"Ngươi đoán nó là cái gì?" Diệp Khai lấy ra một quyển sách hỏi.
"Nếu không phải chân giải tuyệt học Phi Đao, ta sẽ cắn ngươi đấy."
"Đoán đúng rồi, đây chính là một bản chân giải tuyệt học Tiểu Lý Phi Đao. Chúc mừng ngươi..." Diệp Khai đưa tuyệt học cho Pháo Thiên Minh: "Chỉ cần thêm 7 quyển nữa là có thể lĩnh ngộ hoàn toàn." Nói xong, thân hình thoáng chốc đã đến cửa: "Ông chủ, cho ta nghỉ 10 ngày nhé!"
Tiểu Lý Phi Đao nâng cấp: Tăng gấp đôi uy lực, có thể đâm vào mắt người. Pháo Thiên Minh cười khổ: Cái trước hoàn toàn vô dụng, cái thứ hai ít nhiều có phần an ủi. Nhưng BOSS cấp cao cơ bản có thể tránh, còn bản thân y căn bản không cần dùng đến Phi Đao khi đối phó với BOSS cấp trung. Rõ là gân gà. So với đả thông Nhâm Đốc, tuyệt học bản hoàn thiện, quả thực là cách biệt như trời với vực.
Nhiệm vụ xem như đã hoàn thành, ai nấy lễ phép từ giã. Tử Phi Tử quay về chuẩn bị chiến đấu bang phái, vì hệ thống thông báo: 24 giờ sau, Vô Địch môn sẽ tấn công Tàng Kiếm sơn trang. Lãnh Nhược Tuyết thì lịch sự từ biệt mọi người rồi lên xe ngựa rời đi, phương hướng không rõ, dù đi đâu cũng không phải chuyện tốt lành gì. Tiểu Nhị về môn phái khoe khoang bảo đao, Vụ Trung Hoa ở lại một mình dạo quanh sa mạc, để lại lời nhắn... một tiếng sau tới quán rượu tìm Pháo Thiên Minh. Pháo Thiên Minh phản đối vì bản thân có việc, Vụ Trung Hoa mới đồng ý nửa tiếng sau tới tìm Pháo Thiên Minh. Pháo Thiên Minh tát vào mặt mình một cái rồi dẫn Tiểu Hắc trở về Hàng Châu, công bố rằng từ nay về sau hắn sẽ làm quản lý, do không phải làm nhiều việc nên lương tháng là 1 vàng. Thực chất nhiệm vụ chính là tránh xảy ra tình huống như hồi trước Lão Cưu bắt cóc vào quán rượu mà không tìm được ai giúp đỡ.
Mai là ngày thập đại sư huynh đi Hiệp Khách đảo uống cháo, Huyết Ảnh chọn thời điểm này khai chiến bang phái, rõ ràng là thù hận Tử Phi Tử thấu xương. Xem ra trong thế giới này, ngoài không thể đắc tội với tiểu nhân, còn không thể đắc tội với nữ nhân cường hãn... Xét theo kết luận trên, ngay khi bước vào quán rượu Pháo Thiên Minh đã nhiệt tình chào đón: "Xa, sao ngươi lại đến đây? Trông thần sắc ngươi có vẻ tâm trạng không tốt lắm."
"Tốt được sao? Một bang phái nhỏ đã gửi thư chiến cho ta, ngày mai sẽ khai chiến. Quỷ tha ma bắt, Ái Niếp Niếp, Vô Pháp Vô Thiên cũng nhận được chiến thư. Chỉ riêng đại sư huynh Hoa Sơn phái Nhất Kiếm Đoạt Tâm là không sao. Gọi ngươi thì thông báo không trong vùng dịch vụ, ngươi chết ở đâu đấy? Bây giờ mau nghĩ cách giúp ta đi."
"Ta thì nghĩ ra được cách nào đây? Mã đâu?"
"Chết rồi!" Xa nghiến răng thốt ra hai chữ: "Dù sao ta cũng mặc kệ, ngươi phải nghĩ cách giúp ta. Mùng tám tháng chạp ta muốn đi ăn cháo!"
"Thế à... Lão đại của tiểu bang kia tên gì, có online không? Chém hắn xuống dưới cấp 40 là xong rồi."
"Thiên Hải bang, lão đại tên là Cô Độc Diệp Tử..."
"Là nữ à?"
"Đúng!" Xa lạnh lùng nhìn Pháo Thiên Minh: "Hiện giờ đang tình cảm nồng nàn với Mã. Lần này Mã có vẻ thật lòng, còn bảo với ta không giúp bên nào."
"Đây là tẩu tẩu mà... Được! Xa ngươi kể rõ tình hình đi, đừng nói chưa có gì, dù thật sự đã kết hôn rồi, đáng chết vẫn phải giết." Thấy vẻ mặt Xa rất khó coi, Pháo Thiên Minh lập tức thay đổi thái độ.
"Hiện cô ta ở Lạc Dương, tổng bộ Tứ Hải minh. Hồ ly tinh này cấp 41."
"Tứ Hải minh à, có phải minh chủ tên Trà Bôi không nhỉ? Nghe nói sau khi Lãnh Nhược Tuyết ngã ngựa, gần đây uy thế lừng lẫy lắm! Ngươi đừng đi, mất mặt lắm. Ta nhờ vài cao thủ không phải đại sư huynh môn phái trợ giúp là được."
"Kiếm Cầm, có rảnh PK không? Có à! Vậy gặp ở trạm dịch Lạc Dương nhé."
"Tiểu Nhị, tới đây chém người... Hẹn gặp ở trạm dịch Lạc Dương."
"Phích Lịch, em gái ngươi sẽ cùng ta đi chém người... Cái gì? Ngươi cũng muốn đi à, được thôi! Hẹn gặp nhau ở trạm dịch Lạc Dương." Cho dù Pháo Thiên Minh không gọi Vụ Trung Hoa, nhưng vừa nói với Xa xong là thấy Vụ Trung Hoa đến trước cửa quán rượu.
"Phượng Hoàng, ngươi cũng ở đây à. Chử Trà, ngươi định đi đâu?"
Pháo Thiên Minh nói: "Ngươi ở lại chơi với Phượng Hoàng, hôm nay tâm trạng cô ấy không tốt. Ta ra ngoài làm chút việc rồi sẽ quay lại."
"Có phải đi PK không?"
"... Đúng!" Pháo Thiên Minh cảm thán, phụ nữ thông minh nhưng lắm lời thật đáng ghét.
"Ta cũng muốn đi. Nhìn vẻ mặt ngươi, có vẻ ngươi không muốn ta đi phải không? Ta biết các ngươi đều ghét ta... Hu hu, gần đây ta đã cố gắng kiềm chế bản thân không nói nhiều rồi mà... Hu hu... Ta..."... Trạm dịch Lạc Dương.
Sau khi mọi người đã tề tựu đông đủ, Pháo Thiên Minh giới thiệu sơ qua. Kiếm Cầm hỏi: "Chử Trà, chém ai mà huy động nhiều cao thủ tuyệt học hoặc chuẩn tuyệt học thế?" Hai chữ tuyệt học cô nhấn mạnh, rõ ràng là gần đây uy thế lừng lẫy!
"Đến trụ sở Tứ Hải minh chém một người chơi tên Cô Độc Diệp Tử, mục tiêu là giết hắn hai lần. Tiểu Nhị, điểm hồi sinh giao cho ngươi, ta sẽ gửi đặc điểm cho ngươi, thấy là xử!"
"Làm vậy để đối phó với một nữ nhân có phải tàn nhẫn quá không?" Tiểu Nhị rất có phong độ thân sĩ.
"Ngươi có cách nào tàn nhẫn hơn không?" Pháo Thiên Minh hỏi.
"Có chứ! Điểm hồi sinh giao cho ta đi. Ngươi giúp đỡ ta rất nhiều việc rồi, ta chẳng biết phải cảm ơn ngươi thế nào. Hiếm khi thấy ngươi chủ động đi PK, giao cho ta là được rồi. Có điều, mười phút nữa các ngươi hãy chém chết đối phương, để ta chuẩn bị trước đã."
Tứ Hải minh nằm ở phía Nam thành Lạc Dương, người chơi ra vào tấp nập, rõ ràng nhộn nhịp hơn nhiều so với các bang phái bình thường. Dù sao ở đây cũng có thể nhận nhiệm vụ bang phái, nếu may mắn có thể kiếm được vật phẩm nộp nhiệm vụ cho bang của mình ngay tại Lạc Dương, cũng coi như hoàn thành nhiệm vụ. Tất nhiên, không nhiều các bang phái đặt trụ sở ở thành thị lớn, bởi vì đất đai quá đắt đỏ. Phần lớn đặt ở ngoại ô, còn tệ hơn thì ở nơi heo hút, gọi là "thuận tiện cho việc luyện cấp". Xưa kia Võ Đang bang của Tinh Ảnh cũng đặt ở một ngọn đồi tên "đất cao số 815" . Theo lời hắn nói thì chỉ cách Tương Dương có trăm dặm nhưng Pháo Thiên Minh xem bản đồ tìm mãi vẫn không tìm thấy. Cuối cùng, Tinh Ảnh gọi một người đến nói: Cho hắn mượn kính hiển vi đi.
Vừa định bước vào cửa, hai NPC canh cửa đã chặn tất cả mọi người lại ngoại trừ Kiếm Cầm, nói: "Các ngươi không phải đệ tử của Tứ Hải minh, không có trưởng lão dẫn đường thì không được vào."
Phách Lịch hỏi: "Bây giờ phải làm sao?"
"Làm sao à? Chúng ta đến đây gây sự chứ không phải để uống rượu." Pháo Thiên Minh rút kiếm, cùng Vụ Trung Hoa giải quyết hai NPC. Từ điểm này có thể thấy Vụ Trung Hoa vẫn tương đối bắt kịp suy nghĩ của Pháo Thiên Minh. Vài người chơi xung quanh nhìn sang nhưng không lên tiếng, biết tốt nhất là không nên chọc giận những người chơi cấp BOSS này. Pháo Thiên Minh, Phách Lịch, Kiếm Cầm và Vụ Trung Hoa vững bước vào Tứ Hải minh. Pháo Thiên Minh vỗ nhẹ vai một người chơi hỏi: "Có thấy lão đại Cô Độc Diệp Tử của Thiên Hải bang không?"
"À! Các bang chủ đang họp ở đại sảnh phía trước, tòa nhà kia phòng lớn nhất."
"Cảm ơn nhé!"
"Không cần khách sáo."
Bốn người tiếp tục giết hai NPC bên ngoài đại sảnh, xông thẳng vào bên trong. Nơi đây chẳng hề có cuộc họp nào cả, rõ ràng là đang tổ chức tiệc trà, một cái bàn dài đầy thức ăn. Mười mấy bang chủ vừa ăn uống vừa trò chuyện... Không đúng! Theo cách gọi thông thường của chính phủ, tiệc trà cũng được coi là hội nghị, chủ yếu không có nội dung gì ngoài ăn uống, tuy nhiên chi phí vẫn lấy từ tiền thuế của dân. Nhìn theo khía cạnh này... Ừm! Cũng có thể coi là hội nghị.