Võng Du Chi Võ Lâm Bá Đồ (Dịch Full)

Chương 518 - Chương 519 - Quỳ Hoa Khiếu Giang Hồ 204

Chương 519 - Quỳ Hoa Khiếu Giang Hồ 204
Chương 519 - Quỳ Hoa Khiếu Giang Hồ 204

Dịch và biên tập: Athox

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

"Ta..." Thiên Nhãn vừa tức vừa buồn cười, thực sự không biết nên nói gì. Đối phó loại người này, thần tiên đến cũng bó tay.

Pháo Thiên Minh cẩn thận hỏi: "Ngươi có thể giữ bí mật giúp ta không?"

"Che giấu tội lỗi cũng là một tội lỗi."

"Vừa rồi không phải chúng ta cùng phạm tội rồi ư?" Pháo Thiên Minh cười đểu.

"Ta... không muốn nói chuyện với ngươi nữa." Thiên Nhãn mặt đỏ bừng, vung tay bỏ đi.

Cuối cùng, trận bang chiến mà toàn vũ trụ chú ý đã bắt đầu, mặc dù không phải đối thủ cùng đẳng cấp và kết cục đã định trước, nhưng dù sao đây cũng là trận chiến lớn. Mọi người chen chúc trước màn hình lớn, cùng chờ đợi một dấu chấm hết trọn vẹn cho Đại Hội Võ Lâm lần này.

Khung cảnh vẫn là ngôi làng vô danh, nhưng lần này có khác biệt, Huyết Ảnh ra lệnh một tiếng, phía đường số 2 bị đám bang chúng phe Vô san phẳng, mở thông đường số 1 và số 2, tạo thành một khoảng đất trống rộng lớn. Sắp xếp như vậy là có lí do, để mỗi bang chúng trong Vô Địch môn mang theo chín bông hồng. Huyết Ảnh định tỏ tình công khai, nhưng có vẻ như đã quên mất, chỉ cần có người nào đó tham dự, việc vui thường trở thành tang sự...

Hai phe cách nhau hai mươi mét. Vô Địch môn do Tiểu Nhị dẫn đầu, còn Hoàng Gia Thiên Đường do Vô Song Ngư và Pháo Thiên Minh bảo vệ Thiên Nhãn muội muội.

Tiểu Nhị tiến lên, cúi chào nói: "Lady, gentlemen..."

"Nói tiếng Trung đi." Pháo Thiên Minh rút kiếm đe dọa, mặc dù mình biết hơn trăm từ nhưng thật sự nhớ được chắc chỉ có mấy từ kiểu “shit”.

Tiểu Nhị rất bất mãn, nhưng Huyết Ảnh đã dặn dò kỹ lưỡng. Vì thế, Tiểu Nhị tiếp tục nói: "Các vị quý ông, quý bà..."

"Thiên Nhãn, cô kết hôn chưa?" Pháo Thiên Minh hỏi.

"Chưa!"

"Vậy phải gọi là tiểu thư thì mới đúng, xem ra người ta thật sự không coi bạn thân nơi khuê phòng như cô ra gì."

Xoạt! Một tràng tiếng binh khí vang lên, đám bang chúng phe Vô môn quát: "Ngươi nói bậy nói bạ gì đấy?" Xong việc mọi người chia tiền thưởng, việc không xong thì...

Huyết Ảnh thấy tình cảnh đó bèn gấp gáp phát tin xuống dưới. Các hộ pháp lại bảo thuộc hạ: tuyệt đối không được nổi giận.

Tiểu Nhị ho khan một tiếng rồi nói tiếp: "Các quý ông, các quý bà, các tiểu thư, hôm nay chúng ta tề tựu nơi đây là để cùng chứng giám một đôi tân lang tân nương chào đời..."

Tiểu Nhị nói bậy bạ xong, Thiên Nhãn lên tiếng: "Làm sao các ngươi chắc chắn có thể thắng được bọn ta?"

Câu nói này khiến mọi người bật cười không chút ác ý, Thiên Nhãn nói: "Có gan thì đơn đấu một phen?" Thế là im phăng phắc. Đừng nói Pháo Thiên Minh, ngay cả Vô Song Ngư cũng chẳng ai tự tin có thể hạ được. Có hộ pháp chuyên trách, lập tức chuyển đoạn đối thoại của mọi người cho Huyết Ảnh...

Tiểu Nhị vội vàng nói: "Đại ca của chúng ta đã dặn, chém chém giết giết phá hoạihòa bình, cũng phá hỏng không khí hôm nay. Thay vì thế, không bằng tỷ thí văn chương một phen?"

"Văn chương?" Thiên Nhãn tỏ vẻ nghi hoặc hỏi lại.

“Đúng vậy, những lúc vui mừng ở Trung Quốc đều thích náo nhiệt phải không?”

Thiên Nhãn vừa nhắn tin cho Lãnh Nhược Tuyết vừa hỏi: "Đấu ra sao đây?"

"Đại ca chúng ta dặn, các ngươi tự chọn cách tỷ thí. Chỉ cần không đổ máu là được."

Thiên Nhãn chưa kịp mở miệng, Pháo Thiên Minh đã nói trước: "Hay là ta đánh cược với các ngươi một keo, mỗi người các ngươi lần lên đánh cược, chỉ cần ta thua một ván, tân nương sẽ là của các ngươi. Nếu không, mỗi người thua 500 vàng. Các ngươi thấy thế nào?"

Tiểu Nhị và Thiên Nhãn đồng thanh từ chối: "Không được!". Tiểu Nhị biết trò cờ bạc của Pháo Thiên Minh chắc chắn là gian lận. Còn lúc trong ngục, Thiên Nhãn chơi bài brit với Pháo Thiên Minh gần như chưa từng thua.

Pháo Thiên Minh rút kiếm, vung tay nói: "Không được thì đánh, chết sớm đầu thai sớm!"

Thiên Nhãn cũng nói: "Bây giờ chúng ta đều là người trong giang hồ, dẫu sao phải phân thắng bại mới được."

Tiểu Nhị quay đầu nói với đám người: "Bọn họ muốn đánh!"

Ba trăm người đồng thanh hô: "Vậy thì đánh!"

Một bên hung hăng, một bên quyết tử. Không khí căng thẳng dâng cao. Pháo Thiên Minh vội nói với Thiên Nhãn bên cạnh: "Ra tuyệt chiêu đi!"

Thiên Nhãn thấy thời cơ chín muồi, gật đầu, lấy từ trong túi ra một cây cờ màu đỏ cao năm mét, vẫy cờ...

Nhưng đám bang chúng phe Vô đều không nhúc nhích. Rất nhiều người kinh ngạc nhìn lá cờ đỏ lôi thôi này.

Thiên Nhãn ồ một tiếng, lại vẫy lá cờ đỏ hai cái, mọi người càng không hiểu nổi, đột nhiên có một người phát ra tiếng cười, tiếp theo mọi người đều cười phá lên, kể cả các bang chúng phe Hoàng. Thiên Nhãn hung hăng véo Pháo Thiên Minh phát ra tiếng cười đầu tiên, lại vẫy cờ đỏ...

"Ngươi... Ngươi làm cái gì vậy?" Pháo Thiên Minh đột nhiên cảm thấy mình ở vị trí này thì không nên cười. Nhưng hình như đứng gần lá cờ đỏ có phần mất mặt, thế là lui về phía sau.

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

Bình Luận (0)
Comment