Vú Em Mở Đầu Nữ Đế Mang Nữ Nhi Tới Cửa Ép Cưới ( Dịch Full )

Chương 119 - Chương 119. Không Có Cái Gì Là Một Kiếm Không Giải Quyết Được! (3)

Chương 119. Không có cái gì là một kiếm không giải quyết được! (3) Chương 119. Không có cái gì là một kiếm không giải quyết được! (3)

Vô số ma tu ngẩng đầu nhìn về phía Ma Cung, trong lòng cảm nhận được sợ hãi như ngày tận thế đến.

"Trên đời này không có cái gì mà một kiếm không giải quyết được."

Lâm Hiên tùy ý lấy một thanh kiếm tới sau đó phi thân bay lên trên không trung.

Tay trái bóp ra một cái Ngũ Hành Lôi Quyết ném lên trên không trung.

Tiếng vang ầm ầm vang lên không ngừng, một đám ngũ thải lôi vân phạm vi vạn dặm đột ngột xuất hiện. Khi bị lôi vân này chiếu rọi xuống, hắc sắc ma khí bao phủ trên bầu trời Vạn Ma Quốc lập tức tản đi rất nhiều.

Chúng ma tu ở trong Vạn Ma Quốc vừa rồi còn đang rất là sợ hãi bây giờ đã trở nên bình tĩnh lại.

"Ngũ Hành Thần Lôi! Chắc chắn là Đế phu xuất thủ!"

"Vạn dặm lôi vân, bao phủ thiên khung, Đế phu đúng là thần!"

"Làm đối thủ của Đế phu có thể nói là một loại bi ai!"

Trong lúc tất cả mọi người sợ hãi thán phục.

Lâm Hiên và Vô Thủy Ma Quân đồng thời xuất thủ. Đón ma kiếm có vô biên hắc sắc ma khí quanh quẩn, kiếm trong tay Lâm Hiên hấp thu chục tỷ đạo thần lôi trong ngũ thải lôi vân.

Cả hai gặp nhau, kiếm khí hỗn hợp có lôi lực nổ tung trong nháy mắt.

Hóa thành một cỗ lực lượng kinh khủng có thể xé rách thương khung điên cuồng nghiền nát ma kiếm của Vô Thủy Ma Quân.

"A..."

Một tiếng kêu thảm thiết đau đớn chấn động thiên địa vang lên.

Trong nháy mắt thân thể Vô Thủy Ma Quân tan rã thành vô số hạt, bị Lôi Hỏa nóng rực đốt cháy hết sạch. Tính cả thần hồn của hắn cũng bị lôi lực kinh khủng đánh cho tan biến thành vô hình.

Trong nháy mắt, bầu trời Vạn Ma Quốc sáng lên.

Ức vạn người ngưng thần nhìn lại, chỉ thấy một bóng dáng màu trắng ngạo nghễ đứng ở đó!

……………………………………..

"Cường giả uy tín lâu năm như Vô Thủy Ma Quân mà cũng bị Đế phu một kiếm miểu sát, quả nhiên Đế Cảnh và Đế Cảnh vẫn rất khác nhau!"

Nhìn thấy hắc sắc ma khí che phủ bầu trời đang từ từ tiêu tán, trong lòng mấy người Chúc Thiên Vũ vẫn rất là rung động.

Ba người vội vàng cáo biệt mà đi, không dám ở trước mặt Lâm Hiên lâu.

Có câu nói là gần vua như gần cọp.

Lâm Hiên khí tràng quá mạnh, uy nghiêm quá thịnh.

Bọn họ phạm sai lầm, vốn là chột dạ.

Ở bên cạnh Lâm Hiên, thở cũng không dám thở mạnh một cái.

Phải nói là kìm nén đến khó chịu cho nên chỉ có thể trốn đi sớm.

Mắt thấy Vô Thủy Ma Quân đã giải quyết, mà bốn tiểu nha đầu bởi vì bị kinh sợ cho nên cũng không còn hứng thú tiếp tục chơi với Hắc Lân Ma Long. Lâm Hiên dẫn các nàng đi dạo một vòng ở những chỗ khác phía sau cung điện, sau đó chuẩn bị rời khỏi Vạn Ma Quốc.

"Ta tiễn ngài!" Trịnh Trạch vội vàng đuổi theo.

Còn chưa đi ra cửa hậu cung thì đã có một ma tướng vội vàng đi tới. Ở phía sau hắn, có một nam tử cao lớn mặc áo giáp màu trắng bạc đi theo.

Nam tử mặc áo giáp màu trắng bạc vừa mới đi tới thì đã vội vàng hành lễ: "Bắc Huyền Thiên tả tiên phong tướng quân Vương Hạo Long, bái kiến Đế phu!"

Vừa rồi khi đứng từ xa thì hắn đã nhìn thấy Lâm Hiên dẫn theo bốn cô con gái. Kết hợp với những gì mình vừa mới nghe thấy được thì hắn lập tức đoán được thân phận của Lâm Hiên.

Mà nhìn thấy Lâm Hiên xuất hiện trong Ma Cung. Vương Hạo Long không khỏi suy đoán, chỉ sợ Lâm Hiên cũng là vì chiến sự giữa Nữ Đế bệ hạ và Vô Sinh Quốc mà tới.

Trong lòng không khỏi âm thầm cảm khái, Đế phu và Nữ Đế đúng là phu thê tình thâm, đồng tâm hiệp lực.

Lâm Hiên khẽ vuốt cằm.

Hắn kết luận, Bắc Huyền Thiên tả tiên phong tướng quân bỗng nhiên xuất hiện ở Vạn Ma Quốc, chắc là Bắc Huyền Thiên lại sắp có chiến sự xảy ra.

Quả nhiên, tiếp theo, cuộc nói chuyện giữa hai người Trịnh Trạch và Vương Hạo Long cũng chứng minh suy đoán của Lâm Hiên là đúng.

Trịnh Trạch thở dài nói: "Không biết Vương Tướng quân đến đây cần làm chuyện gì?"

Vương Hạo Long lấy ra một khối Huyền Băng Lệnh, nói ra: "Tại hạ phụng Nữ Đế bệ hạ chi mệnh, đến đây hợp nhất ba mươi vạn ma quân Vạn Ma Quốc, ngày mai theo quân tiên phong ta tiến đánh Vô Sinh Quốc!"

"Vô Sinh Quốc?" Trịnh Trạch không khỏi hơi lấy làm kinh hãi: "Tại sao đột nhiên lại muốn tiến đánh Vô Sinh Quốc?"

Vương Hạo Long nghĩ thầm chuyện này cũng không phải là bí mật gì. Nhìn mấy người Tuyền Châu một chút, trong lòng hắn nghĩ không thể để cho bọn nhỏ nghe được chuyện tàn nhẫn Giang Phàm giết cha được.

Thế là nói ra: "Bắc Huyền Thiên chúng ta có một nam tử tên là Giang Phàm, vì tu luyện ma công, đả thương phụ thân và thê tử của mình, bỏ trốn theo công chúa Vô Sinh Quốc."

"Vô Sinh Ma Quân không những thu nạp hắn và hơn nữa còn mở miệng đó là nếu như bệ hạ dám truy cứu thì sẽ tàn sát càng nhiều người của Bắc Huyền Thiên chúng ta hơn nữa để răn đe!"

"Mà lúc trước Vô Sinh Ma Quân đã hiến tế mười vạn người của Bắc Huyền Thiên, cho nên hành vi lần này của hắn khiến cho phượng nhan bệ hạ giận dữ, vì đòi lại công đạo và bình ổn lòng người trong Bắc Huyền Thiên, cuối cùng bệ hạ quyết định xuất binh tiến đánh Vô Sinh Quốc!"

Sau khi Trịnh Trạch nghe xong, trầm tư một hồi sau đó lộ ra vẻ lòng đầy căm phẫn nói: "Vô Sinh Ma Quân này đúng là quá đáng!"

"Bệ hạ tiến đánh Vô Sinh Quốc chính là thuận theo dân tâm, thuận theo chính đạo, ta sẽ toàn lực phối hợp!"

Nói xong, hắn lập tức cáo biệt Lâm Hiên với Vương Hạo Long, hai người vội vàng rời khỏi hậu cung tiến về quân doanh vạn ma.

"Cha, Giang thúc thúc đó thật là xấu xa!" Sau đó Tuyền Châu kéo ống tay áo Lâm Hiên.

Ở trong lòng của tiểu nha đầu, cho dù là ai, cho dù như thế nào đi nữa thì cũng không thể đánh cha của mình!

Tuyền Hi cũng gật đầu theo: "Đúng đó, sao có thể đánh cha của mình như vậy?"

Tuyền Hàm ôm tay trái Lâm Hiên: "Cha tốt như vậy, ta muốn ở bên cạnh cha cả cuộc đời!"

Tuyền Ấu thở phì phò vểnh miệng nhỏ lên: "Quá đáng hơn là Giang thúc thúc đó còn khiến cho mẫu thân tức giận như vậy, hắn quá xấu xa rồi!"

Bình Luận (0)
Comment