Bốn tiểu nha đầu tiện tay cùng kéo tay Lâm Hiên, nâng khuôn mặt nhỏ lên, mỗi người đều dáng vẻ tràn đầy chính nghĩa.
"Cha, chúng ta đi giúp mẫu thân dạy dỗ Giang thúc thúc đó có được hay không?"
Nhìn thấy chúng nữ nhi đều gấp gáp muốn đi, Lâm Hiên đành phải đồng ý: "Được được được, bây giờ cha lập tức dẫn các ngươi đi dạy dỗ hắn!"
Tìm một người ở trong Ma cung hỏi thăm phương hướng đại khái của Vô Sinh Quốc, sau đó hắn dẫn theo chúng nữ nhi đi tới Vô Sinh Quốc.
...
Một vạn dặm bên ngoài biên cảnh Vô Sinh Quốc, có một tòa ma thành, tên là La Lão Thành. Người thống trị của ma thành này chính là gia chủ Tiêu gia Tiêu Tu Tề.
Hoàng hôn phủ xuống, Tiêu Tu Tề đang hưởng dụng mỹ thực ở trong cung điện của mình.
Bành! ! !
Bỗng nhiên mặt đất chấn động, chén ở trên bàn rớt xuống đất, trong nháy mắt tất cả mọi thứ trở nên lộn xộn.
"Xảy ra chuyện gì?"
Tiêu Tu Tề kinh sợ vô cùng đứng lên hỏi.
Đệ đệ của hắn Tiêu Thụy từ ngoài cửa vọt vào, vẻ mặt hoảng sợ nói ra: "Đại ca, phò mã gia Vô Sinh Quốc đến công đánh thành trì chúng ta!"
"Phò mã gia Vô Sinh Quốc?" Tiêu Tu Tề nghe vậy bỗng nhiên chau mày: "Hắn đến công đánh chúng ta làm gì?"
La Lão Thành cách Vô Sinh Quốc rất gần, thực lực tổng hợp còn lâu mới có thể sánh được với Vô Sinh Quốc. Hơn nữa La Lão Thành địa thế vắng vẻ, xây thành trì hơn mười vạn năm, vẫn luôn không lọt nổi mắt xanh của Vô Sinh Quốc.
Mặt khác, mỗi một đời thành chủ của La Lão Thành hàng năm đều sẽ tiến cống một chút bảo vật cho Vô Sinh Quốc theo thời gian cố định để được che chở. Cho nên qua nhiều năm như vậy, La Lão Thành từ trước đến nay vẫn nước sông không phạm nước giếng với Vô Sinh Quốc.
Không ngờ được là phò mã gia Vô Sinh Quốc lại đột nhiên công đánh.
Tiêu Thụy nói ra: "Nghe ý của hắn là muốn cướp đoạt bảo vật tổ truyền của Tiêu gia chúng ta, Tu La Tôn!"
Tiêu Tu Tề ánh mắt run lên: "Tu La Tôn chính là Thánh khí tu luyện Tu La Ma Thể, tổ tiên Tiêu gia chúng ta chính là dựa vào Thánh khí này mà đứng vững gót chân ở Thiên Ma Giới."
"Hẳn là phò mã gia Vô Sinh Quốc đó cũng là Tu La Ma Thể sao?"
Tiêu Thụy gật gật đầu: "Nhìn dáng vẻ của hắn là tình thế bắt buộc, có khả năng rất lớn chính là như vậy!"
"Hừ!" Tiêu Tu Tề lấy ra một thanh Phương Thiên Ma Kích cầm trong tay: "Đó là gốc rễ của Tiêu gia chúng ta, không ai có quyền lấy nó đi được, trừ phi là bước qua thân thể của ta!"
Nói xong, hắn mang theo một đạo ma khí cuồng bạo xông ra khỏi cửa.
"Đại ca, đối phương rất mạnh, có Huyền Băng Ma Long..."
Tiêu Thụy không kịp nói xong, Tiêu Tu Tề đã xông ra cửa, hắn đành phải xông ra ngoài theo.
Oanh! ! !
Nhưng mà hai huynh đệ còn chưa đi ra khỏi đại môn cung điện ừ thì đã có một đạo băng trụ thô to màu xanh thẳm bắn xuống đất sau đó ầm ầm nổ tung.
Vô số băng tinh nứt toát ra trong khoảnh khắc, hóa thành ức vạn lợi khí tốc độ cực nhanh, đánh cho toàn bộ vách tường của cung điện nổ thành bột mịn.
"Tê ~ Huyền Băng Ma Long này cũng quá mạnh!"
Tiêu Tu Tề và Tiêu Thụy trong lòng sợ hãi không thôi.
Bọn họ đều là Linh Luân Cảnh đỉnh phong. Mà Huyền Băng Ma Long của Vô Sinh Quốc thấp nhất cũng có thực lực có thể so với Thần Phách Cảnh. Hơn nữa Huyền Băng Ma Long trời sinh Ngũ Hành thuộc Thủy, Tiên Thiên băng tức trong cơ thể vô cùng có lực ăn mòn. Một khi bị phun trúng thì sẽ biến thành khối băng trong nháy mắt. Nếu bị băng tinh bắn trúng sẽ còn bị hàn băng đốt bị thương và nổ tổn thương.
Bởi vậy, chỉ một đạo băng trụ đã khiến cho Tiêu Tu Tề và Tiêu Thụy sĩ ,khí rớt xuống hơn phân nửa.
Sau đó nghe được một giọng nói phách lối vang lên.
"Gia chủ Tiêu gia, nếu như biết điều thì hãy nhanh chóng giao Tu La Tôn cho ta, nếu không hôm nay bản phò mã sẽ để cho Huyền Băng Ma Long đồ diệt toàn bộ La Lão Thành!"
"Trong mắt Vô Sinh Quốc chúng ta, La Lão Thành các ngươi chỉ là sâu kiến, tiện tay có thể diệt, khuyên các ngươi thông minh một chút, đừng có ép mình lên bước đường cùng!"
Giang Phàm cưỡi Huyền Băng Ma Long, dẫn theo một đội kị sĩ ma tộc hơn trăm người bay ở trên bầu trời.
Tiêu Tu Tề ngẩng đầu nhìn lại, giận không kềm được nói: "Tên khốn kiếp, bổn thành chủ cho dù có chết cũng sẽ không có giao Tu La Tôn cho ngươi!"
…………………………………….
"Đã tính trước được ngươi sẽ không giao đồ ra một cách dễ dàng như vậy rồi!"
Đối mặt Tiêu Tu Tề giận mắng, Giang Phàm vẻ mặt bình tĩnh nở một nụ cười, giống như tất cả đều đã nằm ở trong lòng bàn tay. Vì tu luyện Tu La Ma Thể, hắn lật xem vô số điển tịch ở trong Ma Cung Vô Sinh Quốc.
Trong lúc vô tình biết được cách biên cảnh Vô Sinh Quốc ngoài một vạn dặm có một tòa La Lão Thành.
Lão tổ Tiêu gia xây dựng tòa thành này lại cũng là Tu La Ma Thể.
Hơn nữa lúc trước khi lão tổ Tiêu gia tu luyện Tu La Ma Thể. Đạt được Thánh khí Tu La Tôn trợ giúp, công lực tiến triển cực nhanh, tăng trưởng tấn mãnh. Từ nay về sau, Tu La Tôn được Tiêu gia xem như truyền thế chi bảo, vẫn luôn lưu truyền đến hôm nay.
Đáng tiếc là. Sau lão tổ Tiêu gia, hậu đại Tiêu gia huyết mạch dần dần suy yếu, một đời không bằng một đời. Tu La Tôn này cũng trở thành bảo bối tổ truyền tuy có tiếng nhưng mà không có miếng của Tiêu gia.
Mà Vô Sinh Ma Quân bởi vì không phải Tu La Ma Thể. Lại thêm Tiêu gia đời đời kiếp kiếp đều cuối đầu nghe theo Vô Sinh Quốc, hắn cũng lười động thủ cướp đoạt Tu La Tôn.
Nhưng mà đối với Giang Phàm bất ngờ nhận được truyền thừa Tu La Ma Thể thì Tu La Tôn chính là bảo vật mà hắn nhất định phải đạt được. Vì cấp tốc quật khởi, đạt được Vô Sinh Ma Quân coi trọng, hắn quyết tâm muốn cướp cho bằng được Tu La Tôn.
Cho nên hắn ỷ vào công chúa Kinh Hàn Tâm đối xử với mình rất tốt. Hắn không có thông báo với Vô Sinh Ma Quân, trực tiếp điều động trên trăm ma kỵ của Ma Cung, đồng thời cưỡi Huyền Băng Ma Long tới.