Dịch và biên tập: Athox
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Tiểu Thiên Sứ chỉ Pháo Thiên Minh hỏi: "Ngươi không có ý kiến gì chứ?"
"..." Pháo Thiên Minh đáp
"Thế thì tốt rồi! Nhưng ta còn phải nhắc nhở là: hai người đứng tách nhau vỏn vẹn một mét, đã tiếp cận khoảng cách lĩnh lữ... một kiếm đâm ra là chiến đấu đã kết thúc."
Kiếm Cầm gian xảo nói: "Không cần ngươi lo, Trà Trà nhỉ."
"Vậy thì cứ thế đi!" Tiểu Thiên Sứ lại nhìn Pháo Thiên Minh, thấy y không phản đối, bèn bay ra xa vài mét, hô lên: "Ai vào chỗ nấy, chuẩn bị, bắt đầu!"
Bắt đầu có nghĩa là tân sinh, cũng có nghĩa là đã kết thúc.
Hai chữ vừa dứt, Kiếm Cầm hoảng sợ phát hiện tim mình bị nam nhân nào đó không hề thương hoa tiếc ngọc xuất kiếm đâm thủng. Giờ khắc đó, cô bàng hoàng không thể tin nổi, nhưng toàn thân vô lực khiến cô nhận ra: mình đã chết. Lập tức, trái tim thủy tinh của cô tan nát, hòa với ánh sáng trắng tử vong, mang theo một thắc mắc: Làm sao hắn có thể nghe thấy tiếng trọng tài hô bắt đầu?
Tinh Ảnh đau xót đấm ngực: "Quả nhiên người hèm mọn chúng ta không thể hiểu được thế giới của kẻ hèn hạ!"
Xa hoài nghi: "Sao lại như vậy?"
Thiên Hậu thở dài: "Ta biết ngay mà."
Vụ Lý Hoa nghi vấn: "Chẳng lẽ Kiếm Cầm cố ý hiến thân?"
Chỉ có một số vô cùng ít ỏi đồng chí hiểu được, người xem mà chẳng hiểu gì cả chiếm đại đa số. Đủ loại suy đoán đều có cả. Nhưng có một điểm xác định, tiếng chửi rủa tính theo ngàn vạn, một trận thi đấu trang nghiêm tranh bá minh chủ võ lâm tụt dốc không phanh, chỉ cần gặp Pháo Thiên Minh, toàn thua chẳng hiểu gì cả.
Trong sân đấu, tất nhiên Pháo Thiên Minh không hay biết những điều đó, chờ Kiếm Cầm hóa ánh sáng xong mới nhẹ nhàng gảy kiếm âm trầm nói: "Đơn giản là đẹp."
Ngay lúc y quay đầu bước đi, Tiểu Thiên Sứ vội vã kéo lại: "Đợi đã, rốt cuộc đã xem ra chuyện gì?" Cô tỏ vẻ bối rối.
Pháo Thiên Minh thở dài: "Chuyện đơn giản như vậy còn phải giải thích hay sao? Ta dùng chút thủ đoạn lừa gạt cô, khiến cô ấy tưởng rằng ta đã bịt kín tai. Sau đó cô ấy có ý đồ xấu muốn đâm chết ta ngay khi trọng tài hô bắt đầu, bởi vì cô ấy nghĩ rằng ta không nghe thấy lệnh bắt đầu. Kết quả... ta vốn luyện khoái kiếm. Khoái kiếm đứng đầu thất đại khoái kiếm. Ài! Đời này không đối thủ, đúng là một cuộc đời thất bại."
Kiếm Cầm nghe xong la hét trên khán đài: "Cắn chết ngươi, ta cắn chết ngươi."
Đường Đường thở dài rồi suy nghĩ: Đối xử với loại trụ cột quốc gia này, nên khuyến khích y di dân đi gây họa cho người ngoài hành tinh, hay là tống cổ sang Siberia?
Tấm bình phong màu lam cuối cùng cũng biến mất, Tiểu Thiên Sứ cầm loa hô to: "Sau mấy ngày tranh tài minh chủ võ lâm, cuối cùng đã đến phần kích động nhất, lễ trao thưởng! Trước tiên, mỗi vị đang ngồi trên khán đài đều tăng thêm hai cấp bậc." Nói xong, trên khán đài ánh sáng trắng lóa lên loạn xạ.
"Tiếp theo, top 100 người thi đấu, những người ngoài top 10 sẽ được nhận quà tặng, có thể nhận tại môn phái.
“Tiếp nữa, top 10 không bao gồm top 3, có thể sẽ đến Hoàng cung tại kinh thành nhận phần thưởng."
Pháo Thiên Minh đẩy đẩy Tinh Ảnh nói: "Nghe ra có gì khác biệt không?"
"Có gì khác biệt?"
"Gọi top 100 là quà tặng. Còn top 10 gọi là phần thưởng. Chênh lệch rất lớn."
Tiểu Thiên Sứ hào hứng hô: "Bây giờ mời hạng ba thi đấu tranh bá minh chủ võ lâm. Đại sư huynh phái Võ Đang, Tinh Ảnh ra sân. Mọi người chào đón."
Trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt, Tinh Ảnh xuất hiện trên đỉnh núi. Tiểu Thiên Sứ hỏi: "Tinh Ảnh tiên sinh, trước khi nhận thưởng, có điều gì muốn nói với mọi người không?"
Tinh Ảnh nhận lấy loa, suy nghĩ một lúc rồi nói: "Ta không rõ từ Đại Hội Võ Lâm lần này mọi người có thể nhận ra được vấn đề sâu xa không? Thứ nhất: Tại sao Võ Đang mạnh như vậy, giành được vị trí thứ nhất và thứ ba? Thứ hai: Tại sao Võ Đang mạnh đến thế nhưng số đệ tử lại ít ỏi nhất? Hôm nay ta nói cho mọi người biết: Quần chúng mắt sáng như sao nhưng chân lý vẫn nằm trong tay một số ít. Nếu muốn vào top 3 đại hội tới, muốn một mình tung hoành giang hồ, muốn phong lưu phóng túng, ta nói cho ngươi biết! Võ Đang chính là sự lựa chọn duy nhất của ngươi. Bây giờ gia nhập Võ Đang không chỉ được miễn phí trao tặng phần quà cực lớn siêu giá trị (trang bị môn phái, đạo bào cho tân binh), còn có vô số tuyệt học võ công chờ ngươi đến học (không học được thì kệ nhà ngươi). Ngươi còn chờ gì nữa? Mau mau gọi đường dây nóng miễn phí dưới màn hình. Nếu báo bận, xin chờ một chút rồi gọi lại sau... Lady, Gentlemen...”
Tiểu Thiên Sứ vội vàng cướp lại loa, mẹ nó, còn biết lừa gạt hơn cả mình. Tiểu Thiên Sứ lôi từ trong túi áo ra 3 cái hộp lơ lửng giữa không trung, giải thích: "Ngươi có thể tùy ý chọn một phần thưởng."
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑