Dịch và biên tập: Athox
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Pháo Thiên Minh xắn tay áo lên quát: "Thịt ả, là nữ nhân nào không có mắt như vậy, mà còn dám không nể mặt. Để huynh đệ đây thay ngươi chém chết cô ta!” Vừa nói vừa ra vẻ trẻ trâu.
"Đừng, đừng mà!” Huyết Ảnh liền vội vàng an ủi Pháo Thiên Minh đang nóng giận, nói tiếp: "Tình cảm là không thể cưỡng ép được. Ngươi cũng biết nữ nhân này, chính là đại tỷ trong bang phái hiện tại của ngươi, Lãnh Nhược Tuyết.” Cả thiên hạ đều biết, chỉ mỗi ngươi là không hay!
"Ớ!” Pháo Thiên Minh bừng tỉnh: "Ra là cô ấy! Ảnh ca, chẳng lẽ huynh định nhờ huynh đệ ta nói giúp vài lời hay à? Nhưng thật sự không được đâu, ta còn hiếm khi được thấy mặt cô ấy.”
"Không cần nói lời hay làm gì, lần này ta mời ngươi đến... Lão ca ta ăn ngay nói thật đây! Ta biết rõ, thực ra Tiểu Tuyết cũng rất có cảm tình với ta. Nhưng ngươi biết đấy, loại nữ nhân như vậy đều thích nam nhân mạnh mẽ. Cho nên cô ấy liền đưa ra một điều kiện khó khăn cho ta, nói ta phải dẫn dắt bang hội dành đệ nhất trong bang chiến, cô ấy mới chịu xem xét tạo quan hệ với ta.”
"Cái này...,” Pháo Thiên Minh do dự nói: "Cái này hình như ta không giúp gì được đâu. Hơn nữa người ta còn là bà chủ của ta...” Nói đi, nhanh nói tới chuyện tiền bạc đi! Ta có thể nhảy việc.
Huyết Ảnh lập tức nghiêm mặt: "Cái này là tất nhiên rồi, bà chủ chính là cha mẹ nuôi dưỡng, dù thế nào cũng không thể động vào người ta. Ý ta là... có lẽ ngươi cũng biết, Lam Sắc là bạn thân của ta, nhưng bây giờ lại bị một nữ nhân quyến rũ, chưa nói tới chuyện khiến cho huynh đệ bất hòa, cha mẹ hắn còn cứ hai ngày lại tìm đến ta, bảo ta khuyên Lam Sắc đừng mê muội vào trò chơi nữa. Ngươi nói xem, hắn có thể bát nhân, nhưng làm sao ta lại bất nghĩa được? Người cần giúp vẫn phải giúp. Ai bảo ta hơn hắn vài tuổi!”
"Vậy ngươi định giúp cách nào?”
"Kỳ thực ta nói như vậy đã khiến huynh đệ khó xử rồi. Chỉ cần lần này bang hội của Tiểu Tuyết thất bại, chắc chắn nữ nhân của hắn sẽ không đoái hoài tới hắn nữa. Như vậy có lẽ ta có thể khiến hắn tỉnh táo trở lại."
Pháo Thiên Minh khó xử nói: "Theo ta được biết, Lam Sắc không đơn giản như thế."
"Chính vì như vậy mới khó. Nói thật, phe ta thật sự không có ai có thể hạ được hắn. Chắc chắn hắn là một trong Ngũ hộ pháp, nếu như..." Nói đến đây, Huyết Ảnh nhìn Pháo Thiên Minh bằng ánh mắt khó xử.
Pháo Thiên Minh vội vàng phối hợp: "Ảnh ca có gì phân phó xin cứ lên tiếng, không nói gì khác, chỉ riêng vì chuyện Ảnh ca trượng nghĩa với huynh đệ nhà mình như vậy, có bảo tiểu đệ leo lên núi đao, xuống biển lửa cũng tuyệt đối không thành vấn đề."
"Huynh đệ đã trượng nghĩa như vậy, ta còn giấu diếm nữa thì thật khó coi. Thật ra ta muốn mời huynh đệ, trong hoàn cảnh không lộ thân phận, hãy trừ khử hắn." Huyết Ảnh rất lo lắng nhìn Pháo Thiên Minh. Hắn biết có thể Pháo Thiên Minh có cách, nhưng nếu không muốn lộ thân phận thì yêu cầu sẽ cao hơn một chút. Cho dù có mặt nạ hay che mặt, nhưng khinh công, kiếm pháp, phi đao đều có thể dễ dàng bị nhận ra.
Pháo Thiên Minh hơi khó xử: "Cách à?..."
Có cửa rồi! Huyết Ảnh mừng rỡ, chỉ cần ngươi có cách là được rồi. Còn việc ngươi có làm hay không, đó không phải vấn đề.
"Chỉ cần huynh đệ có thể giúp ta hoàn thành việc này, chuyện hậu cần không cần bận tâm." Huyết Ảnh vỗ ngực nói: "Ta cũng không biết rốt cuộc huynh đệ phải tốn bao nhiêu tiền của, thế này đi, lão ca ta cũng không có tiền trò chơi gì, trước mắt đưa năm vạn tiền thật coi như đầu tư, cho dù thành công hay thất bại cũng coi như tiền công của huynh đệ. Nếu mọi việc thành công, lập tức lại đưa thêm 10 vạn, coi như ta cảm tạ huynh đệ." Huyết Ảnh biết lúc này không thể nói cám ơn xuông, cám ơn được bao nhiêu đồng, cứ dùng tiền nện thẳng vào mặt là tốt nhất.
Pháo Thiên Minh cởi mở cười nói: "Nghe những lời huynh nói, chúng ta nhắc đến tiền nhiều quá sẽ làm tổn thương tình cảm. Dù sao nếu Ảnh ac kiên quyết... việc này cứ giao cho tiểu đệ."
Huyết Ảnh lại gần thêm chút nữa, Pháo Thiên Minh vừa rủa thầm vừa nghiêng tai lại. Huyết Ảnh hạ giọng: "Nếu huynh đệ có thể giúp ta tìm ra nội gian trong Tinh Anh đường, mỗi người ta sẽ tạ ơn năm ngàn."
“Nội gian ư?” Pháo Thiên Minh choáng váng, dùng nội gian đào bới nội gian, chơi vô gian đạo à!
“Ít nhất có hai người, nội dung công việc của hai người ấy giống như ngươi, mục tiêu là hạ sát Ngũ hộ pháp bên ta và báo tin tức của bang hội ta.”
“Làm sao ngài biết?”
“Ta có nội ứng ở chỗ Tiểu Tuyết.”
Hóa ra hai bang hội này đều có kẻ phản bội, chẳng trách biết tin ta gia nhập bang vào nhanh như thế. Pháo Thiên Minh lau mồ hôi lạnh, hồng nhan hoạ thủy. Có điều hắn biết, đây cũng chỉ là trò chơi của kẻ có tiền, giống như năm đó Xa bị theo đuổi. Những người này để ý đến mặt mũi, chú trọng tu dưỡng, thứ duy nhất không coi trọng chính là tiền. Tiền với bọn họ chỉ là con số mà thôi.
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑