“Hoàng Tôn Kiếm Quyết!”
“Duy Ngô Độc Tôn!”
Mọi người còn đang hoảng hốt, Lục Chiến Thiên đã dần đầu đánh.
Hắn cầm Cửu Long Hoàng Kiếm trong tay, đạp kiếm quang vô tận về phía trước.
Mỗi bước đi, giống như thương hải tang điền.
Bảo kiếm chuẩn Tiên Giai sau khi trải qua xúc tác của công pháp Tiên Giai, phóng thích ra chín đầu Già Thiên Kiếm Khí Thần Long.
Kiếm quang rực rỡ, kiếm khí mênh mông.
Giống như trăm vạn hải vực khuynh đảo ở trên không trung, phát ra uy năng vô biên, làm thiên địa giai bi.
Bên kia.
Quần sáng chói mắt của Thiên Dương Kiếm trong tay Viên Thái Bạch, hóa thành trăm vạn quang đoàn chiếu trắng bệch toàn bộ thiên địa.
Nhiệt độ đáng sợ mà nóng rực cuốn theo kiếm khí nồng đậm quay cuồng trên không trung, phát ra tiếng vai điếc tai.
Giống như là dung dịch nóng chảy, nước biển sôi trào.
“Thiên Dương Kiếm Pháp!”
“Vạn Kiếm Triều Tông!”
Vù!
Kiếm khí của Thiên Dương Kiếm Tiên ầm ầm bắn ra, hút tất cả quang đoàn vào trong thân kiếm, phát ra một tiếng kinh thiên long khiếu.
Tiên kiếm màu trắng kinh khủng vắt ngang vạn dặm như nước sôi, cuồn cuộn mà đi trên không trung, điên cuồng đánh về phía Lục Chiến Thiên.
Sau khi Cửu Thần Long kiếm khí cùng một luồng kiếm khí trắng này gặp nhau, đất trời trong nháy mắt rơi vào im lặng vô tận.
Tiếp theo…
Bùm!
Kiếm khí điên cuồng bạo liệt, chấn động vô số vết nứt đen trên bầu trời trăm vạn dặm.
Một luồng sóng kích hình tròn ầm ầm nổ tung mười dặm phía trên Hắc Bạch Học Cung, hóa thành một luồng gợn sóng hình tròn có thể khuếch tán đi.
Tất cả tu sĩ Lý Hà Khách đều cảm thấy trong đầu ong ong vang lên, hai mắt tối sầm mà ngồi phịch xuống đất.
Thậm chí, yết hầu trực tiếp phun ra miệng lớn máu tươi.
“Thanh kiếm này thật sự quá đáng sợ!”
“Nếu không phải là họ cố ý thu lại, chỉ cần một thanh kiếm chi uy, đủ để giây diệt bách quốc!”
Nhìn lên kiếm quang rực rỡ chói mắt trên bầu trời, mọi người đều sợ hãi không thôi, run rẩy không thôi.
Xoẹt!
Một bóng dáng phá vỡ kiếm quang rực rỡ nhanh chóng hạ xuống.
Đợi sau khi thấy rõ hắn mặc y phục màu trắng, đồng tử Lý Hà Khách co rụt lại: “Sư tôn!”
Hắn vội bắn ra một luồng linh khí muốn nâng Viên Thái Bạch lên, bất đắc dĩ trên người Viên Thái Bạch còn sót lại một cỗ kiếm lực bàng bạc, trực tiếp phá tan luồng lin khí này, nhanh như chớp đè Viên Thái Bạch xuống đất.
Bùm!
Viên Thái Bạch nặng nề va chạm trên mặt đất, đập ra một cái hố sâu hình người thật lớn.
Đám người Lý Hà Khách vội cúi người nhìn, chỉ thấy mắt hắn đầy máu, đạo bào trên người lộ rõ trăm ngàn vết nứt, một mảnh hỗn độn rách nát!
Chỉ liếc mắt một cái, đã khiến Lý Hà Khách lộ ra vẻ bi thương mất mát vô tận:
“Sư tôn…thật sự thua rồi!”
Hắn có thể cảm nhận rõ được, khí tức của Viên Thái Bạch đã đột nhiên giảm xuống chín phần, điều này chứng minh hắn bị thương rất nặng!\
Mà tu sĩ còn lại thì nhao nhao ngẩng đầu nhìn lên trời cao.
Chỉ thấy dưới thanh y kia, kiếm quang lượn lờ, thật là đồ sộ.
“Ha ha ha!”
Lục Chiến Thiên phát ra tiếng cười điên cuồng mang tính biểu tượng, cúi đầu nhìn xuống Viên Thái Bạch:
“85 vạn năm trước, ngươi may mắn ngang hàng với ta!”
“85 vạn năm sau, ngươi chỉ có quỳ xuống mà đối mặt với ta!”
Viên Thái Bạch ở trong hố nghe thấy vậy, tức giận đến mức xì khói! Một tiếng phun ra một ngụm máu tươi,
Bất đắc dĩ tắc thở, ngay cả một tiếng quát mắng mà hắn cũng không làm được.
Lý Hà Khách thấy thế cắn răng nói:
“Lục tiền bối, sư tô ta dù thế nào cũng là Kiếm Tiên, sao ngươi có thể nhục nhã như thế?”
“Ta khinh!” Lục Chiến Thiên không hề phong độ mà phun ra một ngụm: “Hắn còn Kiếm Tiên? Át chủ bài thật sự của lão phu nhân còn chưa sử dụng, đã đánh hắn thành như vậy, hắn cũng xứng là Kiếm Tiên?”
Xì!
Nghe thấy lời này của Lục Chiến Thiên, Lý Hà Khách hít mạnh một hơi hàn khí.
Hắn nhạy bén bắt được, Lục Chiến Thiên nhắc tới mình còn có át chủ bài, át chủ bài thật sự!
Nói cách khác, Lục Chiến Thiên chưa ra tay hết toàn lực mà đã miểu sát được Viên Thái Bạch!
Những tu sĩ còn lại cũng rất nhanh hiểu ra ý tứ hàm xúc của câu nói này, tất cả đều run rẩy kịch liệt, không dám nhìn Lục Chiến Thiên.
Họ biết, tuy Lục Chiến Thiên ngông cuồng, nhưng tuyệt đối không phải hạng người ăn nói bậy bạ.
Nếu Lục Chiến Thiên nói mình còn có át chủ bài, vậy nhất định là có át chủ bài!
“Vừa rồi Kinh Thiên Nhất Kiếm không phải là át chủ bài của Hạt Tử Kiếm Tiên, đây cũng quá kinh khủng rồi!”
“Không ngờ! Thật sự là không ngờ! Hạt Tử Kiếm Tiên lại mạnh đến mức này!”
Thu hết ánh mắt sợ hãi của mọi người vào đáy mắt, sắc mặt của Lục Chiến Thiên càng thêm cương quyết.
Hắn lớn tiếng nói:
“Viên Thái Bạch, ta muốn chính miệng ngươi thừa nhận, ta Lục Chiến Thiên là kiếm tiên duy nhất của Thương Long đại lục!”
“Nhìn về trăm vạn năm, kiếm đạo Duy Ngã Độc Tôn!”
Nghe nói như thế, tâm huyết của Viên Thái Bạch tuôn trào, phì phì! Một tiếng lại hộc máu.
Làm Kiếm Tiên, hắn tuyệt đối có sự ngông nghênh, rất muốn đứng dậy chiến với Lục Chiến Thiên.
Nhưng kết cục vừa rồi khiến hắn bị thương rất nặng, còn sống được đã là vô cùng may mắn rồi.
Vì vậy giờ phút này thấy Lục Chiến Thiên ngang ngược kiêu ngạo như thế, hắn căn bản là lòng có dư mà lực không đủ.
Lý Hà Khách thấy bộ dạng Viên Thái Bạch như thế, trong lòng sốt ruột nói:
“Cho dù ngươi thắng sư tôn ta, ngươi cũng không phải là Kiếm Tiên duy nhất của Thương Long đại lục, lại càng không phải là kiếm đạo chí tôn!”
Lục Chiến Thiên nghe vậy quay đầu về phía Lý Hà Khách, cả giận nói:
“Một tiểu bối, sao dám nói chuyện với ta như thế?”
Lúc nói chuyện, một luồng kiếm khí vô cùng lợi hại rơi xuống, trong nháy mắt lơ lửng ở trên đỉnh đầu Lý Hà Khách, cả kinh Lý Hà Khách thấm ra một thân mồ hôi lạnh.
Nhưng nói đến đây, Lý Hà Khách vẫn tiếp tục nói:
“Đế phu tôn thượng của Bắc Huyền Thiên cũng là Kiếm Tiên, ngay bây giờ hắn đang ở Hắc Bạch Học Cung chúng ta, ngươi dám nói mình là kiếm đạo chí tôn của Thương Long đại lục?”
Là một trong những tổ sư gia của Hắc Bạch Học Cung, cửa tin tức của hắn rất rộng, sớm đã nghe nói qua rất nhiều hành động vĩ đại của Lâm Hiên ở Thương Long đại lục.