Editor: Kingofbattle.
"Mời ngồi. "
Sau khi châm trà cho Giang Hàn, Nữ Vương Tinh Linh đưa tay ý bảo.
Động Sát Chi Nhãn!
【 Nữ Vương Tinh Linh· Sylph】(Boss Thần cấp)
Đẳng cấp: ? ? ?
Sinh mệnh: ? ? ?
Công kích: ? ? ?
Phòng ngự: ? ? ?
Kỹ năng: ? ? ?
Giới thiệu sơ qua: ? ? ?
......
Không có từ chối, Giang Hàn cất bước tới bên ghế, ngồi đối diện với Nữ Vương Tinh Linh, nói thẳng: "Nếu như ngài đã biết ta là ai, thì ta cũng không nói vòng vo nữa, ta hy vọng Tinh Linh tộc rời khỏi Bí Cảnh Tinh Linh, gia nhập thế lực Hải Tâm Thành."
"......"
Nữ Vương Tinh Linh hơi nhíu mày, có chút bất ngờ: "Trực tiếp như vậy?"
Nàng vốn tưởng rằng đối phương sẽ lá mặt lá trái, đầu tiên sẽ nói rất nhiều lời khách sáo, đâu ngờ vừa mới gặp mặt, đã vào thẳng vấn đề.
"Thời gian không đợi người! "
Giang Hàn nghiêm mặt nói: "Thế lực Chư Thần cũng không bị áp chế, dựa vào Juan cầm đầu phe Hắc Ám có thể tấn công bất cứ lúc nào, mặc dù hiện tại Hải Tâm Thành có một chút thời gian thở dốc, nhưng cuối cùng vẫn chưa nắm chắc thắng lợi trong tay. "
Một tháng sau, chắc chắn Juan sẽ lựa chọn tiến hành quyết chiến cùng hắn, ở trước đó, hắn phải cố gắng gia tăng nội tình Hải Tâm Thành, mà Tinh Linh tộc gia nhập chính là liều thuốc trợ tim tương đối thích hợp.
Cho nên......
Được Thế Giới Thụ ủy thác nhiệm vụ, cũng có thể trở thành thuyết khách.
"Vô duyên vô cớ chiến tranh sẽ khiến cho Tinh Linh tộc tổn thất rất nghiêm trọng." Nữ Vương Tinh Linh hỏi lại: "Đang sinh sống tốt đẹp trong Bí Cảnh Tinh Linh, hưởng thụ hòa bình có gì mà không tốt, lại đi ra thế giới bên ngoài nhận lấy thống khổ không đáng có?"
Nàng cảm giác quyết sách của mình không sai.
Nếu để cho Tinh Linh tộc tái hiện Thiên Hằng Đại Lục, kết cục tương lai không cách nào tưởng tượng.
Nghe vậy, Thế Giới Thụ khuyên nhủ: "Sylph, ngươi không nên thay mặt Tinh Linh khác làm ra quyết định, bọn hắn cũng có cuộc sống thuộc về mình, ngươi đây là tự quyết định cho bọn hắn......"
"Thế Giới Thụ!" Giang Hàn mạnh mẽ cắt lời.
"Hả?"
Thế Giới Thụ còn chưa kịp nói xong, lúc này khó hiểu nói: "Làm sao vậy?"
"Đây là đàm phán giữa ta cùng Nữ Vương Tinh Linh, ngươi không nên xen vào!" Giang Hàn nói thẳng.
Nữ Vương Tinh Linh: "......"
Thế Giới Thụ: "? ? ? "
Kiếm Sĩ Hắc Ám này có phải uống nhầm thuốc hay không?
Ta là đang giúp ngươi!
"Tặng ngài tám chữ!"
Ngay lúc Thế Giới Thụ cảm thấy khó hiểu, sắc mặt Giang Hàn trở nên nghiêm túc, tiếp tục tiết tấu của mình.
Tạ sao hắn không muốn Thế Giới Thụ xen vào?
Bởi vì lý do của nó đã nói rất nhiều lần, trước đây Nữ Vương Tinh Linh đã không dao động, thì hiện tại cũng thế.
Ngoài ra, Thế Giới Thụ sẽ làm lạc chủ đề.
Nói ra nguyên nhân khiến Nữ Vương Tinh Linh rời khỏi Bí Cảnh Tinh Linh, khuyên can đủ đường?
Đó cũng không phải là suy nghĩ của hắn!
Hắn muốn nói, là chỗ bất lợi khi rời khỏi Bí Cảnh Tinh Linh!
Nhìn thẳng vào vị Kiếm Sĩ Hắc Ám quát tháo phong vân ở Thiên Hằng Đại Lục, đảo loạn thế cục khắp nơi, Nữ Vương Tinh Linh nhíu mày: "Cứ nói đừng ngại! "
Tặng nàng tám chữ?
Nàng cũng muốn nghe một chút, đến tột cùng đó là tám chữ gì!
"Sinh vu ưu hoan, tử vu an nhạc!" (dịch là: sinh trong hoạn nạn, chết nơi an lạc)
Giang Hàn thản nhiên nói ra, nhấp một ngụm nước trà, sau đó đứng dậy, đi tới chỗ bức họa treo tường, ý vị sâu xa nói: "Ở đâu có người ở đó có giang hồ, lợi ích thường thường sẽ đánh đổi bằng một cái giá lớn, Trường Phong bôn ba vất vả vì Long Vực, cũng chỉ muốn bảo vệ Long Vực không bị diệt, có thể nghĩ thế giới bên ngoài rất hỗn loạn, cho nên Tinh Linh tộc cứ bo bo giữ mình ở một góc, ta cũng có thể hiểu được, nhưng người lười biếng không tranh quyền thế, sẽ đánh mất ý chí chiến đấu, đợi đến lúc gặp phải nguy hiểm, thứ mà ngươi cho là tốt đẹp, cuối cùng sẽ lụi tàn theo gió."
Tóc bạc mắt bạc.
Nam tử trong bức họa này, không phải Trường Phong thì là ai!
Cho dù hắn không rõ tại sao Nữ Vương Tinh Linh lại treo bức họa Trường Phong trong phòng, nhưng chắc chắn sẽ không có ác ý.
"Sinh vu ưu hoan, tử vu an nhạc......"
Nữ Vương Tinh Linh thầm đọc mấy lượt, cẩn thận cân nhắc những lời này, đã hiểu được ý của đối phương.
Thế Giới Thụ: "......"
Kiếm Sĩ Hắc Ám này có tài ăn nói quá kinh khủng!
Bát tự chân ngôn vừa ra, quả thực chấn động lòng người.
(bát tự chân ngôn: khái niệm trong phật giáo, được ví như câu thần chú của phật)
"Hôm nay có người tiến vào, tương lai cũng sẽ có, cái gọi là Bí Cảnh Tinh Linh sớm muộn sẽ truyền ra ngoài." Giang Hàn chậm rãi mà nói, dùng tình và lý đánh động đối phương: "Ngài có thể bảo đảm......"
"Đã đủ rồi! "
Nữ Vương Tinh Linh quát nhẹ, cắt ngang lời Giang Hàn: "Ý của ta đã quyết, không muốn rời khỏi! "
Mặc dù nàng sống rất lâu tại Bí Cảnh Tinh Linh, nhưng cũng biết Kiếm Sĩ Hắc Ám có năng lực mê hoặc người khác bằng lời nói.
Nàng sợ đối phương nói thêm vài câu, chính mình thật muốn thay đổi suy nghĩ!
"Không phải, trước hết ngài cứ nghe ta nói......"
"Hy vọng thành chủ Hải Tâm Thành thề trước Thệ Ước Chi Thần, sẽ không tiết lộ vị trí Bí Cảnh Tinh Linh ra ngoài!"
"Nữ Vương Tinh Linh, ngài chờ ta nói xong đã, nói xong ta liền đi. "
"Nhiều lời vô ích! "
"......"
......
"Bá! "
Bên trong Nguyên Thủy Chi Sâm, Giang Hàn bước ra từ vòng xoáy màu lam, vẻ mặt vẻ hậm hực: "Thời đại chó má này, không cho người trẻ tuổi cơ hội...! "
Nếu để cho hắn nói thêm mấy câu, hắn tin chắc Nữ Vương Tinh Linh sẽ dao động triệt để.
Đáng tiếc màn diễn thuyết đặc sắc như vậy, lại bị mạnh mẽ cắt đứt.
"Ai! "
Thế Giới Thụ thở dài: "Sylph rất cố chấp, nhưng ta vẫn cảm ơn ngươi đã khích lệ nàng, chuyện này dừng ở đây."
"Không vội. "
Giang Hàn cười khẽ: "Ta có một kế! "
"Kế gì? "
"Thuyết phục Nữ Vương Tinh Linh cũng không phải là chuyện dễ, nhưng mà rất đúng lúc, dưới trướng ta có một vị hổ tướng, có thể đảm nhận trách nhiệm này!"
Thế Giới Thụ: "......"
Hổ tướng?
......
Cưỡi Kỳ Lân Thần Thánh bay nhanh như tia chớp trở về Hải Tâm Thành, Giang Hàn phóng tới chỗ Long Vực.
"Đệch con mợ, kia là kỳ......Kỳ Lân? ! "
"Thú cưỡi của Nhất Giang Hàn Thủy đã đạt tới trình độ này? "
"Ngầu lòi!"
......
Người chơi nhìn thấy Giang Hàn cưỡi tọa kỵ đều muốn lồi con mắt, trên mặt tràn ngập vẻ ghen ăn tức ở.
Trên thân Kỳ Lân Thần Thánh phát ra ánh sáng bảy màu chói lọi, ngoại hình đặc biệt, rất là hút mắt, quả thực ngầu đét!
Gấp rút lao tới mục tiêu, Giang Hàn nói: "Trường Phong ở đâu?"
"Ồ! "
Duy Tiền Đa Nhĩ đứng cách đó không xa, quay đầu nhìn về phía Giang Hàn, có chút kinh ngạc nói: "Huynh đệ ngươi cũng tới tìm Trường Phong? "
"Ừ. "
Giang Hàn gật đầu, cười nói: "Hiện tại ngươi không cần phải đi hốt phân rồng chứ? "
Lúc trước, hắn cố ý dặn dò Trường Phong, đừng làm khó dễ Duy Tiền Đa Nhĩ.
"Không cần, ta đã khác xưa!"
Duy Tiền Đa Nhĩ ưỡn ngực, đắc ý nói: "Ta tới đây là muốn tọa kỵ cự long, âm thầm đút lót cho Trường Phong mấy ngàn vạn kim tệ, rốt cục ta đã có hồi báo!"
Nói đến phần sau, hắn suýt nữa vui đến phát khóc, giọng nói cũng nghẹn ngào.
Sau khi Trường Phong cho hắn một nhiệm vụ cực kỳ hao tài tốn của, rốt cục đã lóe ra một tia sáng đầy tình người, đồng ý bố trí cho hắn một đầu tọa kỵ phong long.
Tuy nói phong long là cự long cấp thấp nhất, nhưng dù gì cũng là tọa kỵ biết bay, rất là trâu bò!
Đến lúc đó cưỡi cự long, trang bức tán gái còn không phải dễ như trở bàn tay?
"Chúc mừng! "
Giang Hàn vội vàng chúc mừng.
"Ha ha ha......"
Nghĩ tới tương lai sán lạn, Duy Tiền Đa Nhĩ cười như điên, nhìn thấy Giang Hàn cưỡi Kỳ Lân dưới mông, hùng hồn nói: "Về sau muốn cưỡi rồng, cứ tới tìm ta!"
Kỳ Lân rất phong cách, nhưng cự long có thể bay, khẳng định càng thêm phong cách.
Rốt cục!
Ta sắp hết khổ !
"Rắc…! "
Trong gian phòng phía xa, Trường Phong mặt mày ủ rũ đi ra, bước tới trước mặt Giang Hàn, tức giận nói: "Thành chủ đại nhân, lại có chuyện gì? "
"Trường Phong, chúng ta có phải bằng hữu hay không?"
Hủy bỏ trạng thái tọa kỵ, Giang Hàn tiến lên ôm lấy bả vai Trường Phong, vẻ mặt tươi cười.
"......"
Ngay lập tức, nụ cười trên mặt Trường Phong cứng đơ.
Xong đời!
Thành chủ lộ vẻ thân thiết, hậu quả rất nghiêm trọng!
......