"Theo tính toán thời gian, kẻ địch cũng sắp xuất hiện, đừng nói chuyện nữa, nhanh chạy đi làm việc đi!"
Tính từ thời gian hắn nhận được tình báo, kết hợp với tốc độ di chuyển của Hắc Hổ Bang, hắn cảm thấy nhiều nhất qua một nén nhang nữa thì Hắc Hổ Bang sẽ xuất hiện.
Theo hắn thấy, thời gian đã rất gấp gáp, không thể trì hoãn thêm nữa!
...
Ở năm ngàn dặm bên ngoài Lạc Nhai Cốc.
Du Thiên Quân đang chạy nhanh đột nhiên dừng lại.
Hắn nhạy bén nghe được ở địa phương phía trước cách hắn năm ngàn dặm có người đang thảo luận chuyện mai phục.
Có tu vi Cổ Thần Cảnh, hắn hoàn toàn có thể nghe rõ toàn bộ cuộc trò chuyện của đối phương.
Mà trong cuộc trò chuyện của đối phương, hắn nhạy bén nắm bắt được một số tin tức mấu chốt.
Đầu tiên, điểm quan trọng nhất là những người đang mai phục chính là quân đội của Động Nguyên Thiên, hành động dựa theo mệnh lệnh của Huyền Băng Nữ Đế Đông Hoàng Tử U.
Bởi vì tướng lĩnh của đối phương quả thực có nhắc tới việc Nữ Đế dạy bọn họ ứng phó với đối thủ cường đại như thế nào, hơn nữa còn đưa cho bọn họ tám chữ "Xuất kỳ bất ý, công kỳ bất bị".
Tiếp theo, những người này sẽ gặp phải đối thủ rất mạnh, đang di chuyển rất nhanh, sẽ nhanh chóng tiếp cận nơi bọn họ mai phục.
Kết hợp những tin tức này lại với nhau, ánh mắt của Du Thiên Quân không khỏi run lên:
"Không lẽ những phục binh này là hướng về phía ta mà tới hay sao?"
"Chẳng lẽ Huyền Băng Nữ Đế đã biết trước ta sẽ trả thù nàng hay sao?"
Sau khi phóng ra pháp tướng giao thủ với Đông Hoàng Tử U, pháp tướng bị nghiền nát, Du Thiên Quân đành phải thu hồi công pháp mình đang tu luyện, chui ra khỏi đất đen.
Mà bởi vì trì hoãn thời gian này mà Đông Hoàng Tử U đã rời khỏi Bất Lão thành.
Theo hắn thấy, Đông Hoàng Tử U rất có thể đã cân nhắc đến việc mình sẽ báo thù, cho nên đã cho người mai phục trên đường đi đến Bắc Huyền Thiên.
"Huyền Băng Nữ Đế, ngươi cho rằng dựa vào những cá thối tôm nát này là có thể đối phó được ta hay sao?"
Du Thiên Quân lộ vẻ mặt khinh thường.
Hắn cảm thấy Đông Hoàng Tử U có thể đoán được hắn sẽ báo thù, cũng đoán được đường đi đại khái của hắn, nên bố trí mai phục trong thung lũng mà hắn nhất định phải đi qua, quả thực rất giỏi.
Nhưng, cho dù Đông Hoàng Tử U tự mình ra tay thì hắn cũng có thể đánh lui, huống hồ là người do Đông Hoàng Tử U an bài.
"Người ta muốn đối phó là ngươi, lão tổ không có hứng thú với những cá thối tôm nát này!"
Du Thiên Quân cười nhạo một tiếng, quyết định bỏ qua phục bính trong Lạc Nhai Cốc.
Tuy nhiên, ngay khi hắn chuẩn bị xuất phát, lại giật mình một cái.
"Từ từ đã!"
"Nếu Huyền Băng Nữ Đế sai những người này mai phục, chưa biết chừng nàng cũng ở ngay phụ cận."
"Hơn nữa mục đích của nàng rất có thể không phải dựa vào những người này để đối phó ta, mà là có ý định khác, lợi dụng những người này để mê hoặc ta, sau đó tự thân xuất mã, xuất kỳ bất ý để giết ta!"
Nghĩ đến đây, Du Thiên Quân yên lặng gật đầu.
Hắn luôn cảm thấy, là một Nữ Đế, Đông Hoàng Tử U không nên ngốc nghếch như thế.
Hiện tại nghĩ như vậy, hắn cảm thấy như vậy mới phù hợp với thân phận của một vị Nữ Đế.
Cho nên nói tóm lại.
Du Thiên Quân phán đoán, chỉ cần khống chế được những phục binh trong thung lũng thì có khả năng rất cao tìm được Đông Hoàng Tử U.
"Ngươi đã muốn dùng kế để đối phó lão tổ ta, ta đây sẽ dùng kế ngược trở lại, đi vào trong thung lũng xem ngươi rốt cuộc có biện pháp gì đối phó với ta!"
Có tu vi Cổ Thần Cảnh, cùng với Thi Cốt Thánh Thể vô cùng mạnh mẽ, Du Thiên Quân đã đạt đến cảnh giới không sợ sinh tử.
Cho nên hắn quyết định chủ động hiện thân, dẫn dụ Đông Hoàng Tử U ra ngoài!
Hô ~
Du Thiên Quân hóa thành một luồng sáng màu đen kinh người, trong nháy mắt phóng đi ngàn dậm, chỉ sau ba năm hơi thở ngắn ngủi đã hạ xuống thung lũng.
Oanh!
Chấn động mãnh liệt sau khi hắn hạ xuống đất khiến cho đám người Cao Quyết Vĩnh đang mai phục choáng váng.
Cao Quyết Vĩnh xoay người nhìn lại, không khỏi hít một hơi khí lạnh:
"Một bộ xương khô!"
Du Thiên Quân bước tới, bàn tay xương to lớn nắm lấy cổ họng của Cao Quyết Vĩnh rồi nhấc hắn lên cao.
Đôi mắt đỏ như máu nhìn chằm chằm Cao Quyết Vĩnh nói:
"Một phế vật Thần Phách Cảnh đỉnh phong cũng dám phát ngôn bừa bãi có chín thành nắm chắc đối phó lão tổ ta!"
Cao Quyết Vĩnh: ?
Chẳng những là hắn, ngay cả đám người Địch Huy cũng ngơ ngác.
Chuyện gì xảy ra với bộ xương khô này vậy?
Lúc trước mọi người đang thảo luận về Hắc Hổ Bang, có liên quan gì đến hắn đâu?
Không kịp nghĩ nhiều, Địch Huy vội vàng hạ lệnh cho binh lính khởi động cung linh khí công kích Du Thiên Quân.
"Không thể để hắn làm tổn thương tướng quân, giết cho ta!"
Rầm rầm oanh ~
Nỗ tiễn mang theo linh khí mênh mông mãnh liệt lao tới, nhưng Du Thiên Quân chỉ vung tay lên đã khiến toàn bộ nổ tung.
Tê!
Đám người Cao Quyết Vĩnh, Địch Huy thấy thế đều hít một hơi khí lạnh, bộ xương khô này cũng quá mạnh rồi!
Hơn nữa Cao Quyết Vĩnh cảm giác được, mình ở trong tay Du Thiên Quân chỉ là một con kiến có thể tùy tiện bóp nát bất cứ lúc nào, sự cường đại của Du Thiên Quân đã vượt quá sự nhận thức của hắn.
Đám người Địch Huy lại sợ tới mức có chút không biết phải làm sao.
Vũ khí mạnh nhất trong tay bọn họ chính là những cung nỏ này, nhưng chúng căn bản không thể đến gần Du Thiên Quân.
Đối mặt với bộ xương khô to lớn này, bọn họ đột nhiên có một loại cảm giác tuyệt vọng.
Du Thiên Quân không để ý tới đám binh lính đang sợ tới mức toàn thân run rẩy, mà cầm Cao Quyết Vĩnh nhìn quanh bốn phía, rồi lên tiếng quát:
"Huyền Băng Nữ Đế, bản lão tổ ngay tại nơi này, nếu ngươi không xuất hiện, lão tổ ta sẽ giết những thuộc hạ phế vật này của ngươi!"
Đạt đến Cổ Thần Cảnh, giọng nói của hắn đã như chuông đồng, rất có lực xuyên thấu, nhanh chóng truyền đi xa ngàn dặm.