Võng Du : Kẻ Địch Của Toàn Bộ Server (Dịch Full)

Chương 251 - Chương 251 - Đại Chiến Kịch Liệt

Chương 251 - Đại Chiến Kịch Liệt
Chương 251 - Đại Chiến Kịch Liệt

Editor: Kingofbattle.

"Không liên quan tới chuyện nam nữ!"

Đối với tính tình kẻ thăm dò, Giang Hàn thật sự không thể đoán trước.

Giờ phút này, rõ ràng là thời khắc nghìn cân treo sợi tóc, thế cục ác liệt, cực kỳ nguy hiểm, đối phương vẫn còn tâm tình đùa giỡn với hắn, quả thật bó tay rồi.

"Bá! "

Đột nhiên, Potter giống như thuấn di xuất hiện ở trước mặt Giang Hàn, bàn tay vỗ thẳng tới: "Chết cho ta!"

Bất luận xuất hiện rắc rối cỡ nào, mục tiêu của bọn hắn cũng chẳng thay đổi, vẫn là chém giết Kiếm Sĩ Hắc Ám, mà sủng vật Yêu Thú Thời Không của Kiếm Sĩ Hắc Ám rất đặc biệt, hắn biết rõ tuyệt đối không chết theo chủ nhân.

Sắc mặt Đông Phương Nhất Tâm nghiêm nghị quát: "Cẩn thận!"

"Thủ đoạn xuyên qua không gian và thời gian xác thực làm khó người khác! "

Kẻ thăm dò khẽ nhíu mày, trong chớp mắt đã di chuyển tới cạnh Giang Hàn, đối chưởng cùng Potter.

"Oanh"

Sóng khí khủng bố hất Giang Hàn tung bay, kẻ thăm dò cùng Potter quần ẩu lẫn nhau, khiến cho mặt đất vài trăm mét bị đổ sụp, vết nứt nhanh chóng khuếch tán.

"Kẻ thăm dò, ngươi thật muốn đối địch với ta?" Potter tức sùi bọt mép.

Kẻ thăm dò cười lạnh, hai đầu lông mày lộ vẻ trêu tức: "Ngươi tính là thứ gì, chỉ là con mèo nhỏ quát tháo ở một góc mà thôi! "

"Ngươi! "

Mái tóc của Potter tung bay, lộ ra sát cơ.

"Bành bành bành......"

Hai người điên cuồng đối chưởng, tốc độ nhanh như ánh sáng, nhấc lên từng đợt sóng khí giống như thủy triều, quét sạch bốn phía.

Nhờ kẻ thăm dò bảo hộ mà trốn thoát ra ngoài, Giang Hàn nhìn về phía Kiếm Thần, mắt thấy đối phương chống lại ba vị cường giả Thần cấp là Nicole, Harry, Lâm Thượng, lâm vào thế giằng co, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng.

Giờ phút này, hư ảnh Lạc Nhất cùng Đông Phương Vô Nguyệt liên thủ ngăn trở Diệp Vũ Quy cùng với một đám thần tử, lâm vào thế hạ phong, nếu không có trợ giúp, thì rất nguy hiểm.

"Đi mau! "

Đông Phương Nhất Tâm thúc giục: "Ralph, trước ngươi dẫn hắn đi!"

"Bá! "

Ralph xuất hiện ở bên người Giang Hàn, bắt lấy bờ vai của hắn, giống như lưu quang màu xanh lướt đi, phóng tới ngoài thành.

"Còn nhớ rõ chỗ ba ngày trước ở bên ngoài Thiên Phong Thành hay không?" Giang Hàn thẳng thắn nói: "Ta đã bố trí sẵn trận pháp truyền tống! "

Lúc trước hắn cũng không xác định Ralph có thể giúp mình, nhưng sau khi xác định quan hệ với Đông Phương Nhất Tâm, đã không cần phải giấu giếm.

"Trận pháp truyền tống?"

Không có thời gian truy hỏi hắn dùng cách nào bố trí ra trận pháp truyền tống, trong vòng hơn mười giây ngắn ngủn Ralph dẫn hắn bay xuyên suốt trong Thiên Phong Thành, lao đến ngoài thành, tìm được trận pháp truyền tống bị vùi lấp dưới cát.

"Đồ đệ, quả nhiên ngươi lưu lại cho bản thân một con đường lui." Giọng nói quái dị của kẻ thăm dò theo sát bên tai.

"! ! ! ! "

Giang Hàn quay đầu, liền nhìn thấy áo bào xám của đạo sư bay phất phới theo gió, chẳng biết từ lúc nào đuổi theo tới đây, trong lòng không khỏi cả kinh: "Ngươi không ngăn trở Potter?"

"Khặc khặc......"

Kẻ thăm dò phát ra cười quái dị, giải thích nói: "Ngươi đừng có hiểu lầm, mục đích của ta là giúp đồ đệ bảo bối thoát khốn, mà không phải ngăn cản Potter."

"......"

Nghe vậy, trong lòng Giang Hàn cảm thấy nặng nề.

Không nghĩ tới gia hỏa này phản ứng quá nhanh, vậy mà trực tiếp chạy đi, mặc kệ một mình Kiếm Thần ngăn cản đám cường giả Lâm Thượng, Potter.

Lạc Nhất cùng Đông Phương Vô Nguyệt không căng được bao lâu, tình thế nguy ngập.

Cho dù thực lực Kiếm Thần kinh người, cũng không có khả năng dùng sức một người đối mặt đội hình quân địch khủng bố như thế.

"Ta mang Kiếm Thần tới đây! "

Thời gian cấp bách, Ralph không có chần chờ, sau khi thả Giang Hàn, lại nhảy vào Thiên Phong Thành.

"Ralph có tốc độ nhanh nhất thiên hạ, điểm này không thể nghi ngờ, nhưng Potter có bản lĩnh dịch chuyển không gian, hoàn toàn không giảng đạo lý với ngươi, mặc ngươi có nhanh tới đâu, cũng không nhanh bằng dịch chuyển trong nháy mắt, nói cách khác, có lẽ những người khác sẽ trốn thoát, nhưng tất nhiên Potter sẽ đuổi theo."

Trong mắt kẻ thăm dò mang theo vài phần trêu tức, nhìn chằm chằm vào Giang Hàn, cố gắng phân tích giúp hắn: "Đồ đệ, thông minh như ngươi, nên làm thế nào cho phải?"

"......"

Giang Hàn mặt không biểu tình, lạnh lùng liếc nhìn kẻ thăm dò.

"Đừng nhìn ta như vậy." Kẻ thăm dò buông tay: "Kiếm Thần chết hay sống chẳng liên quan tới ta, hơn nữa......Kiếm Thần còn sống, ta cảm thấy sẽ giúp ngươi giảm bớt nguy cơ, bất lợi cho quá trình trưởng thành......"

"Ha ha......"

Giang Hàn cười nhạt, nói ra: "Có ngươi ở đây, ta cảm giác làm sao bớt đi nguy cơ?"

"Tùy ngươi nghĩ như thế nào."

Kẻ thăm dò vẫn dửng dưng, tựa hồ không có nghe được ẩn ý trong lời của Giang Hàn: "Có một chuyện, ngươi có thể yên tâm, ta tuyệt không có sát tâm đối với ngươi."

"Vậy ý ngươi là gì?" Giang Hàn truy hỏi.

Nói thật ra, mục đích của kẻ thăm dò, hắn không đoán được.

"Về sau ngươi sẽ biết! "

Kẻ thăm dò nhún vai, không có nói rõ.

......

Hoàng cung.

Bên ngoài Điện Kim Loan.

Lực lượng sôi trào mãnh liệt như sóng to gió lớn, thị vệ trong hoàng cung cầm binh khí đứng từ xa mà nhìn, bọn hắn sợ bị nghiền thành bột mịn, bốc hơi khỏi nhân gian.

"Xoẹt......"

Đúng vào lúc này, Diệp Vũ Quy vung đại đao chém xuống, hàn quang khiếp người.

"Vô Nguyệt cẩn thận!"

Lạc Nhất liền tranh thủ đẩy Đông Phương Vô Nguyệt ra, bản thân bị đao mang chém rách cánh tay, hư ảnh trở nên ảm đạm, khí tức suy bại.

"Nếu như ngươi còn một nửa thực lực, ta cũng không phải đối thủ của ngươi." Diệp Vũ Quy cười đắc ý: "Nhưng trạng thái của ngươi bây giờ, không chịu nổi một kích!"

"Khục khục!"

Trong miệng Đông Phương Vô Nguyệt khó chịu, khí huyết dâng lên, khóe miệng chảy ra một dòng máu tươi, ánh mắt đảo qua bốn phía, liền phát hiện hai thị nữ đi theo cạnh mình đã chết.

"Ngươi đi giúp đỡ con gái, ở đây giao cho ta."

Trông thấy thanh quang từ trên cao rơi xuống, Lạc Nhất vội vàng nói: "Nhanh!"

"Ừ. "

Đông Phương Vô Nguyệt thấp giọng nói: "Lạc Nhất, nếu có kiếp sau, sẽ gặp lại."

Nói xong, nàng lúc này phóng tới đám người, hỗ trợ Đông Phương Nhất Tâm bị bao vây.

Thời khắc sinh tử, chung quy sẽ không cho bọn hắn quá nhiều thời gian trao đổi.

Rất nhiều tâm tình phức tạp, không thể nào kể rõ.

Tất cả đều giữ trong lòng.

Nhìn qua đại đao chém tới trước mặt, toàn thân Lạc Nhất bốc lên sương mù màu đen, hai tay nâng lên, dễ dàng bắt lấy lưỡi đao.

"! ! ! ! "

Diệp Vũ Quy cực kỳ hoảng sợ, đang muốn rút đao về nhưng không cách nào làm được, ngược lại là cái cổ bị bàn tay lớn hung hăng bắt lấy, hơn nữa đang chuẩn bị bẻ gãy.

"Ngươi tính là thứ gì, đừng nói thực lực của ta chỉ còn một nửa, dù chỉ còn một phần tư, cũng đủ giết ngươi như loài heo chó!"

Ánh mắt Lạc Nhất lộ vẻ khinh thường, tiếp theo hắn thay đổi phương hướng, lập tức dùng khí thế từ trước tới nay chưa từng có nhảy vào Điện Kim Loan, dùng cơ thể Diệp Vũ Quy đập lát vài trụ đá, lại phá vỡ vách tường lao ra.

"Phốc......"

Trên người Diệp Vũ Quy nhảy lên rất nhiều sát thương, khiến cho hắn thất khiếu chảy máu, khuôn mặt sợ hãi, hoàn toàn không nghĩ tới một khắc cuối cùng Lạc Nhất sẽ bộc phát ra thực lực nghịch thiên như thế.

Ngay giây phút hắn khủng hoảng cực độ, đột nhiên phát hiện lực bóp từ hai cánh tay kia chợt giảm, rồi sau đó buông ra.

Được......được cứu rồi......

Sắc mặt Lạc Nhất đầy tiếc nuối, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, giọng nói run rẩy: "Vô Nguyệt, nếu có kiếp sau, gặp lại......"

Hư ảnh chậm rãi tản đi, hóa thành vô số điểm sáng theo gió mà tan biến.

Kiếm Sĩ Hắc Ám đời trước, xem như biến mất triệt để.

.....

Bình Luận (0)
Comment