Vú Em Mở Đầu Nữ Đế Mang Nữ Nhi Tới Cửa Ép Cưới ( Dịch Full )

Chương 1160 - Chương 1160. Huyền Quang Thánh Nữ Lạc U Lãnh (2)

Chương 1160. Huyền Quang Thánh Nữ Lạc U Lãnh (2) Chương 1160. Huyền Quang Thánh Nữ Lạc U Lãnh (2)

Đọc đến đây, ánh mắt của Lạc U Lãnh run lên, tay ngọc run rẩy, suýt nữa cầm không vững lá thư này.

Nàng nhớ phụ thân sống được thêm hai năm.

Không lẽ ta thật sự đã trách lầm mẫu thân?

“Mẫu thân biết, dù có giải thích thế nào, ta đã thua thiệt con và cha con rất nhiều! Dù con có trách ta thế nào, hận ta thế nào, ta đều nguyện ý nhận!”

“Suy nghĩ duy nhất của mẫu thân lúc đó là tận lực lợi dụng tài nguyên trong tay để các ngươi sống tốt hơn, đáng tiếc trưởng lão Thiên Hữu tông lợi dụng huyết mạch Nguyên Linh của ta để tu luyện nên đã tạo thành thương tổn cực lớn cho ta!”

“Chỉ trong 2 năm, đạo nguyên của ta bị hao tổn gần như không còn, vì giữ mạng, ta đành phải nghĩ cách trốn khỏi trưởng lão Thiên Hữu tông. Không ngờ sau đó ta phát hiện chính mình lại mang thai, lại sinh ra một nữ nhi.”

Đọc đến đây, Lạc U Lãnh lại run lên, thì ra mẫu thân cũng là huyết mạch Nguyên Linh!

Đột nhiên nàng nhớ đến, điển tịch thánh địa có ghi, huyết mạch Nguyên Linh ra đời trong cơ thể nữ tử, có thể không ngừng truyền thừa cho đời kế tiếp.

“Nữ nhi này là muội muội cùng mẹ khác cha của con, trước lúc lâm chung ta viết lá thứ này, cũng giao nàng cho một gia đình tốt bụng, làm gia đình này tìm được con, giao muội muội cho con.”

“Mẫu thân không cầu gì khác, chỉ cầu con đáng thương muội muội này! Mặc kệ con ở đâu hãy mang theo nàng, cũng làm con có một người thân trên thế gian này!”

“Viết đến đây, mẫu thân cũng sắp rời khỏi nhân thế, chuyện cũ không thể cứu vãn, cuộc đời này không hận gì cả. Mẫu thân có được con và Tiểu Điềm là đủ rồi!”

Lạc U Lãnh lại nhìn về phía Cao Tiểu Điềm, trái tim run rẩy, khóc thút thít.

Đột nhiên nàng nhét giấy viết thư vào lại lá thư, trả lại Cao Văn Sơn, lạnh lùng nói:

“Các ngươi tìm lầm người!”

“Đi đi!”

“A này…”

Cao Văn Sơn và Cao Tiểu Điềm đều ngây người trước hành động này của Lạc U Lãnh.

Đối với Cao Văn Sơn, năm đó tiếp nhận giao phó của mẫu thân của Lạc U Lãnh, gánh vác trách nhiệm nuôi nấng chăm sóc Cao Tiểu Điềm, hoàn toàn xuất phát từ lòng tốt.

Bởi vì cả đời này ông không có con nối dõi, cho nên coi Cao Tiểu Điềm thành cháu gái ruột của mình.

Vì tránh Cao Tiểu Điềm bị người nói ra nói vào, ông cũng cho nàng theo họ mình, nhìn qua hoàn toàn là một đôi tổ phụ và cháu gái ruột.

Bởi vì nhận sự ủy thác của mẫu thân của Lạc U Lãnh, mấy năm nay Cao Văn Sơn vẫn luôn hỏi thăm tung tích của Lạc U Lãnh.

Khó khăn lắm mới tìm hiểu được Lạc U Lãnh đã bái nhập thánh địa Huyền Quang, ông vội vàng dẫn Cao Tiểu Điềm đến.

Ông cảm thấy Lạc U Lãnh có thể trở thành Thánh Nữ thánh địa Huyền Quang, chắc chắn là người có lòng lương thiện.

Ông cũng từng đọc qua lá thư kia của mẫu thân của Lạc U Lãnh, biết được nỗi khổ của nàng, bởi vậy cũng tin tưởng chuyến này có thể thành công làm Lạc U Lãnh và Cao Tiểu Điềm nhận thân.

Trong mắt ông, với địa vị và năng lực của Lạc U Lãnh, chắc chắn có thể làm Cao Tiểu Điềm sống cuộc sống thỏa mãn hạnh phúc.

Đây cũng là nguyện vọng lớn nhất từ trước đến nay của ông.

Nhưng không ngờ lại không như mong muốn, Lạc U Lãnh lại không nhận!

Nhưng Cao Văn Sơn đọc sách nhiều năm như vậy, ông vẫn có thể cảm nhận được Lạc U Lãnh có nỗi khổ riêng.

Kết hợp với không khí quỷ dị của Huyền Quang thánh địa, Cao Văn Sơn cảm thấy lập tức rời đi là lựa chọn tốt nhất.

“Tiểu Điềm đi cùng gia gia thôi!”

Cao Văn Sơn vội vàng lôi kéo Cao Tiểu Điềm rời đi.

Cao Tiểu Điềm kinh ngạc nhìn về phía Lạc U Lãnh: “Gia Gia, không phải ngươi nói tỷ tỷ sẽ nhận con sao? Tại sao hiện tại nàng lại không nhận!”

Cao Văn Sơn lắc đầu nói: “Tìm sai người, đi nhanh thôi!”

Ông càng ngày càng cảm nhận được không khí có chút áp lực, không giống bình thường, bước chân càng thêm vội vã.

Đột nhiên một luồng uy áp khủng bố giáng xuống, làm thân thể của Cao Văn Sơn cứng đờ.

“Đứng lại!”

Hạ Hầu Lịch mở miệng, lạnh lùng nói: “Tiểu nha đầu này cũng là huyết mạch Nguyên Linh, xem ra nàng đến đây để tìm người thân.”

“Huyền Quang Thánh Nữ, không ngờ ngươi còn biết diễn kịch, đáng tiếc cũng không trốn khỏi con mắt này của bổn tọa!”

Đặc điểm lớn nhất của huyết mạch này là có thể dùng linh khí để cộng hưởng.

Mặc dù Hạ Hầu Lịch không có công pháp khống chế loại huyết mạch này, nhưng muốn làm cũng rất dễ dàng.

Vừa rồi lúc hắn ta thả ra uy áp đã thử tiến hành cộng hưởng với huyết mạch của Cao Tiểu Điềm, không ngờ lại thành công.

Kết hợp với mục đích chuyến đi này của Cao Văn Sơn và Cao Tiểu Điềm cùng với sự khác thường của Lạc U Lãnh, hắn ta lập tức nhìn thấy ý đồ của Lạc U Lãnh.

Lạc U Lãnh cắn răng nói:

“Ngươi muốn làm gì?”

Hạ Hầu Lịch cười to, nói:

“Chuyện đến nước này, bổn tọa cũng không lừa các ngươi, Côn gia Tam Thái tử chúng ta đang tu luyện thần công cấm kỵ, yêu cầu huyết mạch Nguyên Linh làm thuốc dẫn, càng nhiều càng tốt!”

“Cho nên ngươi và muội muội của ngươi, không ai có thể trốn thoát được!”

Hắn ta chưa nói xong, linh khí xung quanh Lạc U Lãnh bùng nổ.

Vụt ~

Cột sáng xanh nhạt phóng lên cao, vạt váy dài màu tuyết trắng phấp phới, đẹp như thiên tiên.

Vụt ~

Lại một cột sáng màu đỏ vụt lên, trộn lẫn với cột sáng màu xanh nhạt, uy áp của nàng tăng mạnh gấp 10 lần.

Lạc U Lãnh biết Hạ Hầu Lịch là cao thủ Côn gia, cho nên không chỉ dùng hết toàn lực, còn thúc giục huyết mạch Nguyên Linh của bản thân đến cực hạn.

Mượn sức mạnh huyết mạch, kích phát tiềm năng của bản thân lên mạnh nhất.

“Thiên Nguyên Huyền kiếm quyết!”

Cầm phi kiếm bản mạng, nàng đạp gió lao về phía Hạ Hầu Lịch.

Ánh mắt của Hạ Hầu Lịch lạnh lẽo:

“Nha đầu thối, một tu vi Chuẩn Đế cỏn con thôi, dẫn động huyết mạch cũng phí công phí sức.”

“Hóa La Chưởng!”

Lật tay phải, chưởng kình như rồng, bàn thành khổng lồ hóa thành ánh sáng màu đen đè xuống người Lạc U Lãnh.

Các trưởng lão thánh địa Huyền Quang thấy không ổn, vội vàng ngự khí xông lên, chắn trước người Lạc U Lãnh, ra tay với Hạ Hầu Lịch.

Bình Luận (0)
Comment