Editor: Kingofbattle.
"Không phải phản bội. "
Ralph cất bước tiến về trước, giống như một cơn gió mát, xông vào trong chiến trường, trầm giọng nói: "Lão phu giúp đỡ huynh đệ nhà mình, sao có thể nói là phản bội! "
"Đại ca! "
Lạc Nhất dâng trào cảm xúc, vui vẻ nói: "Không nghĩ tới chúng ta còn có cơ hội kề vai chiến đấu!"
Đại ca?
Giang Hàn có chút kinh ngạc, chưa bao giờ nghĩ tới Kiếm Sĩ Hắc Ám đời trước chính là huynh đệ của Ralph.
"Tiểu tử, không phải ngươi từng hỏi tại sao lại giúp đỡ Vô Nguyệt ư?" Ralph quay đầu nhìn về phía Giang Hàn, tựa hồ biết được hắn nghĩ gì, lắc đầu bật cười: "Tuy ta ưa thích Vô Nguyệt, nhưng đó là chuyện mấy vạn năm trước, tương tư đơn phương cả đời lão phu làm không được, nhưng Lạc Nhất là huynh đệ nhà mình, Vô Nguyệt là đệ muội, Đông Phương Nhất Tâm là chất nữ của ta, ta không giúp đỡ, mẹ nó còn xứng đáng làm đại ca?"
"......"
Giang Hàn tức cười.
Thì ra còn có một tầng quan hệ như vậy?
"Thật khiến người khác cảm động, người một nhà ôm nhau chết chung!" Lâm Thượng cười lạnh: "Tụ họp cũng xong rồi, nên lên đường đi thôi!"
Kiếm Thần nắm chặt chuôi kiếm, thấp giọng quát nói: "Tranh thủ thời gian chạy!"
"Đạo sư, ngài còn không lộ mặt?" Giang Hàn cao giọng hét lớn.
Chạy?
Đối phương có ít nhất năm vị cường giả Thần cấp, thực lực đám quần thần cũng có Vương cấp, Tiên cấp, Lâm Thượng thì không rõ ràng, nhưng thực lực Potter sâu không lường được, Ralph tiếp một chưởng của hắn còn phải cố sức, hơn nữa đối phương còn là Yêu Thú Thời Không, phương thức di động quỷ dị khó lường, ngoại trừ Kiếm Thần cạnh mình cùng Ralph thuộc về Thần cấp, thực lực Lạc Nhất cùng Đông Phương Vô Nguyệt đã bị suy yếu, muốn chạy thoát, chẳng khác nào nằm mơ giữa ban ngày!
Đạo sư!
Ralph kinh ngạc nói: "Sheryl đã đến?"
Kiếm Sĩ Vong Linh· Sheryl đóng quân ở Hải Tâm Thành, đây là chức trách, chẳng lẽ Kiếm Sĩ Hắc Ám có thể triệu tống hắn tới đây, tiến vào chiến trường?
Nhưng nếu là truyền tống, chỉ cần gọi to là được?
Giang Hàn lắc đầu.
"Không phải Sheryl, cái kia......" Ralph ngơ người.
Đạo sư của Kiếm Sĩ Hắc Ám, tổng cộng chỉ có hai vị.
Nếu như không phải Sheryl, đây chẳng phải là......
"Bá!"
Không gian xung quanh rung động, một vị nam tử mặc áo bào xám bước ra từ hư không, sắc mặt nam tử có chút tái nhợt, dáng người cao gầy, con ngươi bắn ra ánh sáng u lãnh, mang trên mặt một nụ cười bình thản.
"Đồ đệ, làm sao ngươi biết vi sư ở đây?" Hắn nhìn về phía Giang Hàn, hết sức tò mò.
Cho tới hiện tại hắn còn chưa từng lộ mặt, thậm chí cũng không tham gia mưu đồ giết chết Kiếm Sĩ Hắc Ám của Lâm Thượng cùng Potter , theo lý mà nói, không thể bị người khác phát hiện.
Lui một bước mà nói, cho dù có bị người phát hiện, hắn cũng không cho là Kiếm Sĩ Hắc Ám, người chỉ mới vào tiêu chuẩn Thiên cấp.
"Kẻ thăm dò?"
Bầu không khí biến ảo khó lường, tình thế lại thay đổi, làm cho mọi người bất ngờ, trông thấy nam tử áo bào xám, mọi người ở đây đều trợn mắt há mồm.
Ai có thể ngờ, bên ngoài sân còn có một vị đại nhân vật âm thầm rình mò.
Quả nhiên là hắn núp trong bóng tối!
Giang Hàn tâm sáng như gương, lộ ra biểu lộ vui mừng: "Tự nhiên là biết rõ ngài không nỡ để đồ nhi chết thảm ở đây."
Nghiêm khắc mà nói, Daniel chỉ là một trong những phân thân của kẻ thăm dò, nam tử áo bào xám có thừa nhận mình là đồ đệ của hắn hay không, Giang Hàn không dám chắc.
Bất quá, nếu như đối phương đã gọi hắn là "đồ đệ", ắt hẳn xem như thừa nhận, tự nhiên hắn phải thuận thế tiến tới.
"Ah?"
Nam tử áo bào xám được gọi là kẻ thăm dò, lúc này ánh mắt hắn lóe lên: "Thì ra là thế, trách không được......"
Lời nói của đối phương có ẩn ý, tự nhiên hắn cũng nghe hiểu.
Không nỡ bỏ đồ nhi chết thảm ở này!
Người khác nghe thấy câu này cũng không thấy khác lạ, nhưng hắn vẫn nghe ra ý tứ ngầm bên trong.
Từ lúc Daniel còn sống, hắn cực kỳ bảo vệ Kiếm Sĩ Hắc Ám, toàn lực trợ giúp là bình thường, có câu nói thế này, trên đời này không có ai yêu vô duyên vô cớ, cũng không có ai tự dưng mà hận, hắn trợ giúp "nhiệt tình" như vậy, nhất định là trong lòng Kiếm Sĩ Hắc Ám sẽ nghi ngờ, biết rõ hắn sẽ không nguyện ý bỏ dỡ "khổ tâm" của mình giữa chừng.
Nếu như Kiếm Sĩ Hắc Ám chết thảm, hắn......
Làm sao mà cam lòng!
"Đa tạ đạo sư giúp đỡ! "
Giang Hàn vội vàng cảm kích, để tránh đối phương do dự.
Trên thực tế, kẻ thăm dò ẩn giấu quá sâu, ngay cả hắn cũng phải thừa nhận, chính mình đang đánh cược một lần.
Sở dĩ hắn sớm hoài nghi, ngoại trừ Ralph nói kẻ thăm dò đã trốn khỏi Trấn Thần Tháp, chủ yếu là do quy tắc hệ thống "bán đứng" đối phương.
Lúc trước, thời điểm mà bản mở rộng thứ 3 của Vĩnh Hằng mở ra, hắn tận lực chú ý qua phần tóm tắt của nội dung phiên bản trước, trong đó có một câu, hắn đặc biệt để ý.
Sóng gió chiến tranh bao phủ ở phía trước, kẻ thăm dò đang âm thầm rình rập!
Phần tóm tắt này không thể ngắn hơn, ít nhất chứng minh kẻ thăm dò đã sớm sống lại, hơn nữa đang âm thầm quan sát chiến cuộc, chờ đợi thời cơ.
Hắn đang rình cái gì, hắn đang chờ thứ gì, Giang Hàn cũng chẳng biết, nhưng ít ra cũng biết một chút, "đồ đệ bảo bối" của hắn là mình, nhất định là một phần trong kế hoạch của hắn, mà lại ở một khâu tương đối trọng yếu.
"Kẻ thăm dò, ngươi muốn đối đầu với chúng ta sao?" Sắc mặt Lâm Thượng âm trầm như muốn chảy nước, bày thế sẵn sàng giao chiến.
Tình thế gay gắt!
Những người khác thì không tính làm gì, kẻ thăm dò đột nhiên xuất hiện, hơn nữa còn cố tình bảo vệ Kiếm Sĩ Hắc Ám, thật đúng vượt qua phạm vi tưởng tượng của hắn.
"Ta cũng hết cách."
Kẻ thăm dò cho Giang Hàn một cái liếc mắt thật sâu, buông tay tỏ vẻ bất đắc dĩ: "Ai bảo ta là đạo sư của hắn chứ!"
Nghe vậy, Giang Hàn thờ ơ.
Lâm Thượng cùng Potter bố trí tử cục cho hắn nhảy vào, thật tình không biết còn có kẻ thăm dò ẩn núp bên ngoài.
Lâm Thượng bởi vì thân phận Kiếm Sĩ Hắc Ám, mà sinh lòng sát ý, Potter thì bởi vì Yêu Thú Thời Không đang nằm trong tay hắn, nên nảy sinh lòng tham, kẻ thăm dò thì có mục đích riêng với hắn, lòng dạ khó lường!
Ba người chiến với nhau, hắn có thể nhảy ra tử cục.
Hắn nhảy vào tử cục do Lâm Thượng cùng Potter bố trí là để câu mồi?
Không!
Hắn tới đây là để giúp Kiếm Thần, phương pháp duy nhất là tiến vào ván cờ!
Không biết kẻ thăm dò là địch hay bạn, nhưng sớm muộn sẽ ra tay với hắn, đến lúc đó bị ba phe nhằm vào, tất nhiên hắn sẽ không chốn dung thân, nếu có thể nghĩ cách cứu được Kiếm Thần, bắt nàng lên thuyền của mình, hắn sẽ gặp có được vốn liếng nhất định, do đó giúp mình có thêm thời gian trưởng thành.
Nếu không, Kiếm Thần vừa chết, tất nhiên Ralph sẽ tiếc nuối rời đi, Atticus thì không cần nói thêm, cục diện này hẳn phải chết.
"Cũng hết cách, thật khiến người rất tiếc nuối......" Potter giơ tay ra dấu cho trái phải.
"Bá! Bá! "
Harry cùng Nicole tản ra, từ hai bên vây quanh đám người.
Không khí chiến trường tựa hồ căng như dây đàn, càng ngày càng gấp, tình cảnh hết sức căng thẳng.
"Đồ đệ, ta vừa mới khôi phục, nhiều lắm là giúp ngươi ngăn cản Potter, còn lại cần nhờ chính ngươi." Kẻ thăm dò nặng nề nói.
"Vậy là đủ rồi!"
Kiếm ý như nước thủy triều, mãnh liệt quét ngang bốn phía, Đông Phương Nhất Tâm vung kiếm chỉ thẳng chân trời.
"BOANG..."
Một thanh đại kiếm do kiếm ý ngưng tụ thành hình, phóng ra khí tức sắc bén, cuốn theo uy năng khủng bố, hung hăng nện xuống trước mặt, những nơi nó bay đi qua, tiếng xé gió kịch liệt, không khí bị chém nát từng mảnh nhỏ.
"! ! ! "
Sắc mặt Lâm Thượng đại biến, trong tay xuất hiện một thanh lợi kiếm màu vàng, tự mình chạy thoát thân, mà quần thần đứng sau lưng hắn, có một ít không kịp tránh né, ngay khi hư ảnh đại kiếm ầm ầm rơi xuống, trong khoảnh khắc liền bị nghiền thành thịt nát, để lại một mớ bầy nhầy trên đất.
-15,068,284,125!
-16,743,377,146!
-16,001,176,117!
......
Mặt đất nứt vỡ, đá vụn bay loạn, vết kiếm cực sâu nhìn thấy mà giật mình, khiến lòng người hoảng hốt.
Nhảy lên một đống sát thương khiến người tê dại cả da đầu!
Cuộc chiến vừa mới bắt đầu, tử thương đã vô cùng thê thảm.
Đông Phương Nhất Tâm áo trắng không gió mà tự bay, trên khuôn mặt tuyết nị lộ vẻ sát khí, đôi con ngươi trong suốt bắn ra hàn khí lạnh thấu xương, quát nhẹ: "Nhất Giang Hàn Thủy, đi mau! "
"Chà chà...!"
Kẻ thăm dò hú lên quái dị, nhìn về phía Giang Hàn: "Đồ đệ, nhà có mãnh hổ...! "
Giang Hàn: "......"
......