Võng Du : Kẻ Địch Của Toàn Bộ Server (Dịch Full)

Chương 348 - Chương 348 - Ăn Nói Lung Tung

Chương 348 - Ăn Nói Lung Tung
Chương 348 - Ăn Nói Lung Tung

Editor: Kingofbattle.

Ngươi muốn nói xạo là chuyện của ngươi, còn kéo ta vào làm gì?

Thế Giới Thụ nhịn không được mà chửi thầm.

Tại sao tiểu tử này lại ra bài không theo lẽ thường?

"Thế Giới Thụ vĩ đại, có phải hắn chính là đạo tặc đánh cắp Nước Suối Thần Thánh? " Bác Thụy cung kính hỏi thăm.

Thân là Tinh Linh, đương nhiên là hắn biết rõ Thế Giới Thụ có thể nhìn thấy sinh linh nào tiến vào Bí Cảnh Tinh Linh.

"......Không phải hắn, hung phạm là người khác!"

Bị ép đến bất đắc dĩ, Thế Giới Thụ bèn nói ra lời nói dối.

Trong lúc mơ hồ, nàng có chút hối hận vì giao nhiệm vụ cho Kiếm Sĩ Hắc Ám.

Không sai!

Không giống với những Tinh Linh tộc khác bị hệ thống ngăn cản tin tức từ ngoại giới, ít nhiều gì thì nàng vẫn hiểu rõ một vài chuyện về đối phương.

Đối phương có thể thu phục Yêu Thú Thời Không cùng Vượng Tài làm sủng vật, bản thân lại là Kiếm Sĩ Hắc Ám trong truyền thuyết, cho nên nàng khó kìm lòng được mà sinh ra ý nghĩ khác thường.

Nhưng mà người này......

Vậy mà lại nói dối không chớp mắt!

Nếu như không nhìn thấy tất cả hành động của đối phương, lại nghe những lời thề thốt của hắn, nàng thiếu chút nữa đã tin là thật.

"Không......Không phải? "

Bác Thụy há to miệng, muốn nói lại thôi.

Thật đúng là nhận lầm người?

"Ta chính là thành chủ của siêu cấp chủ thành, thanh danh hiển hách, nổi tiếng, từ trước đến nay đều làm việc không thẹn với lương tâm, chưa bao giờ nói dối!" Giang Hàn nhìn quanh một vòng, cất cao giọng: "Chẳng lẽ các ngươi còn muốn vu oan cho ta?"

Nói xong, hắn lộ ra danh hiệu của mình, Thành Chủ Hải Tâm Thành là một danh hiệu sáng lấp lánh, cực kỳ tôn quý.

"......"

Một đám tộc nhân Tinh Linh trố mắt nhìn nhau, có chút xấu hổ mà buông vũ khí xuống, thả lõng cảnh giác.

Nếu như đối phương không phải đạo tặc, thì hành vi của bọn hắn đúng là không ổn.

"Đây là hiểu lầm, thật có lỗi! " Bác Thụy cầm được thì cũng thả được, lúc này áy náy nói: "Chúng ta đang đang đuổi giết một tên trộm lấy Nước Suối Thần Thánh, không cẩn thận nhận lầm ngươi là hắn."

Được Thế Giới Thụ công nhận, lại nhìn thấy thân phận cao quý như thế, hắn đã triệt để không còn nghi ngờ Giang Hàn.

Thành chủ siêu cấp chủ thành lại chạy tới ăn cắp Nước Suối Thần Thánh?

Làm sao có thể!

Cho dù bọn hắn lánh đời không ra, cũng biết vị trí thành chủ của siêu cấp chủ thành là chức vị rất cao.

Nghĩ đến vừa rồi chính mình tức giận chạy tới hưng sư vấn tội, kết quả khiến cho danh dự Tinh Linh tộc bị bôi đen, Bác Thụy có chút xấu hổ.

"Thì ra là thế. "

Giang Hàn bừng tỉnh đại ngộ, tiến lên vỗ vỗ bả vai Bác Thụy: "Lại nói tiếp, cái kẻ ăn cắp nước suối kia, vừa rồi ta đã nhìn thấy qua!"

Thế Giới Thụ: "? ? ? "

Người này......Người này......

Rốt cuộc hắn là thần thánh phương nào?

"Xin hỏi bằng hữu nhân loại, kẻ trộm kia đã chạy đi đâu?" Trong con ngươi xanh biếc của Bác Thụy chợt sáng ngời, vội vàng truy hỏi.

"Đó là hai con dã thú ngang bướng khủng khiếp, vô cùng xảo trá, cố ý dụ dỗ các ngươi đến tận đây, khiến cho ta trở thành người bị hại. " Giang Hàn ủy khuất nói ra: "Cụ thể thì ta không nhìn rõ, nhưng có thể xác định một điều, bọn hắn có được năng lực đáng sợ tùy tiện ra vào Bí Cảnh Tinh Linh, cho nên ta đuổi theo chúng đến tận đây, ý đồ bắt lấy."

Trong lúc tự biên tự diễn thủ phạm, hắn thuận tiện nói ra nguyên nhân tại sao mình xuất hiện ở đây.

"Hai con dã thú ngang bướng khủng khiếp?" Bác Thụy nghe thấy mà đần độn, u mê: "Thế Giới Thụ, có đúng như vậy không?"

"Không sai! "

Giờ khắc này, Thế Giới Thụ có cảm giác trèo lên thuyền giặc.

"Nhắc tới cũng vừa khéo."

Giang Hàn tấm tắc kêu kỳ lạ: "Không nghĩ tới Bí Cảnh Tinh Linh lại ở ngay Nguyên Thủy Chi Sâm, xem ra mặc dù ta không bắt được dã thú, cũng coi như có chỗ thu hoạch."

Không nói nhảm quá nhiều, hắn quyết định vào thẳng chính đề.

"! ! ! ! "

Nghe vậy, sắc mặt Bác Thụy nghiêm nghị, cảm thấy không ổn: "Ngươi muốn tiết lộ vị trí Bí Cảnh Tinh Linh cho kẻ khác?"

Tinh Linh ẩn thế không ra là do không có ai biết được vị trí bí cảnh, nếu như người này tiết lộ ra ngoài, tất nhiên tương lai Bí Cảnh Tinh Linh sẽ không được an bình.

Tại sao hắn không cho người này rời đi dù đã biết đối phương không phải thủ phạm?

Bởi vì đối phương biết được vị trí Bí Cảnh Tinh Linh, sẽ tạo thành uy hiếp nghiêm trọng đối với Tinh Linh tộc!

"Ta có thể thề trước Thệ Ước Chi Thần, không tiết lộ vị trí bí cảnh ra ngoài." Ánh mắt Giang Hàn bình tĩnh: "Nhưng phải cho ta đủ chỗ tốt!"

"Nhân loại đúng là vô cùng tham lam!"

"Ta cảm thấy chúng ta nên giết hắn đi, nếu không sẽ vô cùng hậu hoạn!"

"Nhưng đối phương là thành chủ của siêu cấp chủ thành, thân phận rất cao, chúng ta muốn hủy thi diệt tích, khó như lên trời! "

......

Những tộc nhân kia xì xào bàn tán, cực kỳ bất mãn đối với yêu cầu của Giang Hàn.

"Chuyện này......"

Sắc mặt Bác Thụy biến ảo khó lường.

"Được rồi, ngươi không làm chủ được, dẫn ta đi gặp nữ vương Tinh Linh!" Giang Hàn vẫy vẫy tay, chẳng hề luống cuống: "Ta nghĩ thân phận của mình là thành chủ siêu cấp chủ thành, vẫn có tư cách nói chuyện cùng nữ vương Tinh Linh."

Giang Hàn thấy rõ sự do dự trong mắt đối phương.

Chính mình lộ ra thân phận, đủ khiến bọn hắn sợ ném chuột vỡ bình.

"Được rồi! "

Bác Thụy chỉ đành đồng ý.

Về sau, Bác Thụy dẫn theo đám người Tinh Linh tộc và Giang Hàn cùng trở về Bí Cảnh Tinh Linh, dựa theo kịch bản phát triển, người kia cũng thuận lý thành chương nhìn thấy nữ vương Tinh Linh, bắt đầu nhiệm vụ.

Thế Giới Thụ quan sát mọi cử động của bọn hắn, lúc này giữ im lặng.

Nàng vốn tưởng rằng Kiếm Sĩ Hắc Ám sẽ rời đi trước, chờ đợi thời cơ chín muồi, lại thử thuyết phục nữ vương Tinh Linh, không nghĩ tới......

Vừa chạy ra Bí Cảnh Tinh Linh, hiện tại rõ ràng đường đường chính chính tiến vào, thậm chí còn thông qua cách nói láo chiếm quyền chủ động, ngược lại Tinh Linh tộc còn muốn cầu cạnh hắn.

Nếu không có nhìn thấy tận mắt, nàng cũng không dám tin.

"Đây là Bí Cảnh Tinh Linh ư?"

Vừa trở lại thảo nguyên xinh đẹp, Giang Hàn tham lam hít lấy không khí tươi mát, cảm khái nói: "Đây là lần đầu ta nhìn thấy cảnh này!"

"Các ngươi đuổi theo đạo tặc, giao hắn cho ta."

Cam đoan đối phương có mọc cánh cũng khó thoát, Bác Thụy phân phó mọi người tản đi, sau đó cười nói đối với Giang Hàn: "Mời ngài đi theo ta! "

"Làm phiền. "

Giang Hàn gật đầu.

Đi theo Bác Thụy, hắn xuyên thẳng qua mảnh thảo nguyên, đặt chân tới chỗ ở của Tinh Linh.

Dưới vô số ánh mắt tò mò của Tinh Linh, Bác Thụy dẫn hắn tiến vào phía dưới Thế Giới Thụ, trước mặt là một gian phòng được dây leo kết thành, kể lại chi tiết: "Nữ vương bệ hạ, chúng ta tại......"

"Ta đã hiểu tình huống cụ thể, ngươi lui xuống đi." Một giọng nữ dịu dàng vang lên từ trong phòng, cắt ngang lời Bác Thụy.

"Vâng!"

Bác Thụy tuân lệnh lui ra.

"Nhà mạo hiểm sa đọa, mời đến đây!" Nữ Vương Tinh Linh lại nói ra.

"......"

Nghe vậy, trong lòng Giang Hàn khẽ động.

Nhà mạo hiểm sa đọa!

Xem ra khác với tộc nhân vô tri, Nữ Vương Tinh Linh rất am hiểu tin tức ngoại giới.

"Quấy rầy! "

Giang Hàn không có cự tuyệt, bước tới cạnh cửa gian phòng, đẩy cửa gỗ tiến vào, có thể thấy được một vị nữ tử dung mạo tú lệ, thân thể đẫy đà, ngồi thẳng trên ghế, duỗi ra đôi tay trắng như tuyết cầm lấy bộ ấm chén đơn giản, rót nước trà vào cái chén đối diện ở trên bàn.

Ánh mắt đảo qua gian phòng đơn sơ, cuối cùng Giang Hàn dời mắt sang bức họa treo trên tường.

Trong bức họa kia, nam tử tóc bạc mắt bạc, dáng người thon gầy thẳng tắp, tràn đầy khí thế, kiếm chỉ giang sơn, hình tượng giống như trích tiên.

Ừ?

Giang Hàn có chút nhíu mày.

Cảm giác của mình bị sai ư?

Nam tử trong bức họa kia có chút quen mắt?

......

Bình Luận (0)
Comment