dù sao cũng phải có thuốc men. Đừng nhìn bao bột vôi này, thực ra rất quan trọng. Ta và cô ấy đều là người dùng kiếm, nếu dùng thủ đoạn ấy, ta không phòng bị, cơ bản đã coi như thua cuộc. Nhưng cô lại dùng nó để giao chiến với Ly Biệt câu, điều này chứng tỏ cô ấy thực sự không còn thủ đoạn nào khác. Điểm thứ hai: Đó là lợi dụng tâm lý con người, như phản xạ có điều kiện, như van xin che nhưng giấu đao, hoặc nói gì đó khiến người ta phân tâm vân vân. Đối phó với chuyện này..." Pháo Thiên Minh xé một mảnh áo nói: "Ta có thể miễn dịch."
"Trận tranh đoạt vị trí minh chủ võ lâm mà mọi người chờ đợi từ lâu sắp diễn ra, cuối cùng ai mới là đệ nhất thiên hạ? Hiện giờ chúng ta mời hai vị ứng cử viên cạnh tranh vòng nguyệt quế ra sân. Đầu tiên là đồ đệ mà kiếm thần Độc Cô Cầu Bại đích thân lựa chọn, mỹ nhân số một võ lâm... Kiếm Cầm. Xin mời.” Tiểu Thiên Sứ hét lên một tiếng, Kiếm Cầm xuất hiện trên đỉnh núi, vẫy tay nhìn xung quanh, khuôn mặt tràn ngập nụ cười hạnh phúc.
Tiểu Thiên Sứ đưa micro áp sát vào: "Kiếm Cầm nữ hiệp, trước mặt khán giả cả nước, có thể nói cho biết tâm trạng của cô lúc này không?"
Kiếm Cầm cầm lấy micro phấn khởi nói: "Trước tiên cảm ơn đài truyền hình, rất nhiều đài, nếu không có các ngài... Kế đến, cảm ơn cha mẹ của ta, nếu không nhờ các ngài... Lại cảm ơn thầy cô của ta... bạn học của ta... Bằng hữu của ta... Hàng xóm của ta... Chó của ta..."
Tinh Ảnh thở dài nói: "Đời người thật bất đắc dĩ, rõ ràng chỉ muốn cảm ơn chính mình, nhưng hết lần này đến lần khác không nói, chỉ nói những lời rườm rà thừa thãi."
"..." Pháo Thiên Minh.
"Nhanh như vậy đã chặn được rồi à?"
Tinh Ảnh hít một hơi lạnh, bây giờ Pháo Thiên Minh đã dùng vải bịt lỗ tai lại, không chỉ để phòng thủ, mà còn để tấn công. Thật sự là... quá bất lương.
"Dưới đây mời đến từ Võ Đang phái, truyền nhân của Tiểu Lý Phi Đao, giang hồ đệ nhất bại hoại... Xin lỗi, nói nhầm rồi, giang hồ đệ nhất soái ca Thanh Mai Chử Trà đại hiệp. Mời lên sân khấu."
Pháo Thiên Minh vẻ mặt vô cảm xuất hiện trên đỉnh núi. Tiểu Thiên Sứ theo lệ phỏng vấn: "Thanh Mai đại hiệp, trước mặt quần chúng thiên hạ, có thể tâm sự với chúng ta về tâm trạng của ngài lúc này không?"
"..." Pháo Thiên Minh nhìn trân trân vào Tiểu Thiên Sứ.
Kiếm Cầm là ai? Chính là người chu đáo tỉ mỉ. Lập tức nghi ngờ: Không lẽ hắn... rất có thể đấy. Nhìn thấy y phục Pháo Thiên Minh dường như bị xé rách một góc, Kiếm Cầm âm thầm cười khẩy hai tiếng, chạy lại gần vài bước, ngọt ngào mang chút e ấp nói: "Trà, ta thích chàng." Câu nói vừa thốt ra, cả thiên hạ chấn động. Chẳng lẽ nữ tử này muốn bắt chước cầu hôn tiết mục nước ngoài, cầu hôn trên truyền hình trực tiếp?
"..." Pháo Thiên Minh.
"Trà. Ta nói ta thích chàng." Kiếm Cầm nhìn say đắm nhìn Pháo Thiên Minh, vẻ đẹp trước mặt hoàn toàn không làm Pháo Thiên Minh rung động.
"Đồ súc sinh!" Mọi người phẫn nộ mắng, đâu có ai như thế, một thiếu nữ đứng trước đám đông thổ lộ tình cảm của mình, cho dù không thích cũng phải có chút biểu hiện. Như thế này là ý gì? Đám đông thất vọng vì không được xem trò hay, lại một lần nữa lên án đạo đức của Pháo Thiên Minh.
Xa úp mặt thở dài khổ sở. lẩm bẩm: "Lại định diễn trò gì đây?"
Thiên Hậu cũng lẩm bẩm: "Muội muội, đạo hạnh của nương còn quá non, thế này lọt vào bẫy rồi."
Vụ Lý Hoa lắc đầu: "Thế gian này người xấu quá nhiều, ta muốn về nhà."
Tiểu Thiên Sứ chỉ vào Kiếm Cầm nói: "Xin hãy lui ra xa mười lăm mét, cuộc thi sắp bắt đầu."
Kiếm Cầm cười nói: "Hắn cũng không có ý kiến, ngươi đừng để ý tới chúng ta."
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑