Ngọc liễn vừa mới xuất hiện, cả Hắc Bạch Học Cung lập tức sôi trào.
Đợi đến khi ngọc liễn hạ xuống, sau khi Lâm Hiên dẫn theo bốn tiểu bảo bối đi ra khỏi cửa xe, toàn bộ mọi người đều cúi đầu.
"Bái kiến Đế phu!"
"Bái kiến Văn Thánh!"
Sau khi hành lễ xong, chưởng viện của Hắc Bạch Học Cung là Tạ Văn Đình, Phó chưởng viện Mã Tân Xương bước nhanh về phía Lâm Hiên.
Đi phía sau bọn họ còn có Lục Địa Kiếm Thánh Lý Hà Khách.
Còn có một lão giả mặc trường bào màu xám trắng, râu tóc bạc trắng, đôi mắt tinh anh, lưng đeo Thái Dương Kiếm.
Đám người Lý Hà Khách, Tạ Văn Đình lại hành lễ với Lâm Hiên, sau đó Lý Hà Khách nhìn về phía lão giả rồi nói:
"Đế phu, vị này là ân sư của tại hạ, ‘Thái Bạch Kiếm Tiên’ Viên Thái Bạch!"
Kiếm quang trong ánh mắt của Viên Thái Bạch thu liễm lại, tràn ngập kính sợ rồi chắp tay hành lễ:
"Viên Thái Bạch bái kiến Bắc Huyền Thiên Đế phu!"
"Lần trước Đế phu thay lão hủ diệt trừ ác đồ, thanh lý môn hộ, lão hủ vô cùng cảm kích!"
Lý Hà Khách nói thêm:
"Lần này ân sư đến đây là muốn cảm tạ tiên sinh đã ra tay ngày hôm đó!"
Hắn vừa nói ra những lời này, rất nhiều Văn đạo hào kiệt ở đây đều lộ vẻ khiếp sợ.
Trong lịch sử gần trăm vạn năm của đại lục Thương Long, tổng cộng có hai vị Kiếm đạo chí tôn cấp bậc Kiếm Tiên.
Một trong số đó là "Thái Bạch Kiếm Tiên" Viên Thái Bạch.
Nghe đồn Viên Thái Bạch chính là Thiên Kiếm Tinh Quân chuyển thế, khi mới sinh ra đã có mười vạn kiếm quang sáng ngời bao quanh thân thể.
Ba ngày sau hắn đã có thể mở mắt ra, trong mắt hàm cương, kiếm quang ngoại phóng, cực kỳ hung mãnh.
Khi mới hai tuổi, hắn đã có thể lấy kiếm khí chém núi rạch sông.
Cho đến mười tuổi, hắn đã đi lên Thiên Kiêu Thanh Vân bảng của đại lục Thương Long, đứng đầu bảng!
Từ đó trở đi một đường hát vang tiến mạnh, dựa vào thiên phú kiếm đạo nghịch thiên quét ngang đương thời.
Trấn áp nửa đại lục Thương Long, được hàng triệu kiếm khách vô cùng tôn sùng.
Cái tên Thái Bạch như ánh sáng của trăng sao bao phủ đại lục.
Vô số người quỳ bái trước hắn, tôn hắn làm "Thái Bạch Kiếm Tiên"!
Bởi vì thân phận của Viên Thái Bạch rất được tôn sùng, cho nên trên đời này rất khó có ai có thể tận mắt nhìn thấy hắn.
Từ lúc hắn quét ngang một nửa đại lục trở thành vô địch, sau khi lánh đời, trên đời này không còn bóng dáng của hắn, chỉ để lại tiên danh một đời ở nhân gian.
Mọi người không ngờ rằng lần này Viên Thái Bạch lại chủ động xuất thế xuống núi đến bái kiến Lâm Hiên.
"Thái Bạch Kiếm Tiên chủ động ra mặt nói lời cảm tạ, loại đãi ngộ này thật sự là muôn đời hiếm thấy, đủ để chứng minh Đế phu được tôn sùng đến mức nào!"
"Đây mới là phong thái của thượng vị giả chân chính!"
Vô số người đều yên lặng nhìn lên Lâm Hiên.
Rất nhiều người trong số bọn họ đều là thiên kiêu hào kiệt một phương, có tuổi tương đương với Lâm Hiên, nhưng mà bọn họ thậm chí còn không có tư cách để Viên Thái Bạch liếc mắt nhìn một cái.
So sánh với nhau, Lâm Hiên đã nhận được đãi ngộ giống như đám mây trên bầu trời, cao không thể với tới!
Lâm Hiên lễ phép nói:
"Tiền bối không cần khách khí, trừ tà giúp chính, chính là sứ mệnh của ta!"
Viên Thái Bạch nghe vậy trong ánh mắt càng thêm ngưỡng mộ:
"Nói hay lắm! Bốn chữ trừ tà giúp chính đã thể hiện rõ phong thái của Đế phu!"
Mọi người ở một bên cũng yên lặng tán thưởng.
Không hổ là hình mẫu của nam nhân trong thiên hạ, một lời của Đế phu đã thể hiện rõ phong thái vô thượng!
Tạ Văn Đình tiến lên hành lễ nói:
"Tiên sinh, hôm nay thời gian kì thi khá dài, trước khi có kết quả cuối cùng, mời tiên sinh vá các công chúa đến tiền viện phòng tiếp khách để nghỉ ngơi!"
"Xin mời đi theo ta!"
Nói xong, hắn dẫn Lâm Hiên và các nàng Tuyền Châu đi đến phòng tiếp khách.
Viên Thái Bạch, Lý Hà Khách, Giang Cửu Bạch và rất nhiều đại lão đều đi theo.
Sau khi tiến vào tiền viện của Hắc Bạch Học Cung, bước vào hành lang của học cung, có bốn cây cột đá cao tận trời trong vườn hoa rộng lớn phía bên phải đập vào mắt.
Bốn cây cột đá có tạo hình khác nhau, phía trước mỗi một cây cột đá đều có một thanh niên khí chất bất phàm đang lơ lửng giữa không trung, dùng đao khắc cấp pháp khí cẩn thận tạo hình.
Ở giữa bốn cây cột đá.
Có một lão giả mặc áo bào màu lam đứng trên mây, chắp hai tay, mắt nhắm chặt, trong miệng lẩm bẩm điều gì đó, giống như đang vận công.
Các nàng Tuyền Châu chớp chớp đôi mắt to nhìn thấy cảnh tượng này, trong ánh mắt lộ vẻ ngạc nhiên:
"Nhiều người nghiêm túc điêu khắc như vậy, xem ra bốn cây cột đá này rất quan trọng!"
Tạ Văn Đình vội gật đầu nói:
"Các vị công chúa nói rất đúng!"
"Bốn cây cột đá này sắp được kiến tạo thành một cái trận pháp mạch văn và kiếm khí khổng lồ, tên là Tứ Tượng Song Sinh Tinh Diễn Trận, có khả năng hội tụ văn kiếm chi khí, trợ giúp tu luyện!"
"Mà mục đích Học Cung chúng ta kiến tạo trận pháp này đúng là để khen thưởng cho này ba học sinh đứng đầu kì thi lần đầu tiên này và những kì thi sau này!"
"À ~ thì ra là thế!" Sau khi mấy tiểu nha đầu nghe xong đều gật gật đầu: "Nói cách khác, đây thực ra chính là một cái tụ linh trận vô cùng lợi hại, có tác dụng tu luyện cả Văn đạo và Kiếm đạo!"
Có được tri thức mà Lâm Hiên thường truyền thụ cho các nàng, mấy tiểu nha đầu có thể lập tức nói ra bản chất của Tứ Tượng Song Sinh Tinh Diễn Trận.
Tạ Văn Đình nghe vậy gật đầu cười nói:
"Các vị công chúa quả nhiên trí tuệ hơn người, một câu trúng đích!"
"Bản chất của Tứ Tượng Song Sinh Tinh Diễn Trận này đúng là tụ linh!"
Đám người Viên Thái Bạch, Lý Hà Khách ở bên cạnh đều yên lặng gật đầu.
Bốn vị công chúa tuổi nhỏ như thế đã có tầm mắt và khả năng lĩnh ngộ như vậy, đủ để chứng minh sự dạy bảo của Đế phu và Nữ Đế tuyệt vời ra sao.
Bốn tiểu cô nương này có được thiên phú và xuất thân phi phàm, lại có phu thê bọn họ dạy dỗ như thế, tương lai đầy hứa hẹn, rất có hứa hẹn!