Vú Em Mở Đầu Nữ Đế Mang Nữ Nhi Tới Cửa Ép Cưới ( Dịch Full )

Chương 1011 - Chương 1011. Nữ Đế Bệ Hạ Chính Là Thần Của Chúng Ta!

Chương 1011. Nữ Đế bệ hạ chính là thần của chúng ta! Chương 1011. Nữ Đế bệ hạ chính là thần của chúng ta!

Thấy vậy, nhóm người Dương Hổ đều giật thót tim.

“Nữ Đế bệ hạ tiến vào trong núi lửa rồi!”

“Trời đất, hành động này vĩ đại đến nhường nào!”

Rầm!

Kiếm quang xanh thẳm kinh người phóng thẳng lên trời, xuyên thủng ngọn lửa đỏ rực cả vạn dặm từ dung nham đang điên cuồng bùng cháy trên không.

Mọi người chỉ cảm thấy mặt đất dưới chân rung chuyển dữ dội, mãi đến sau mười nhịp thở thì mới dừng lại.

Vù!

Lúc này một luồng sáng xanh rực rỡ từ trong miệng núi lửa phóng ra ngoài, biến lại về bản thê Đông Hoàng Tử U

Nhìn xuống núi lửa bên dưới, Đông Hoàng Tử U có chút đắc ý.

Vừa nãy dùng hết sức đánh ra một kiếm, tấn công xuyên qua cả triệu dặm núi lửa, trực tiếp phá vỡ kết cấu địa lý bên dưới núi lửa.

Hơn nữa còn dùng kiếm Băng Phượng tỏa ra khí lạnh cực hạn, làm giảm độ nóng do dung nham tỏa ra trên diện rộng.

Tiếp theo đây, nàng phải hóa giải hoàn toàn nguy cơ lần này, phá bỏ Ngũ Hành Diệt Kiếp Thiên Hỏa Trận!

“Bí Tàng Liên Hoa Quyết!”

Một đóa ma liên cực lớn nở ra trên tay nàng, ném lên trên không cao cả chục nghìn dặm thì đột nhiên lớn hơn gấp trăm lần.

Tựa như tinh liên diệt thế!

Rầm rầm!

Sau khi ma liên rơi xuống, với uy năng gấp hàng tỷ lần đã nghiên nát từng tầng núi lửa, trực tiếp đè ép thành một một khu đất bằng.

Khói bụi mờ mịt khắp trời, bụi đất cát đá bay tứ tung.

Một tay này của Đông Hoàng Tử U hoàn toàn ngang hàng với một đòn tấn công hủy diệt cả một tòa thành.

Không những có khí thế ngang tàn, mà động tĩnh cũng lớn đến mức kinh thiên động địa.

Đối mặt với bản lĩnh mạnh mẽ như vậy, mọi người suýt nữa đã quỳ xuống rồi.

“Trời đất, một đòn vừa nãy của Nữ Đế bệ hạ đúng là như Ma Thần diệt thế giáng trần vậy, thực sự quá mạnh!”

“SInh thời có thể tận mắt nhìn thấy Nữ Đế bệ hạ vĩ đại như vậy, ta thực sự cảm thấy đời này không gì hối tiếc!”

“Nguy cơ đã giải! Nữ Để bệ hạ đã nói sẽ giữ lời, chúng ta không cần phải di chuyển cả nước nữa!”

“Nữ Đế bệ hạ chính là thần của chúng ta!”

Đón nhận tiếng hô hào cũng vô số người, ánh mắt Đông Hoàng Tử U chợt lóe lên chút rung động.

Với nàng mà nói, có thể giúp bách tính thiên hạ tránh được khổ nạn, an cư lạc nghiệp, vậy là đã đủ!

Lạnh nhạt nhìn mọi người một lượt, sau đó nàng lại hóa thành một luồng sáng tim rực rỡ rồi biến mất.

Sau đó, dùng cách thức tương tự hóa giải được nguy cơ của Đông Hạ Quốc, Tịch Lập Quốc và Hồng Tấn Quốc.

Rất nhiều bách tính của Động Nguyên Thiên đều không biết, vị Nữ Đế trẻ tuổi để cứu giúp bọn họ mà một hơi chạy tới chạy lui đến cả tỷ dặm.

Cho dù như vậy, Đông Hoàng Tử U vẫn không dừng, đến cuối cùng dùng hết tốc độ chạy về phía Trung Minh Quốc.

“Dám bày bố đại trận kinh thiên ở Động Nguyên Thiên như vậy, cho dù là ai, ta cũng phải khiến ngươi bỏ ra cái giá lớn nhất!”

Cách Trung Minh Quốc tám mươi nghìn dặm về phía Tây.

Ngọn núi lửa huyết thạch to lớn sừng sững ở đó tựa như một người khổng lồ đang nhìn xuống toàn bộ Trung Minh Quốc bên dưới.

Miệng núi lửa bằng phẳng hé mở hướng lên trời, như thế bất kỳ lúc nào cũng có thể phun trào ngọn lửa nham thạch đáng sợ ra ngoài.

Hai bóng đen huyền ảo bỗng đáp xuống bên cạnh núi lửa huyết thạch, đồng thời nhìn xuống miệng núi lửa rộng lớn.

Người đàn ông bên trái nuôi một chòm râu dê, tên Quan Thụy, cười ha ha nói:

“Đây là ngọn núi lửa cuối cùng rồi, chỉ cần kích hoạt được nó thì đại trận lập tức sẽ hoàn thành!”

Người đàn ông mặt vuông bên cạnh y tên Kinh Vũ Huy, thở dài một hơi rồi nói:

“Bà nội nó, cuối cùng cũng đến được ngọn núi lửa cuối cùng rồi, bốn ngọn núi trước đã khiến chúng ta tiêu hao biết bao nhiêu sức lực rồi!”

Quan Thụy cười nhạo một tiếng:

“Chỉ cần hoàn thành được nhiệm vụ thì mọi gian khổ đều xứng đáng!”

“Hai người chúng ta đều là tông sư trận pháp, được thành chủ tin cậy, lúc này còn không dốc sức thì còn đợi khi nào nữa?”

Vừa nghe đến hai chữ thành chủ, Kinh Vũ Huy trông lại càng kính cẩn.

“Đương nhiên rồi! Quên mình vì thành chủ, có chết cũng không từ!”

Quan Thụy bắt đầu sử dụng chân nguyên trong thân thể, sắc mặt càng trở nên cay nghiệt:

“Chuẩn bị ra tay đi, đại trận khởi động càng nhanh thì người Động Nguyên Thiên chết càng nhiều, công lao hai chúng ta cũng càng lớn!”

Nghe vậy, Kinh Vũ Huy bỗng cười hung tợn, gật đầu: “Được!”

Đưa mắt nhìn nhau rồi hai người lần lượt sử dụng chân nguyên, luồng sáng vàng trong tay lóe lên, cùng ngưng tụ tạo thành một ấn quyết màu vàng khổng lồ.

Ấn quyết này chính là một huyền quyết dẫn lửa vô cùng mạnh.

Một khi rơi vào trong núi lửa thì sẽ có khả năng kích hoạt dung nham ngủ sảy trong núi lửa bùng lên, từ đó khiến cả ngọn núi lửa này bùng nổ.

Trước đó hai người đã liên tiếp kích hoạt bốn ngọn núi lửa, có thể nói đã vô cùng quen thuộc đối với huyền quyết dẫn lửa này.

Chắc chắn không cần nghi ngờ.

Khi bọn họ néo huyền quyết dẫn lửa vào trong miệng núi lửa, núi lửa huyết thật lập tức bùng nổ!

Nhưng, ngay khi hai người họ vung tay ném huyền quyết dẫn lửa xuống, trong không trung bỗng có một bóng đen lóe lên.

“A?”

Hai người kinh ngạc, vội ngẩng đầu nhìn sang.

Chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh kỳ dị bỗng chốc bao trùm khắp người, trên không cách chừng chục nghìn trượng có một vầng sáng đen hình tròn đen lóe sáng.

Trong chớp mắt, thân thể bỗng cứng đờ, hơn nữa còn có một luồng hơi thở lạnh lẽo đang xâm nhập khắp người.

“Không ổn rồi!”

Lúc hai người phản ứng lại thì một tấm lưới băng thiết đen khổng lồ cấp linh bảo đã vây bọn họ lại bên trong.

Trong mỗi một mắt lưới băng thiết đen này đều có thêm một pháp trận kiểu nhỏ, kết nối với nhau, cùng nhau cấu trúc thành một lồng giam không thể phá vỡ.

Khi hai người họ muốn dùng sức phá vỡ lưới băng thiết đen này thì từng luồng khí lạnh cực mạnh lại dồn dập xâm nhập cắn trả, khiến cơ thể bọn họ đau đớn từng cơn như thể rơi vào trong bể băng vậy.

Bình Luận (0)
Comment