Dịch và biên tập: Athox
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
"Ta muốn ra ngoài dạo chơi." Thiên Nhãn vẻ mặt rất đạm mạc, có thể nhìn ra là đã suy nghĩ kỹ càng, lúc này chỉ đang thực hiện quyết định mà thôi.
Pháo Thiên Minh vội vàng nói: "Ba người các ngươi đừng rời bang."
"Tại sao? Bọn họ bắt nạt ngươi mà." Vụ Lý Hoa bất mãn.
"Ta không thể sắp xếp cho các ngươi, trong lòng sẽ cảm thấy thua thiệt. Hơn nữa Phượng Hoàng là bạn tốt của ta, không phải cô ấy ức hiếp ta đâu, cô chỉ muốn làm người giám hộ của ta thôi. Còn về phần ta..." Pháo Thiên Minh cười khà khà rút ra một tấm thẻ nói: "Thẻ khách quý của Quyền Lợi bang. Trong phạm vi thế lực của Quyền Lợi bang, làm cái chim gì cũng không bị truy nã."
"Hả!" Mọi người kinh hãi, nhân phẩm của tên này quả thật không thể dùng ngôn ngữ loài người để mô tả, thế này cũng mà cũng được à!
"Các ngươi nói xem, ta sắp phát tài rồi." Pháo Thiên Minh nằm trên mặt đất kiễng chân: "Ta... Còn có Thiên Nhãn, Thiên Nhãn tới ngồi đây ngồi, hiện tại chính là lính đánh thuê. Chuyên trị các loại nghi nan tạp chứng. Trên thì lên đến Thiên cung, dưới thì xuống tới Hoàng Tuyền, chỉ cần bỏ tiền ra..."
“Vì sao gọi ta vào?" Thiên Nhãn hỏi.
"Khi nào trở về ta sẽ giới thiệu ngươi đến Sát Thủ đường, NPC đường chủ là chồng nhân viên cũ của ta, hắn sẽ cho ta chút mặt mũi ấy. Không vào bang hội, xông pha giang hồ, tự do thật tốt." Pháo Thiên Minh cảm thán một câu.
Xa và Đường Đường đưa mắt nhìn nhau, Xa Ngồi xuống bên cạnh Pháo Thiên Minh dịu dàng nói: "Pháo à, hay là ngươi tạm thời tới bang hội của ta được không?"
"Không tốt."
"Ta mời ngươi ăn hải sản tươi sống một tháng."
"Gần đây ta đang xin trở thành tình nguyện viên bảo vệ sinh vật biển."
"Ta không tin không có ngươi thì bang hội của hai người chúng ta không hoàn thành được nhiệm vụ này. Đường Đường nói đi." Xa hung hăng nhéo vai Pháo Thiên Minh một cái.
"Nhiệm vụ này quyết không thể liều lĩnh, nhất định phải dẫn nhóm NPC kia đi. Rất may là tứ đại danh bổ và Gia Cát tiên sinh đều là NPC bán chức năng. Rõ ràng lời giới thiệu nhiệm vụ của Thích Thiếu Thương đã gợi ý cho người chơi. Gia Cát tiên sinh là cao thủ mà triều đình Bắc Tống cung phụng, chỉ cần đến Biện Lương, nay là Hà Nam Khai Phong, phá rối hoàng cung là có thể dễ dàng gọi người trở lại. Còn tứ đại danh bổ kia, theo tính cách miêu tả trong sách, chúng ta có thể tàn sát một số làng xóm NPC gần đây, buộc họ phải rời khỏi chức vụ. Về ba nghìn con rùa đen kia, ngoại trừ thủ lĩnh của chúng, phần còn lại không thể nhìn ra có mang mặt nạ dịch dung hay không, nên chúng ta có thể cải trang rồi bắt người trực tiếp."
"Có lý." Lãnh Nhược Tuyết vỗ tay, càng thêm khâm phục Đường Đường.
"Không được. Thích Thiếu Thương chỉ gợi ý cách đưa đi Gia Cát tiên sinh, nhưng ngươi phải gây rối đến mức nào trong hoàng cung mới được? Hơn nữa, đây là trò chơi, ngươi tàn sát thôn xóm là có nhiệm vụ trên người, có thể sẽ không bị trừng phạt, nhưng NPC dân thường có thể tái sinh vô hạn. Cho dù không tái sinh, tứ đại danh bổ coi tội phạm quan trọng hơn dân thường, nếu sống chết gì cũng không hành động thì phải làm sao? Cho dù bốn người đều ra tay, lũ rùa sắt đen kia không thể không phòng bị, một khi báo động, hai bang hội cộng lại vài trăm người, làm sao đối phó nổi ba nghìn quân thiết giáp? Chỉ cần vây khốn các ngươi, rùa sắt sẽ trực tiếp báo cho tứ đại danh bổ hoặc Gia Cát tiên sinh, bọn họ có thể lập tức ngồi xe ngựa quay trở lại." Thiên Nhãn lắc đầu nói tiếp: "Các ngươi đánh giá quá thấp trí thông minh của nhà thiết kế."
Pháo Thiên Minh nhảy dậy, vỗ ngực nói: "Đường Đường, phương hướng của cô là chính xác... Tiểu Tuyết tỷ tỷ, chuẩn bị sẵn mười vạn tiền thật để đập ta đi. Hô hô... Ha ha, ván cờ đơn giản như vậy mà, người thông minh, vô địch thiên hạ. Thiên Nhãn, ta mời cô đi uống hai chén."
"Đứng lại." Xa hét lớn, đi tới túm lấy Pháo Thiên Minh: "Tiền tiền tiền, ngươi xem bây giờ ngươi thay đổi ra sao. Chưa nói tới chuyện bụng toàn ý tưởng xấu xa, toàn bộ tâm tư đều đặt ở việc lừa đảo. Chẳng trách ngươi nhắn tin cho Đường Đường, nói thật ra ngươi cũng muốn đến bang phái chúng ta, hóa ra là sắp đặt như vậy. Thú vị lắm sao? Ngươi muốn có tiền? Muốn bao nhiêu? Chỉ cần ngươi nói một tiếng, tám triệu mười triệu, ta cũng không nhíu mày. Ngươi xem chuyện ngươi làm trong bang chiến đi, ăn hết nhà Đông đến nhà Tây, toàn bộ mọi người chỉ có ngươi kiếm được. Ngươi tự cho là thông minh lắm hả? Nhìn bộ dáng tự mãn của ngươi kia, có phải bây giờ cho ngươi một khẩu súng, ngươi cũng dám đi đền đền Yasukuni lượn hai vòng không? Trời là nhất, ngươi là thứ hai, trong mắt không có ai..."
"Miễn phí, miễn phí được chưa?" Pháo Thiên Minh vội vã cắt lời, hỏi: "Giận rồi à?"
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑