Kết quả của việc linh hồn chính là run rẩy là trạng thái tinh thần có xu hướng hỗn loạn yếu đuối.
Mà đối với bất kỳ ai, thể xác là nơi chứa đựng linh hồn, linh hồn là nguồn điều khiển các hoạt động của cơ thể.
Linh hồn bất an, mang lại sự hỗn loạn cho cơ thể.
Giống như hành vi vừa rồi của Đông Hoàng Tử U, giống như say rượu và dần dần rơi vào trạng thái mê ngủ.
Lâm Hiên cảm thấy, với thể chất cấp Thần của Đông Hoàng Tử U, cùng nhiều năm rèn luyện kiếm tâm như vậy, nàng nhất có năng lực hóa giải những chấn động trong linh hồn, hồi phục.
Nhưng điều này cần một thời gian nhất định!
Lâm Hiên đã hứa với Tuyền Châu các nàng sẽ giúp Đông Hoàng Tử U tỉnh lại càng sớm càng tốt, cho nên hắn không muốn lãng phí một giây phút nào.
Về phần phương pháp trị liệu Đông Hoàng Tử U...
Lâm Hiên lấy ra Ngưng Hồn Đan từ thanh vật phẩm bên trong hệ thống.
“Vừa mới nhận được hệ thống ban thưởng Ngưng Hồn Đan, mẫu thân bọn nhỏ liền bị thương như vậy, xem ra hệ thống thật sự có dự kiến trước!”
Lâm Hiên trong lòng cảm khái, hắn dùng tay trái nhéo nhéo cái miệng nhỏ đỏ rực của Đông Hoàng Tử U, dùng tay phóng ra linh khí luyện chế Ngưng Hồn Đan thành chất lỏng.
Tiên dược màu trắng đục nhỏ giọt vào khe hở giữa hai hàm răng hơi hé của Đông Hoàng Tử U, nhanh chóng trượt và trong miệng nàng, giúp nàng miễn được phiền phức khi nuốt tiên dược.
Một lúc sau, toàn bộ đan dịch đều chảy vào trong miệng Đông Hoàng Tử U.
Lâm Hiên lần nữa thi triển thuật Sưu Hồn điều tra, phát hiện ra có thêm một thế lực bí ẩn đang khống chế sự rung động trong linh hồn của Đông Hoàng Tử U.
“Nó đang có hiệu quả, xem ra nếu đợi thêm một thời gian nữa, nàng sẽ bình phục!”
Lâm Hiên hiểu mỉm cười.
Lợi dụng Ngưng Hồn Đan chữa trị cho Đông Hoàng Tử U, Lâm Hiên dù bận nhưng vẫn dành thời gian quan sát Đông Hoàng Tử U.
Trước mặt nữ nhân này, Tuyệt Thế Vô Tình Đao Khắc dường như không hề tồn tại.
Nó không những không làm giảm đi vẻ đẹp của nàng mà còn khiến nàng càng thêm quyến rũ.
Một vài sợi tóc mai đen nhánh mềm mại rơi trên khuôn mặt trái xoan trắng sứ thanh tú của nàng, hàng mi dài cong cong, đôi lông mày hơi cau lại thỉnh thoảng động nhẹ, cảm thấy khiến nàng lúc này mỏng manh hơn một chút.
Lâm Hiên không khỏi lắc đầu mỉm cười.
Nếu Đông Hoàng Tử U không bị thương như vậy, hắn làm sao có thể nhìn thấy nàng trong tư thái yếu ớt như liễu rũ trong gió?
Nàng trước mặt hoàn toàn là một thiếu nữ vô cùng yếu đuối, cần được chăm sóc cẩn thận, hoàn toàn không giống một Nữ đế quyền lực đại sát tứ phương, khiến thiên hạ vô số người nghe mà biến sắc.
Lâm Hiên biết lẽ ra nàng phải là một thiếu nữ vô ưu vô lự, xinh đẹp, ngây thơ, tận hưởng cuộc sống một cách trọn vẹn nhất.
Nhưng vinh quang của Hoàng tộc, sinh linh của Bắc Huyền Thiên, sinh linh của thiên hạ đã buộc nàng phải gánh vác trách nhiệm lớn hơn, trở nên mạnh mẽ và ngoan cường.
Vì lý tưởng của mình, nàng đã phải chịu đựng nữ nhân nào sánh bằng.
Thật đáng ngưỡng mộ, cũng là điều khiến người ta không thể không yêu thích.
Lâm Hiên xưa nay không tu đạo tâm, không cắt đứt cội rễ thế tục, nhưng nhìn nữ tử xinh đẹp lúc này hắn cũng không khỏi có chút yêu mến.
Hắn cúi đầu hôn lên vầng trán mịn màng đầy đặn của cô:
“Tử U, nàng yên tâm, có ta ở đây nàng sẽ sớm khỏe lại thôi!”
Khi ngẩng đầu lên, thần sắc Lâm Hiên không khỏi có chút cứng đờ.
Không biết khi nào Đông Hoàng Tử U mở mắt ra, đôi mắt phượng vô cùng xinh đẹp đang lấp lánh nhìn chằm chằm hắn.
“Lâm Hiên....”
Đông Hoàng Tử U nhẹ mở đôi môi đỏ mọng, mở mắt ra đã thấy khuôn mặt tuấn mỹ đến phát sáng của Lâm Hiên dựa vào mình, không hiểu sao khiến trong lòng nàng ấm áp.
Loại cảm giác này…thật tốt!
Lâm Hiên gật đầu ừ một tiếng, tưởng rằng động tác hôn môi vừa rồi của mình đã đánh thức Đông Hoàng Tử U.
“Chàng là đang xoa bóp giúp ta?” Đông Hoàng Tử U cảm giác tinh thần vẫn có chút uể oải như trước , nàng nghĩ đến vừa rồi Lâm Hiên đã đề cập muốn xoa bóp giải lao giúp mình, cho nên vừa hỏi.
Lâm Hiên cười gật gật đầu: “Đúng vậy.”
Ngưng Hồn Đan đã xâm nhập vào trong cơ thể Đông Hoàng Tử U rồi phát huy tác dụng, Lâm Hiên cảm thấy trong quá trình này, cố gắng để Đông Hoàng Tử U duy trì sự bình tĩnh cho thỏa đáng.
Cho nên hắn cũng không phản bác Đông Hoàng Tử U, khiến cho nàng cho rằng mình đang giúp nàng mát xa, cũng miễn phải phiền toái giải thích.
Đông Hoàng Tử U gật gật đầu.
Tinh thần vẫn mệt mỏi như trước, nhưng có một loại cảm giác thoải mái nói không nên lời ở trong lòng từ từ dâng lên, làm cho nàng rất muốn ngủ thêm một lúc nữa.
Sau khi nhắm mắt lại, hô hấp của Đông Hoàng Tử U rất nhanh đã trở nên vững vàng.
Lâm Hiên yên lặng gật đầu, trước mắt xem ra Ngưng Hồn Đan không hổ là tiên dược thật sự, hiệu quả vẫn là rất tốt.
Một lát sau, hô hấp của Đông Hoàng Tử U bỗng nhiên trở nên dồn dập.
Nàng nhắm hai mắt, lắc tới lắc lui Trăn Thủ, giống như đang mơ một giấc mộng vô cùng khiến nàng xúc động.
“Phụ hoàng, mẫu hậu rốt cuộc đã đi đâu rồi? Vì sao nhiều năm như vậy mà người vẫn không trở về?”
“Phụ hoàng, nữ nhi rất nhớ mẫu hậu, người có thể tìm mẫu hậu trở về không?”
“Phụ hoàng…”
Lâm Hiên nghe thấy Đông Hoàng Tử U cứ mãi nói chuyện liên quan đến mẫu hậu, không khỏi có chút xúc động.
Đầu tiên, căn cứ vào giải thích của hệ thống, sau khi dược hiệu Ngưng Hồn Đan thâm nhập vào, sẽ khơi gợi ra một vài ký ức khắc sâu tiềm tàng trong linh hồn người được trị liệu.
Những ký ức này, thường thường là những thứ yếu đuối nhất, không muốn bị nhắc tới.
Sau khi dược hiệu đạt tới mức mạnh nhất, thậm chí sẽ để cho người uống thuốc vô thức tự mình nói ra những ký ức này, thậm chí trao đổi với người khác những ký ức này, dùng cách này để đạt tới hiệu quả tự mình chữa trị.