Editor: Kingofbattle.
Tiếng rồng ngâm điếc tai nhức óc, khiến cho đám người chơi đứng ngoài chiến trường quan sát phải chấn động màng nhĩ.
Long tức vô tận bao phủ thành trì, nguyên tố phong bạo bay chí chóe, chém giết không ngớt, vẽ ra một bức chiến tranh thảm liệt.
"Kiếm Thần kia quá xuất sắc rồi! "
"Còn có một vị Long Vực Thủ Hộ Giả chưa ra tay, trận công thành chiến này thắng chắc !"
"Nhất Giang Hàn Thủy hẳn phải chết, hắn gia nhập phe Hắc Ám nếm đủ quả ngọt, nhưng cuối cùng chính nghĩa sẽ chiến thắng gian tà, tất nhiên hắn phải bỏ mạng tại khu Mỹ Thụy!"
......
Bởi vì khoảng cách thay đổi mà uy áp chợt mạnh chợt yếu, Giang Hàn mắt sáng như đuốc, nhìn thẳng Trường Phong, cũng không luống cuống.
Quả thật, tràng diện này rất lớn, nhưng hắn có rất có lòng tin thuyết phục được Trường Phong.
Nói chuyện?
Nghe vậy, Trường Phong đứng ngạo nghễ trên ngân long khẽ nhíu mày, lắc đầu nói: "Chuyện cho tới nước này, còn có gì để nói ?"
"Trấn áp Long thần, đúng là cách làm của phe Hắc Ám có vấn đề, nhưng lựa chọn trấn áp, mà không phải là đánh chết, cũng cho thấy phe Hắc Ám không muốn đối địch với Long Vực." Giang Hàn nghiêm túc nói.
Trường Phong bật cười, cũng không đồng ý cách nói của hắn: "Vậy thì ta hỏi ngươi, nếu như Long Vực gia nhập phe Hắc Ám, vì giúp cho thân phận Atticus không bị vạch trần, phe Hắc Ám có thể giết Long Thần hay không, chôn vùi sự thật vào lịch sử?"
Trấn áp Long thần, lại để cho Atticus giả mạo, sau đó thay đổi thái độ của Long Vực nghiêng về phe Quang Minh, cách làm này bị phát hiện, có thể thiết tưởng hậu quả.
Bởi vậy, dựa theo suy nghĩ của hắn, một khi Long Vực lựa chọn phe Hắc Ám, Long Thần hẳn phải chết.
Nếu không phải mình phát hiện ra một tia khí tức của Long Thần dưới An Định Hồ, gian kế phe Hắc Ám sẽ thực hiện được.
"Sẽ không! "
Giang Hàn lắc đầu: "Atticus không thể nào giả mạo Long Thần mãi được, sớm muộn chân tướng sẽ bị khám phá, ta nghĩ ý tưởng cao tầng là tạm thời để cho Long Vực bảo trì trung lập, cho phe Hắc Ám thời gian nhất định bày ra thành ý."
Sẽ ư?
Có quỷ mới tin!
Đến tột cùng là dùng cách gì khiến Long Vực quy thuận phe Hắc Ám, e rằng chỉ có kịch bản phía sau mới biết được, nhưng Giang Hàn bị đánh chết cũng không thể thừa nhận, thậm chí còn muốn tìm lý do chính đáng.
Về phần lựa chọn thừa nhận, đó là đồ ngốc!
"......"
Trường Phong khẽ nhíu mày, tỏ thái độ nửa tin nửa ngờ đối với lời nói của Giang Hàn.
"Những thứ này tạm thời đừng nhắc tới, nói một chút nhu cầu của Long Vực." Giang Hàn nói: "Ngươi từng đề cập với ta, Long Vực cần ba thứ chính là vật tư, tài phú, an toàn, đúng không? "
"Không sai! "
Trường Phong có chút kinh ngạc: "Chẳng lẽ ngươi định nói cho ta biết, có thể đáp ứng ba thứ này."
Không sai, hắn lộ ra tin tức liên quan, nói cho Nhất Giang Hàn Thủy nhu cầu của Long Vực, nhưng đây cũng không chứng tỏ đối phương có thể làm được.
Những thứ khác không nói, thân gặp loạn thế, muốn an toàn chính là không thể nào.
"Đừng nói là ba chuyện, một chuyện ta cũng làm không được! " Giang Hàn lắc đầu, bẩm báo chi tiết.
Trường Phong: "......"
"Nhưng mà, phe Quang Minh cũng không thể nào làm được." Giang Hàn nói như chém đinh chặt sắt: "Bằng không, khẳng định ngươi đã sớm dẫn Long Vực đầu nhập vào phe Quang Minh, hà tất phải do dự."
"Đúng vậy."
Trường Phong gật đầu, thản nhiên nói: "Lời này không giả, nhưng ít ra phe Quang Minh có thể cung cấp được vật tư, tài phú nhất định, mặc dù không thể thỏa mãn chi tiêu hằng ngày của Long Vực, nhưng vẫn tốt hơn khi đầu nhập phe Hắc Ám."
"Sai rồi!" Giang Hàn cho ra kết luận dứt khoát: "Ý nghĩ của ngươi sai mười phần, nếu ngươi làm thế sẽ chôn vùi tương lai Long Vực! "
"Không thể ăn nói bậy bạ!" Sắc mặt Trường Phong lộ vẻ bất thiện.
Hắn sẽ chôn vùi tương lai Long Vực?
Rõ ràng đối phương đang nói chuyện giật gân!
"Bây giờ bọn hắn có thể cung cấp không ít vật tư, không có nghĩa là tương lai cũng như vậy." Giang Hàn chậm rãi nói: "Theo chiến sự càng ngày càng nhiều, càng ngày càng kịch liệt, ngươi cảm thấy phe Quang Minh có thể cung cấp vật tư nhiều hay ít? "
"......"
Trường Phong tức cười.
"Nhưng nếu ngươi gia nhập phe Hắc Ám thì lại khác." Khóe miệng Giang Hàn nở một nụ cười, nhắc nhở nói: "Lấy chiến dưỡng chiến, chỉ cần cố gắng thắng lợi, vật tư phe Hắc Ám sẽ càng ngày càng nhiều. "
Trường Phong khó hiểu nói: "Cớ gì lại nói lời ấy?"
Vật tư càng ngày càng nhiều?
Nói gì vậy, chẳng lẽ có thể tự động biến ra vật tư......
...!
Ánh mắt Trường Phong lóe lên tinh quang, bắt được điểm mấu chốt.
Bỗng dưng biến ra!
Đúng vậy, tại sao mình lại quên có thể tự biến ra!
"Xem ra ngươi đã hiểu." Trên mặt Giang Hàn lộ ra ý vị thâm trường, "Dị giới của nhà mạo hiểm nằm bên trận doanh Quang Minh, bọn hắn có thể tạo ra tài phú từ hư không, thậm chí là vật tư! "
Sức mạnh nạp tiền thật đáng sợ!
Bên trong đám người chơi lắm kẻ đại gia...!
Nếu như gia nhập phe Hắc Ám, có thể thuận lợi cướp đoạt tài phú của người chơi, về phần vật tư......
Mặc dù nhà mạo hiểm chết đi sẽ phục sinh lại, nhưng thi thể vẫn còn, rất rõ ràng đây là lương thực do ông trời để lại cho cự long.
Giang Hàn biết rõ, sau khi người chơi phe Quang Minh nghe được lời nói của mình, nhất định sẽ rất cảm động, thậm chí chảy nước mắt vui sướng, bởi vì vô hình trung mình đã gia tăng độ khó cho bọn hắn.
Thân là người chơi chuyên nghiệp, thứ bọn hắn thích nhất, chính là khiêu chiến độ khó!
Nghĩ như vậy, Giang Hàn không khỏi thầm khen mình dụng tâm lương khổ, dưới tình huống đang làm nhiệm vụ, còn muốn chăm sóc người chơi.
"Thì ra là thế......Thì ra là thế......"
Trường Phong cảm giác mình được giác ngộ chân lý, suy nghĩ trở nên thông tỏ sáng suốt.
Hắn hiểu được nhà mạo hiểm có thể nạp tiền, mượn nhờ lực lượng quy tắc thu hoạch kim tệ, cho nên cố ý mở rộng Long Kỵ Sĩ, thông qua các loại phương thức bóc lột tài phú, nhưng hắn chưa bao giờ nghĩ tới sẽ đối địch với nhà mạo hiểm, đồng thời đánh cướp tài phú, lấy bọn hắn trở thành lương thực nuôi nấng cự long.
Phải biết rằng, thế giới của nhà mạo hiểm không giống với NPC, bọn họ sẽ được phục sinh, ăn hết cũng không sao, căn bản sẽ không tạo nên tội nghiệt.
"Trừ cái đó ra, gia nhập phe Hắc Ám còn có một chỗ tốt! " Giang Hàn tiếp tục nói.
"Còn có? "
Trường Phong ngạc nhiên.
"Không sai! "
Giang Hàn giơ ngón tay chỉ hướng Hạ Tá đang giằng co cùng Long Thần: "Bởi vì ngươi cho ta nhắc nhở, nên ta đã tìm được tộc người lùn, hơn nữa tộc người lùn cũng lựa chọn gia nhập phe Hắc Ám......"
"Ta hiểu được ý tứ của ngươi. "
Trong lòng Trường Phong đã hiểu rõ.
Người lùn am hiểu chế tạo, mà trên người cự long đều là bảo vật.
Chiến tranh vốn tàn khốc, khó tránh khỏi sẽ có cự long chết đi, điểm này gia nhập phe thế lực nào thì cũng có kết quả như vậy, mà thi thể cự long phải dùng cho đáng, giao do tộc người lùn chế tạo thành trang bị, sẽ trở thành món tài phú kếch xù.
Hơn nữa, ngoại trừ thi thể cự long chết đi sẽ mang đến tài phú, sau khi cự long trưởng thành tróc ra hàm răng, lân phiến, móng tay...,, đều là tài liệu chế tạo vô cùng trân quý.
Còn nữa, long huyết cũng là bảo vật, cự long ngẫu nhiên "hiến máu", cũng không hại đối với thân thể.
Đúng là bởi vì đủ loại nguyên nhân này, hắn mới nhắc nhở Giang Hàn đi tìm chỗ ở của tộc người lùn, dù sao hai tộc đều có giao dịch lợi ích, có thể hình thành vòng tuần hoàn lợi ích.
"Như thế, có thể giải quyết hai đại nan đề tài phú, vật tư."
Nói một trận thao thao bất tuyệt, Giang Hàn nhẹ nhàng nhổ ra một ngụm trọc khí: "Long Vực Thủ Hộ Giả, nếu như ngươi thật muốn thủ hộ Long Vực, nên biết làm thế nào rồi đấy......"
"Bành! "
Cách đó không xa, Long Thần đánh bay Hạ Tá, khiến cho người kia như diều đứt dây, kéo lê một đường thật sâu trên tường thành, gạch đá nghiền nát, bụi bậm bốc lên khắp nơi.
"Kiếm Sĩ Hắc Ám, chết cho ta! "
Long thần đằng đằng sát khí, huy kiếm đánh úp lại.
Hạ Tá chật vật đứng lên, không kịp ngăn cản, thấy một màn như vậy, sắc mặt kịch biến, nghẹn ngào rống to: "Nhất Giang Hàn Thủy, cẩn thận! "
"BOANG..."
Một giây sau, hàn mang lóe lên, Trường Phong đã di chuyển tới trước người Giang Hàn, ngăn trở công kích Long thần.
"! ! ! ! "
Long thần giật thót mình, giận tím mặt quát: "Trường Phong, ngươi có biết ngươi đang làm gì hay không? "
Hắn từng nghĩ một kiếm này sẽ thất bại, nhưng hắn tuyệt đối không nghĩ tới, vậy mà sẽ là Trường Phong ngăn trở mình đánh chết Kiếm Sĩ Hắc Ám.
"Đương nhiên là ta biết rõ! "
Trường Phong phát lực đẩy lui Long thần, cao giọng hét lớn: "Phe Quang Minh đều là một đám ngụy quân tử ra vẻ đạo mạo, Long Vực ta khinh thường làm đồng minh, tất cả cự long nghe ta hiệu lệnh, giết tất cả binh sĩ phe Quang Minh cùng nhà mạo hiểm! "
"? ? ? ? ? ? "
Trên chiến trường, vô số người cảm thấy mê hoặc.
Nội dung cốt truyện xoay chuyển, quá bất ngờ.
"Ngươi......Ngươi......"
Sắc mặt Long thần tái nhợt, chửi ầm lên: "Con mẹ nó, ngươi có biết mình đang làm gì, ngươi muốn phản bội phe Quang Minh ư? "
"Sao lại nói là phản bội." khóe miệng Trường Phong mang theo cười nhạt, lắc đầu, không dám gật bừa: "Cho dù ta có bị buộc tộc phản bội, thì lịch sử cũng sẽ chứng minh, đây là một tràng......Phản bội chính nghĩa!"
Phản bội chính nghĩa!
Nghe được Trường Phong nói ra, ánh mắt Giang Hàn lóe lên, hờ hững không nói gì, lạnh nhạt.
Cái gì là chính nghĩa?
Hắn không biết.
Có lẽ Trường Phong cũng không biết.
Có lẽ cao tầng hai phe cũng không biết hành vi của bọn hắn có phải là chính nghĩa hay không.
Trong lịch sử, không có kẻ đấu tranh cảm thấy mình không phải phe chính nghĩa.
Quảng cáo chính nghĩa rùm beng, chỉ là đơn giản là thủ đoạn tất yếu mà thôi.
Hắn biết rõ một chuyện sâu sắc, lịch sử ghi lại chỉ là ghi chép, không nhất định là sự thật.
Lịch sử trong trò chơi cũng giống như thế.
Nếu tương lai phe Hắc Ám thắng mà nói, người lùn sẽ vì chính nghĩa mà gia nhập phe Hắc Ám, chứ không phải bọn hắn không còn đường lui.
Long Vực gia nhập phe Hắc Ám vì chính nghĩa, mà không phải là truy cầu lợi ích lớn nhất.
Nhất Giang Hàn Thủy vì cái gì mà gia nhập phe Hắc Ám?
Vì chức nghiệp ẩn duy nhất, vì Ma Thần bảo hộ, vì đạt được càng nhiều tiền tài, vì yêu thích trò chơi?
Không, cũng không phải!
Cho dù bây giờ có người xì mũi coi thường, không cách nào tán đồng, nhưng không có sao, chỉ cần phe Hắc Ám thắng, tương lai dân bản địa Thiên Hằng Đại Lục sẽ biết......
Hắn, là vì chính nghĩa!
......