Vú Em Mở Đầu Nữ Đế Mang Nữ Nhi Tới Cửa Ép Cưới ( Dịch Full )

Chương 1188 - Chương 1188. Rõ Ràng Là Nàng Cầm Tay Ta Đặt Lên! (2)

Chương 1188. Rõ ràng là nàng cầm tay ta đặt lên! (2) Chương 1188. Rõ ràng là nàng cầm tay ta đặt lên! (2)

Hắn cảm thấy dựa vào tính cách của nữ nhân này, nếu nói cho nàng biết chuyện đã làm vừa rồi, bây giờ nàng nhất định sẽ mất kiểm soát.

“Ừm.” Ánh mắt Đông Hoàng Tử U trở nên vô cùng mềm mại ôn mị, giống như hàm chứa Thu Giang Chi Thủy, lưu luyến đưa tình: “Lần này đa tạ chàng, hiếm có được một giấc ngủ ngon như vậy!”

Lâm Hiên tùy ý cười: "Không cần khách khí, đều là người trong nhà.

Đông Hoàng Tử U mỉm cười, thái độ ôn hòa hào phóng của người này, ngược lại làm cho người ta rất thích.

Mắt thấy sự tình đã giải quyết, Lâm Hiên đứng dậy, nhìn thoáng qua dáng người động lòng người đang nằm ở trên giường của Đông Hoàng Tử U, hỏi:

“Có cần ôm nàng dậy không?”

Hắn cũng không biết sau khi khôi phục Đông Hoàng Tử U tạm thời có khí lực hay không, cho nên thuận miệng hỏi.

Đông Hoàng Tử U vội vàng ngồi dậy: “Không cần, ta đã hoàn toàn khỏe rồi!”

“Tốt lắm, chúng ta ra ngoài đi, bọn nhỏ còn đang chờ ở bên ngoài!” Lâm Hiên nói xong thì xoay người rời đi.

Đông Hoàng Tử U nhìn bóng lưng của hắn, không khỏi lắc đầu cười.

Từ sau khi phụ hoàng qua đời, nàng đã quen gánh vác tất cả một mình, dùng khuôn mặt mạnh mẽ nhất để đối mặt với tất cả mọi người, tất cả mọi chuyện.

Nhưng hiện tại, nàng phát hiện cảm giác được người khác chăm sóc kỳ thật cũng rất tốt, chung quy lại mình cũng không hề gửi gắm nhầm!

Lâm Hiên và Đông Hoàng Tử U một trước một sau đi ra khỏi phòng, thấy bốn tiểu bảo bối Tuyền Châu song song đứng ở trước mặt.

Nhìn thấy vẻ mặt rạng rỡ, bước đi duyên dáng của Đông Hoàng Tử U, đám tiểu nha đầu đều lộ ra thần sắc vô cùng hưng phấn.

Cả đám đều hoa chân múa tay vui sướng ở đó hoan hô nhảy nhót.

“Oa, nhanh như vậy mà mẫu thân đã khỏe rồi, thật sự quá tốt rồi!”

“Phụ thân thật là lợi hại nha, quả nhiên rất nhanh đã xoa bóp xong cho mẫu thân!”

“Ôi~ vừa rồi nhìn thấy mẫu thân ngủ ta như sợ chết khiếp, bây giờ rốt cuộc cũng có thể yên tâm!”

“Đúng vậy, vừa rồi tim của ta đập rất nhanh! Bây giờ mẫu thân vừa đi ra, nó lập tức chậm lại!”

……

Nghe thấy các nữ nhi quan tâm mình như thế, tình mẫu tử của Đông Hoàng Tử U nhất thời bùng nổ, tiến lên ôm lấy các nàng, hơn nữa còn cho một nụ hôn thật lớn.

“Có sự quan tâm của các con, mẫu thân vĩnh viễn sẽ khỏe mạnh!”

Nàng nghĩ thầm gần đây mình cứ mãi bận rộn xử lý chuyện thiên hạ, thời gian gặp mặt với các nữ nhi rõ ràng ít đi rất nhiều.

Nhưng mà các nàng càng thêm quan tâm mình hơn trước kia, mối quan hệ với mình càng thêm chặt chẽ, điều này thật sự là làm cho nàng có chút mừng rỡ.

Nghĩ lại, nàng không khỏi tràn đầy tán thưởng nhìn thoáng qua Lâm Hiên.

Nghĩ thầm nhất định là Lâm Hiên dạy dỗ tốt, mới làm cho các nữ nhi chẳng những không trở nên xa lạ với mình, ngược lại tình cảm càng thêm nồng đậm.

Vẻ mặt Tuyền Hi ân cần kéo tay Đông Hoàng Tử U:

“Mẫu thân, người một mình quản lý tam phương thiên địa mệt chết đi được, lần sau nhớ kỹ một khi mệt mỏi, thì tìm phụ thân xoa bóp toàn thân cho người!”

Tuyền Châu, Tuyền Hàm và Tuyền Ấu đứng bên cạnh gật đầu:

“Đúng nha, phụ thân xoa bóp thật sự rất có hiệu quả, mẫu thân người phải nhớ kỹ nha!”

Đông Hoàng Tử U nghe vậy thì hai má không khỏi nóng lên, trái tim nhỏ nhảy nhót có chút hỗn độn.

Xoa bóp toàn thân...

Hình ảnh kia quá đẹp, dù là một Nữ Đế cũng có chút phân vân…

Tuyền Ấu bổ sung một câu: “Về sau mẫu thân vừa phê duyệt tấu chương, vừa để phụ thân xoa bóp đi!”

Đông Hoàng Tử U nghe xong chỉ cảm thấy môi lưỡi hơi khô khốc.

Mặc dù nàng đã làm mẹ, nhưng trên thực tế tình cảm này cực kỳ non nớt đơn thuần.

Tuy rằng các tiểu nha đầu đưa ra chủ ý thật tâm, nhưng dù sao nàng đã từng có một lần triền miên cùng Lâm Hiên.

Những lời này vẫn là đâm động nội tâm của nàng, làm cho nàng không kìm lòng được mà nhớ tới một đêm triền miên của hơn bốn năm trước.

Trong lòng rối bời, giống như nai con đang bồn chồn.

Hít sâu một hơi, Đông Hoàng Tử U vội vàng vận chuyển tâm kinh, áp chế tâm thần hỗn độn, dịu dàng cười nói:

“Đề nghị của các bảo bối rất tốt, sau này mẫu thân sẽ chú ý.”

“Ừm ừm ừm!”

Rốt cuộc thì bọn tiểu nha đầu vẫn còn nhỏ, cũng không hề bối rối khi để Lâm Hiên xoa bóp toàn thân cho Đông Hoàng Tử U.

Mắt thấy sắc trời đã tối, Tuyền Châu không nhịn được hỏi:

“Mẫu thân, vậy đêm nay người còn về Huyền Băng Cung không?”

Đông Hoàng Tử U hơi dừng lại.

Tuy rằng nguy cơ của Thôn Địa U Minh đã hóa giải, nhưng phía sau còn có rất nhiều chuyện phải xử lý.

Cộng thêm tam phương thiên địa còn có nhiều tấu chương phải phê duyệt, có thể nói vẫn là có rất nhiều công việc phải làm.

Tuy nhiên, vì bọn nhỏ, nàng quyết định chậm lại một chút.

Chơi với bọn nhỏ thêm một lúc, ít nhất đợi đến khi các nàng ngủ rồi mới đi.

Vì thế nàng dịu dàng nói: “Đêm nay mẫu thân cùng phụ thân giúp các con tắm rửa, sau đó buổi tối lại ngủ cùng các con!”

Nghe nói như thế, tia sáng trong mắt bốn tiểu bảo bối nhanh chóng thắp sáng ánh đèn Thủy Tinh Cung.

“A, thật tốt quá!”

Thủy Tinh Cung to như vậy, trong lúc nhất thời bị tiếng cười sung sướng của các nàng lấp đầy.

Bắc Huyền Thiên là vùng cực bắc, không khí ẩm ướt trong trẻo nhưng lạnh lẽo, ban đêm sương đông dày đặc.

Buổi sáng xung quanh Thủy Tinh Cung đọng lại đầy giọt sương chưa bốc hơi, dưới ánh nắng ban mai chiếu rọi, vô cùng trong suốt xinh đẹp.

Dựa theo lệ thường, sáng nay là ngày dạy văn học cho các tiểu nha đầu.

Lâm Hiên đứng trước bảng đen, viết cổ văn tỉ mỉ chuẩn bị cho tiểu bảo bối.

“Giá nhất hiệp chi biển chu, cử bào tôn dĩ tướng thuộc, ký phù du ư thiên địa, miểu thương hải chi nhất túc…”

Sau khi viết xong, Lâm Hiên xoay người dạy tiểu bảo bối đọc vài lần.

Tiểu học bá Tuyền Châu là người đầu tiên giơ bàn tay nhỏ bé lên:

“Phụ thân, bốn câu thơ này là có ý gì?”

Vẻ mặt Lâm Hiên sủng nịch tươi cười:

Bình Luận (0)
Comment