Editor: Kingofbattle.
"Ngươi......ngươi......"
Long thần tức giận tím mặt, hai mắt nhìn chằm chằm vào Trường Phong, lại nói không ra lời.
Phản bội chính nghĩa?
Phe Hắc Ám đại biểu cho chính nghĩa chó má, quả thực nói ra lời này mà không biết ngượng, da mặt đủ dày, Trường Phong ngươi cũng dám thốt ra? !
"Long Thần, ngươi còn không hiểu? " Trường Phong cũng không cảm thấy lời của mình có gì sai, cố gắng khuyên bảo, "Phe Quang Minh đã mục nát, qúy tộc nắm quyền, dân chúng lầm than, phe Hắc Ám phất cờ chính nghĩa, chúng ta đấu tranh vì bọn hắn, là giải cứu dân chúng khỏi nước sôi lửa bỏng......"
"......"
Nghe vậy, Giang Hàn liếc mắt nhìn Trường Phong, thấy bộ dáng hắn mười phần nghiêm túc, không khỏi hơi nhột, nhưng lại cảm thấy hợp tình hợp lý.
Nói cho cùng, bất luận thế lực nào đều giống nhau, trong miệng nói đều là chính nghĩa, nhưng trong lòng đều nghĩ về lợi ích.
Long Thần trợn mắt nhìn, chợt vung tay hô to: "Từ nay về sau, Long Vực không còn Thủ Hộ Giả, toàn bộ thành viên long tộc nghe ta hiệu lệnh, kế hoạch không thay đổi, mục tiêu không thay đổi, toàn lực đánh Hải Tâm Thành! "
Ý nghĩ của Trường Phong, không đại biểu cho Long Vực.
Hắn bị Ma Thần trấn áp mấy ngàn năm, bây giờ bắt hắn gia nhập phe Hắc Ám, đúng là si tâm vọng tưởng!
"Ngao…"
Cự long gào thét, nhao nhao vỗ cánh bay ra, hầu như chẳng lo lắng, phóng thẳng ra ngoài thành, phát động tiến công đối với quân đoàn phe Quang Minh.
Trong nháy mắt, vốn là cự long đang phá hủy Hải Tâm Thành, thế mà toàn bộ lâm trận đào ngũ, ra tay với đồng minh.
Long tức tạo thành năng lượng nguyên tố, bao phủ quân địch.
"! ! ! ! ! "
Quay đầu nhìn thấy một màn này, Long Thần như bị sét đánh, gương mặt ngốc trệ, không thể tin được đây là sự thật.
Tất cả cự long, vậy mà toàn bộ đều nghe lệnh Trường Phong?
Người chỉ huy tối cao của Long Vực, lẽ ra là Long Thần Dominic hắn!
Trường Phong cười hỏi: "Có biết tại sao cự long không nghe lời ngươi hay không? "
Đối với kết quả trước mắt, hắn cũng chẳng bất ngờ.
"Mấy ngàn năm này, ngươi cướp quyền lực của ta?" Hắn nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt đầy oán hận.
"Không, ngươi đoán sai rồi!" Trường Phong lắc đầu nói: "Ta không có ý tưởng khống chế Long Vực, sở dĩ chúng nghe lệnh của ta, nguyên nhân chỉ có một, đó là bọn hắn biết rõ ta cân nhắc vì tương lai Long Vực, chúng đi theo ta, ăn no ngủ yên. "
Long thần: "......"
Ăn no ngủ yên?
Đây là nguyên nhân?
"Đừng bày ra vẻ mặt khó tin, ngươi tưởng chuyện này đơn giản ư?" Trường Phong nhíu mày, giọng điệu bất mãn: "Chuyện mà một thế lực suy tính, không nên bị ảnh hưởng bởi một ân tình, không hiểu đạo lý này, ngươi......vẫn nên nhượng chức."
"Đinh!"
Hệ thống nhắc nhở: xin chú ý, Long Vực Thủ Hộ Giả· Trường Phong đã nhìn thấu phe Quang Minh giả nhân giả nghĩa, quyết định cạch mặt phe Quang Minh, tiến hành một tràng phản bội chính nghĩa!
......
"WTF? "
"Không phải chứ, bản mở rộng phản bội chính nghĩa, ám chỉ Long Vực sẽ phản bội phe Quang Minh ở lúc mấu chốt?"
"Ôi chúa ơi, ta đã nhìn thấy Nhất Giang Hàn Thủy nói mấy câu cùng Long Vực Thủ Hộ Giả, thế mà hắn liền phản bội......"
"Chẳng lẽ ngươi muốn nói Nhất Giang Hàn Thủy dùng miệng lưỡi thuyết phục Trường Phong? Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng!"
"Kịch bản thế này, chính là đùa nghịch người chơi như chó! "
......
Đạt được tin tức liên quan tới kịch bản, người chơi khu Mỹ Thụy liền bùng nổ, khó mà tin được kịch bản Vĩnh Hằng lại phát triển bất thường như thế, khiến cho mọi người không kịp trở tay.
Ngươi muốn chơi thanh tân thoát tục, mẹ nó cũng phải có mức độ chứ...!
Bên tai vang lên tiếng chuông hệ thống, Giang Hàn hiểu được đại công cáo thành, không khỏi nhẹ nhàng thở ra, như trút được gánh nặng.
Quả nhiên, không khác gì với suy đoán của mình, kịch bản cũng không cố định, vẫn có thể thay đổi.
Đầu mối chính là [Phản Bội Chính Nghĩa], chính là cách nói lập lờ nước đôi, có thể xem là thế lực trung lập Long Vực bởi vì Long Thần chịu nhục, buông bỏ lôi kéo từ phe Hắc Ám, vì chính nghĩa mà phản bội triệt để, cũng có thể đầu nhập phe Hắc Ám, lấy chính nghĩa ra làm bia đỡ đạn, dứt khoát lựa chọn phản bội phe Quang Minh.
"Thối vị nhượng chức? "
Long Thần giận quá hóa cười: "Nằm mơ! "
"Ha ha......"
Trường Phong giơ lợi kiếm trong tay, mũi kiếm chỉ thẳng Long Thần, sắc mặt lộ vẻ cười nhạt, dò hỏi: "Sinh tồn, hay là hủy diệt? "
"Hô! "
Ngân long ở ngoài thành nhô đầu ghé xem, một cặp mắt to nhìn thẳng Long Thần, mang theo chiến ý, trong lỗ mũi phụt ra sương trắng nóng hổi.
Hiển nhiên, Long Thần từng hưng sư vấn tội Trường Phong ở An Định Hồ, khiến nó thập phần khó chịu.
"Long Thần, chiến đấu giữa chúng ta còn chưa chấm dứt đâu!" Hạ Tá xách theo đại phủ đi tới.
"......"
Đối mặt với tam đại cường địch, cơ mặt hắn run rẩy vài cái, khó nhọc thốt ra ba chữ: "Xem như ngươi lợi hại!"
"Bá! "
Một giây sau, danh hiệu của hắn phát sinh biến hóa.
【 Thần Thánh Cự Long· Dominic】( Thần cấp)
Không hề nghi ngờ, hắn đã mất đi danh hiệu "Long Thần".
Domini lộ vẻ bất cam mà nhìn quét một vòng, thu hồi trường kiếm, nắm chặt nắm đấm, gằn từng chữ: "Ngày khác, tất nhiên ta sẽ bắt các ngươi trả giá thật nhiều!"
Nói xong, hắn nhảy tung người, rất nhanh bay vào không trung, hóa thành hoàng kim cự long đầy khí thế bay mất.
"Không ngăn cản hắn ư? " Giang Hàn hỏi.
Tùy ý mặc Dominic rời đi, hắn có cảm giác sẽ lưu lại một mối họa.
"Không cần."
Trường Phong bất đắc dĩ nói: "Việc đã đến nước này, có ngăn cản hắn cũng vô dụng, thật muốn giết hắn trước mặt nhiều người, sẽ khiến cho cự long sinh lòng kháng cự, tạm thời thả hắn đi, nếu như không biết tốt xấu mà chạy tới trả thù, ta liền trấn áp hắn, dù sao cũng là Thần Thánh Cự Long có huyết mạch trân quý, không để lại duy trì nòi giống thì rất đáng tiếc."
Nghe vậy, trong lòng Giang Hàn khẽ động.
Thần Thánh Cự Long có huyết mạch trân quý?
Nghe rất không tệ...!
"Trấn áp hắn không khỏi đáng tiếc. " Giang Hàn cười hắc hắc: "Nếu không......tặng cho ta làm tọa kỵ hoặc là sủng vật? "
Đây chính là Thần cấp tọa kỵ đỉnh của đỉnh!
Nếu là có thể đạt được, vậy thì không gì sướng hơn.
"Tặng cho ngươi làm tọa kỵ? "
Đối với lời nói kinh người của Giang Hàn, Trường Phong có chút kinh ngạc, lập tức nghĩ nghĩ, khẽ vuốt càm: "Ngươi có thể dùng bản lĩnh khống chế Thần Thánh Cự Long, tặng cho ngươi......cũng được."
Long Kỵ Sĩ là phải thuộc sở hữu binh chủng Long Vực, bởi vậy mới có tư cách nhờ hắn giúp đỡ, ký kết khế ước cùng cự long, đạt được cự long bản tính cao ngạo tán thành.
Nếu là tình huống khác, khả năng rất lớn là cự long không chịu khuất phục, chỉ biết liều mạng, mà không muốn nô dịch.
Sỡ dĩ hắn đáp ứng Giang Hàn, một là đối phương có tiềm lực không tầm thường, đáng giá đầu tư, hai là hôm nay đối phương "cảnh tỉnh" chính mình, giúp hắn thu hoạch tương đối khá, như tỉnh ra từ giấc mộng.
Dùng thi thể nhà mạo hiểm làm lương thực, lại lấy đồ vật bọn hắn rơi ra bán về, dùng chuyện này kiếm tiền......
Chủ ý này quá tuyệt vời!
Bởi vì cái gọi là trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, hắn đã quên béng đi chuyện này, bằng không hắn sẽ dứt khoát gia nhập phe Hắc Ám.
"Vậy chúng ta một lời đã định? "
"Ừ, một lời đã định! "
......
"Bành! "
Atticus lại bị đánh bay trên tường thành, lưu lại vết lõm hình người.
"Khặc khặc......"
Hắn thở hổn hển, lòng còn sợ hãi, nắm tay cầm thuẫn bài run rẩy kịch liệt, nghe được lời đối thoại giữa Giang Hàn cùng Trường Phong, suýt nữa gào khóc: "Ca, hảo ca ca, đợi sau khi chiến thắng lại nói tiếp được không? "
Thuẫn bài của ta đã sắp bị đánh nát, thế mà các ngươi còn đứng chỗ này chuyện trò vui vẻ!
Mẹ nó đây vẫn là người sao?
......