“Tại sao nàng có thể tiến bộ nhanh như vậy chỉ trong một thời gian ngắn?”
Ngày đó ở Cửu Đỉnh Thiên, hắn ta cảm giác chính mình hoàn toàn áp chế được Đông Hoàng Tử U.
Trong mắt hắn ta, cho dù nhiều ngày như vậy trôi qua, Đông Hoàng Tử U có tiến bộ đến mấy cũng không đến mức có thể dùng một chưởng phế bỏ cả cánh tay của hắn ta.
Nhưng kết quả hoàn toàn ngược lại với những gì hắn ta đoán trước!
Lúc này Đông Hoàng Tử U giống như nữ chiến thần bất bại, hoàn toàn nghiền áp hắn ta!
Điều này làm Võ Lợi hiểu ra chính mình quá coi thường vị Nữ đế này.
Sau khi nện trên mặt đất, chỉ trong nháy mắt ý chí chiến đấu của Võ Lợi hoàn toàn biến mất, trong đầu chỉ có ý muốn nhanh chóng chạy trốn.
Nhìn thấy Võ Lợi thất thủ, Du Thương Hải vội vàng hét lớn:
“Dùng hết sức vây công Huyền Băng Nữ đế cho ta!”
Nếu Võ Lợi chết ở đại điện Bất Lão thành, chắc chắc tổ chức Tế Thiên đáng sợ sẽ giận chó đánh mèo lên Bất Lão thành.
Du Thương Hải nhanh chóng quyết định làm những nhà cầm quyền vây khốn Đông Hoàng Tử U, tranh thủ cơ hội chạy trốn cho Võ Lợi.
Lúc này tất cả Đế Cảnh, Đại Thánh cảnh của Bất Lão thành đều ra tay, mấy chục người vây lại cùng tấn công Đông Hoàng Tử U.
Hai mắt của Đông Hoàng Tử U tràn ngập băng giá.
Đám cầm quyền của Bất Lão thành giống hệt như những gì nàng đoán, ra tay ngăn cản nàng ở thời điểm quan trọng nhất.
Thấy Võ Lợi đã hóa thành hư ảnh sắp biến mất.
Đông Hoàng Tử U vung tay phi Băng Phượng kiếm ra ngoài.
Mang theo uy áp của kiếm tiên, thanh kiếm xuyên thủng lồng ngực của Võ Lợi.
Phụt!
Lồng ngực của Võ Lợi phun ra vô số vết máu, bắn tung tóe lên trên cột đá trong đại điện.
Kiếm quang lóe lên.
Băng Phượng kiếm tỏa ra ánh sáng xanh thẳm vẽ ra một đường cong hoàn mỹ trên không trung, sau khi dừng trong tay Đông Hoàng Tử U bộc phát ra ánh sáng chói mắt.
“Huyền Quyết Nhất Tự Trảm!”
Đông Hoàng Tử U nghiêng thân thể mềm mại, chém ra một kiếm mang theo uy lực cực mạnh.
Ầm!!!
Kiếm khí cuồng bạo quyết sạch năm đại Đế Cảnh, chém nát bọn họ trong một kiếm.
Cảnh tượng này làm đám người còn lại sợ ngây người.
“Kiếm tiên!”
“Người kiếm chia lìa, chiêu này quá tuyệt!”
“Lần đầu tiên ta nhìn thấy có người xuất kiếm vừa nhanh vừa mạnh như vậy, thì ra đây là uy lực của kiếm tiên!”
Lúc này đám người cầm quyền của Bất Lão thành đều có hiểu biết sâu sắc về Đông Hoàng Tử U.
Một nữ tử trẻ tuổi dung mạo như tiên, thiên phú cực kỳ yêu nghiệt.
Chỉ bằng một kiếm đã đánh gục được Võ Lợi và năm đại Đế Cảnh vừa rồi đã đủ để đám người sống ít nhất mười vạn năm như bọn họ phải xấu hổ.
Đông Hoàng Tử U lạnh nhạt nhìn thi thể của Võ Lợi.
Ban đầu nàng không định giết chết Võ Lợi bởi vì nàng còn muốn lợi dụng Võ Lợi để tìm được Tư Mã Cương và manh mối về đại bản doanh của Tế Thiên.
Nhưng tình thế bắt buộc, đám cầm quyền Bất Lão thành đã quấy rầy kế hoạch của nàng, làm nàng đành phải ra tay.
Tất nhiên giết Võ Lợi cũng không có gì ghê gớm.
Đông Hoàng Tử U biết với thực lực đáng sợ của Tế Thiên, chắc chắn bọn họ sẽ biết được tin tức Võ Lợi bị giết.
Nếu Tế Thiên có lòng bảo vệ Tư Mã Cương, vậy sẽ phải gặp chút khó khăn nếu muốn tìm được hắn ta.
Nếu đã làm đến bước này rồi thì dứt khoát thuận theo tự nhiên.
Chỉ cần bọn họ dám thò đầu ra, Đông Hoàng Tử U chắc chắn sẽ dốc hết sức tiêu diệt!
Hiện tại chuyện quan trọng nhất là san bằng đám cầm quyền của Bất Lão thành, làm bọn họ phải trả giá đại giới vì đã hại hàng tỉ bá tánh của Động Nguyên Thiên!
“Huyền Băng Nữ đế, chết đi!”
Lúc này một uy áp cuồng bạo lao về phía nàng.
Sau khi thấy Đông Hoàng Tử U giết chết đám người Võ Lợi, Du Thương Hải biết không thể do dự khi đối mặt với vị Nữ đế yêu nghiệt này.
Cho nên hắn ta vận chuyển chân nguyên mạnh nhất, dùng toàn lực thi triển công pháp mạnh nhất của gia tộc.
“Tứ Tượng Thần Đao Quyết!”
Ầm!
Tận Diệt thần đao cấp linh bảo trong tay Du Thương Hải lao đi, nơi đi qua, không gian bị đao khí nứt vỡ.
Bốn tia sáng xanh hồng trắng đen phóng lên cao, diễn hóa thành hình ảnh đồ đằng của bốn thần thú Thanh Long, Chu Tước, Bạch Hổ và Huyền Vũ.
Đồ đằng của bốn thần thú hỗ trợ lẫn nhau, bổ sung cho nhau làm đao khí của Du Thương Hải tăng mạng gấp trăm lần chỉ trong chớp mắt!
Thấy vậy, đám cầm quyền của Bất Lão thành vô cùng chấn động.
“Có lẽ đao này của thành chủ là chiến lực mạnh nhất của hắn!”
“Cảnh giới cao nhất của Tứ Tượng Thần Đao Quyết có thể kích phát ra đồ đằng của bốn thần thú, tăng chiến lực lên gấp trăm lần, một đao này mang theo uy lực có thể làm Cổ Thần bị thương nặng!”
“A, quá mạnh!”
…...
Khác với sự kiêng kị và khen ngợi của đám cầm quyền Bất Lão thành, Đông Hoàng Tử U lạnh lùng nói:
“Thường thôi!”
Linh khí xung quanh tăng vọt, một đóa Ma Liên màu tím khổng lồ tỏa ra ánh sáng rực rỡ, bao quanh thân thể của nàng.
Sau khi kích hoạt Tu La Thánh Thể, ma khí của nàng tăng vọt gấp ngàn lần, bộc lộ ra uy nghiêm phá tan ngân hà!
“Tiên Ma Tâm Ý kiếm!”
Đông Hoàng Tử U đạp hư không, tay cầm Băng Phượng kiếm đón đỡ đao mang của Tịch Diệt thần đao.
Đám cầm quyền Bất Lão thành run lên:
“Cứng đối cứng!”
Bọn họ thật sự không ngờ Đông Hoàng Tử U lại dám áp dụng phương thức đối chiến ngang ngược vô lý nhất này.
Ầm!!!
Chỉ trong nháy mắt, ánh sáng của tiên kiếm và ánh sáng của thần đao va chạm vào nhau.
Kiếm khí đáng sợ và đao khí điên cuồng dây dưa, đồng thời nổ tung, hóa thành trăm vạn sóng thần đáng sợ quét ngang mười vạn dặm.
Dưới sóng xung kích này, cả đại điện Bất Lão thành bị nứt vỡ.
Đám cầm quyền Bất Lão thành bị dư chấn sóng mạnh mẽ đâm bay, liên tục lùi về sau ngàn trượng mới miễn cưỡng dừng lại được.
Còn Du Thương Hải thì bị chấn động mạnh nhất.
Hắn ta cảm thấy kiếm khí của Đông Hoàng Tử U đè xuống như trăm vạn ngọn núi lớn, làm cho cả cơ thể hắn ta vô cùng đau nhức.