"Từ giờ trở đi, trẫm sẽ truyền thụ cho các ngươi kiếm pháp, đao pháp, côn pháp, thương pháp, các môn tuyệt học cao giai, các ngươi phải học bằng tốc độ nhanh nhất!"
Đông Hoàng Tử U chính là kỳ tài võ học trời sinh, mặc dù nàng vẫn sử dụng kiếm, nhưng kỳ thật đối với đao thương côn bổng đều có đọc lướt qua, cũng có chút tinh thông.
Mắt thấy vũ khí của những tu sĩ này có rất nhiều loại, nàng đành phải tiến hành phân loại truyền thụ cho họn họ.
Dựa theo kế hoạch của nàng.
Chờ sau khi những người này học được, sẽ chia quân thành mười bảy đường đi về phía các thành trì lớn.
Dùng phương thức trời giáng kì binh, liên hợp với các lực lượng chính nghĩa trong các thành trì lớn, tiêu diệt người của Tận Thế Đạo Minh.
Bản thân nàng thì trực tiếp đi đến tổng bộ của Tận Thế Đạo Minh, trừ bỏ tận gốc tất cả u ác tính cố thủ ở nơi đó.
"Vâng!"
Đám người Trương Hằng đều lộ vẻ mặt hưng phấn.
Có thể có được những công pháp mà Nữ Đế đích thân truyền thụ, đây là may mắn mà cả đời bọn họ cũng không tưởng tượng được!
Đối với bọn họ mà nói, cho dù hiện tại bọn họ có chết vì Đông Hoàng Tử U thì đó cũng là vinh quang lớn lao!
Không dám không học tập nghiêm túc?
Mắt thấy mọi người hứng thú dạt dào như thế, Đông Hoàng Tử U cũng không nói nhiều, lập tức tiến hành diễn luyện dạy bảo bọn họ.
Sau khoảng một canh giờ, nàng cảm thấy mọi việc cũng đã ổn, nên tách những tu sĩ đó ra, để cho bọn họ lập tức xuất phát dựa theo kế hoạch mà nàng đã vạch ra.
Bản thân nàng thì dưới sự kính sợ vô hạn của mọi người trong thành Thanh Mộc, nàng cưỡi lên Kim Tung Lang Sư, một mình đi về phía tổng bộ của Tận Thế Đạo Minh.
Viêm Thành!
...
Viêm Thành.
Ở trong đại điện của một tông môn nào đó trong thành, đã bị Tận Thế Đạo Minh cải tạo thành đại điện tổng bộ của Đạo Minh.
Trong đại điện tối tăm và ngột ngạt nồng nặc mùi máu tươi.
Mùi máu tươi mới mẻ tạo nên một chút nhiệt khí, xen lẫn một chút hương vị chát, làm cho người ta không khỏi cảm thấy ghê tởm, đồng thời có thể khơi dậy một số dục vọng xấu xa ẩn sâu trong lòng.
Lúc này, ở bên trong đại điện có mười bóng người đang ngồi ở hai bên.
Ngôi trên ngai vàng ở trên đài cao phía xa nhất là một nam tử trung niên tóc đỏ, mặc y phục đen.
Hắn là minh chủ hiện tại của Tận Thế Đạo Minh, Phương Nam Thụy.
Mười người trong đại điện là mười vị trưởng lão do hắn tự mình chọn lựa, có thể nói là tuyệt đối tâm phúc.
Đại trưởng lão Triệu Đức Tường bưng bát ngọc trong tay lên, lặng lẽ cười nói:
"Minh chủ, máu trong bát này là của một xử nữ vừa mới bị giết, nghe nói nam nhân chúng ta uống nó sẽ bồi bổ cơ thể rất tốt, ngài mau nếm thử một chút đi!"
Nghe nói như thế, ánh mắt của mấy vị trưởng lão còn lại đều sáng lên.
Máu xử nữ là vật đại bổ, bọn hắn đã nghe thấy điều này từ lâu, nhưng vẫn chưa bao giờ nếm thử.
Hiện giờ gần trong gang tấc như vậy, thật sự khiến cho tim bọn họ không khỏi đập nhanh, cảm giác rất kích thích !
Phương Nam Thụy cười ha hả: "Được, chúng ta cùng nhau nếm thử một chút!"
Nói xong hắn cùng với mười vị trưởng lão nâng chén cùng uống, uống cạn máu trong bát.
Buông bát ngọc xuống, đại trưởng lão Triệu Đức Tường chợt nghĩ, nói:
"Đúng rồi minh chủ, nếu chẳng may vật thể màu đen bao phủ trên đầu chúng ta biến mất, có thể đi ra ngoài, thì chúng ta sẽ đối mặt với Huyền Băng Nữ Đế như thế nào?"
Cửu Đỉnh Thiên đã bị Huyền Băng Nữ Đế nắm giữ, thiên hạ đều biết điều này.
Mà hai ngày nay, đám người Triệu Đức Tường đi theo Phương Nam Thụy thành lập Tận Thế Đạo Minh, làm đủ những chuyện vô nhân tính, không khác gì khiêu khích Huyền Băng Nữ Đế.
Sau khi uống xong một bát máu, Triệu Đức Tường cảm giác phải nói ra việc này, để cho mọi người thảo luận.
Phương Nam Thụy nghe vậy không khỏi nheo mắt lại, ánh mắt có vẻ rất khó chịu:
"Khi chúng ta còn sống, hãy giết sạch người trong mười chín tòa thành trì, như vậy những việc chúng ta làm có thể giấu kín mọi người bên ngoài!"
Đám người Triệu Đức Tường nghe vậy đều gật gật đầu, đây có thể xem là một biện pháp tốt.
"Nếu như không thể giết sạch thì sao?" Triệu Đức Tường truy hỏi.
"Vậy cũng không sao cả!" Phương Nam Thụy tự tin cười nói: "Đã lâu như vậy rồi mà Huyền Băng Nữ Đế kia vẫn chưa nghĩ ra biện pháp tấn công tiến vào địa phương quỷ quái, hiển nhiên nàng cũng không thần thánh như truyền thuyết!"
"Hơn nữa, cho dù là sau khi ra ngoài, việc chúng ta làm bị nàng biết được, chẳng lẽ chúng ta cũng chỉ có thể ngồi chờ chết hay sao?"
"Thiên hạ to lớn, chúng ta muốn đi chỗ nào thì đi, cho dù Huyền Băng Nữ Đế có bản lĩnh lớn đến đâu cũng không thể làm gì được chúng ta!"
Nghe thấy hắn nói năng khí phách như thế, mười vị trưởng lão Triệu Đức Tường đều gật đầu khen ngợi.
"Minh chủ nói rất đúng!"
"Vẫn là minh chủ nhìn xa trông rộng, đã nhìn thấu tất cả mọi việc từ lâu!"
"Đúng vậy, có minh chủ dẫn dắt chúng ta, căn bản không cần lo lắng Huyền Băng Nữ Đế kia!"
...
Ầm vang!
Bên ngoài đại điện vang lên một tiếng nổ, khiến mọi người trong đại điện đều im lặng.
Ngay sau đó có mấy bóng người đập nát cửa điện bay vào, sau khi rơi xuống mặt đất thì đều đầu thân chia lìa, đầu người lăn trên mặt đất.
Một giọng nói trong trẻo từ tính, lại ẩn chứa phẫn nộ và oán hận truyền vào:
"Các ngươi còn muốn bàn luận chuyện sau này?"
"Hôm nay, nơi đây chính là nơi các ngươi chôn thây!"
Hắn vừa dứt lời, một luồng ánh sáng nhanh như chớp từ cửa đại điện tiến vào.
Phương Nam Thụy cùng với mười vị trưởng lão đều chăm chú nhìn lại, thứ đầu tiên đập vào mắt bọn họ chính là một con Kim Tung Lang Sư cao lớn cường tráng.
Ở trên lưng Kim Tung Lang Sư là một nữ tử tuổi trẻ vô cùng xinh đẹp mặc váy dài màu tím, ngũ quan tinh mỹ như bức tranh, dáng người yểu điệu quyến rũ, hai chân thon dài như ngọc.