Vú Em Mở Đầu Nữ Đế Mang Nữ Nhi Tới Cửa Ép Cưới ( Dịch Full )

Chương 121 - Chương 121. Ngươi Quá Trời Xấu Xa Rồi!

Chương 121. Ngươi quá trời xấu xa rồi! Chương 121. Ngươi quá trời xấu xa rồi!

Trong lòng biết người của Tiêu gia chắc chắn sẽ không tuỳ tiện giao Tu La Tôn ra, bởi vậy hắn vừa mới đến thì đã trực tiếp ra một cái hạ mã uy.

Chẳng những trên đường đi không chút kiêng kỵ giết hơn trăm người, còn ra lệnh cho Huyền Băng Ma Long tiến hành công kích cung điện của Tiêu gia.

"Phế bỏ bọn họ cho ta!"

Giang Phàm chợt vung tay lên, mệnh lệnh cho đám ma kỵ nhắm thẳng vào huynh đệ Tiêu Tu Tề.

"Súc sinh!"

Tiêu Tu Tề bạo hống một tiếng, thôi động chân nguyên trong cơ thể dẫn một đạo ma quang giết ra ngoài.

Tiêu Thụy mắt thấy tình thế bức người, cũng không thể không toàn lực đi theo ca ca nghênh chiến.

Nhưng mà ma kỵ của Vô Sinh Quốc tương đối lợi hại.

Rất nhiều ma kỵ chẳng những tu vi đạt đến Thần Phách Cảnh, còn rất có kinh nghiệm chiến đấu. Không đến mười hiệp, bọn họ đã đánh cho huynh đệ Tiêu thị trọng thương.

Nhìn huynh đệ Tiêu thị nằm rạp trên mặt đất không ngừng chảy máu, Giang Phàm vẻ mặt như là đang quan sát sâu kiến: "Bây giờ mà các ngươi vẫn còn không chịu giao Tu La Tôn ra hay sao?"

"Chết cũng không cho!" Tiêu Tu Tề cắn răng nói.

"Ha ha, không có vấn đề."

Giang Phàm vẫn vô cùng bình tĩnh nói: "Ta sẽ sai người đào sâu ba thước tìm kiếm Tu La Tôn, cùng lúc đó, ta sẽ để cho Huyền Băng Ma Long thỏa thích đồ sát người trong thành, cho đến khi các ngươi giao nó ra cho ta mới thôi!"

Vì đối phó Tiêu gia, hắn đã chuẩn bị kế hoạch rất là kỹ.

Ỷ vào thực lực mạnh mẽ, các loại uy bức lợi dụ, hắn hoàn toàn không sợ mình không lấy được Tu La Tôn.

Ngang! ! !

Sau đó Huyền Băng Ma Long ngẩng đầu rồng lên cao, phun ra băng trụ to lớn về phía bốn phương tám hướng La Lão Thành.

Trong lúc nhất thời, từng tiếng két két do bị đóng băng vang lên.

Những nơi mà băng trụ của Huyền Băng Ma Long đi qua, cho dù là kiến trúc hay là cả người lẫn vật, tất cả đều hóa thành khối băng.

"La Lão Thành các ngươi có tổng cộng năm mươi vạn người, Huyền Băng Ma Long của ta chỉ cần nửa canh giờ là có thể khiến cho tất cả bọn họ đều chết sạch!"

"Các ngươi lấy cái gì cự tuyệt bản thiếu gia?"

Giang Phàm đắc ý cười ha ha.

"Tên khốn kiếp!" Tiêu Tu Tề tức giận đến nện mặt đất.

Huyền Băng Ma Long quá mạnh mẽ, băng trụ của nó hoàn toàn không phải là phàm hỏa có thể hòa tan được.

Chỉ cần nó công kích thì một lát nữa thì nửa cái La Lão Thành sẽ biến thành thế giới băng.

Hắn thân là chủ nhân của một thành, mắt thấy người trong La Lão Thành bị đồ sát như thế, khiến cho hắn đau lòng không thôi.

"Đại ca, nhanh giao Tu La Tôn ra đi!" Tiêu Thụy bất đắc dĩ nói.

"Đáng chết, hôm nay Tiêu Tu Tề ta phải thẹn với liệt tổ liệt tông!"

Tiêu Tu Tề chuẩn bị từ bỏ chống lại, đồng thời không cam lòng nhìn về phía Giang Phàm đang dương dương đắc ý: "Chẳng lẽ không có ai có thể trừng trị cái tên khốn kiếp này hay sao?"

Tiêu Thụy nghe vậy lộ ra vẻ tuyệt vọng.

La Lão Thành so với Vô Sinh Quốc thì giống như là sâu kiến.

Nhìn khắp toàn bộ Thiên Ma Giới, sợ là không có người nào sẽ vì La Lão Thành mà đắc tội Vô Sinh Quốc.

Ầm ầm! ! !

Ngay lúc hai huynh đệ Tiêu thị tâm lý phòng tuyến sụp đổ, những ma kỵ đang bay ở trên không trung đồ sát bình dân bỗng nhiên bị một đạo khí lãng nổ tung.

Khí lãng kinh khủng giống như là gió lốc trong nháy mắt đã xé hơn phân nửa ma kỵ thành mảnh nhỏ.

"Tê, khí tức thật là khủng bố!"

"Cái này cái này cái này. . . là khí tức Đế Cảnh!"

"Tại sao La Lão Thành lại có thể có cường giả Đế Cảnh tương trợ được?"

Trong nháy mắt những ma kỵ còn lại đại loạn, hoảng hốt tản ra bốn phía.

Giang Phàm cũng giật mình không thôi, vội vàng mệnh lệnh Huyền Băng Ma Long dừng lại.

Hắn mơ hồ cảm nhận được hôm nay đồ sát La Lão Thành là quyết định sai lầm nhất đời này của hắn.

Sau đó nhìn thấy một đạo bạch quang từ trên trời giáng xuống.

Một nam tử tuấn mỹ tay áo phiêu dật như tiên dẫn theo bốn nữ hài đáng yêu như búp bê xuất hiện trên bầu trời La Lão Thành.

Vừa rồi Lâm Hiên vừa mới đến gần phạm vi La Lão Thành thì đã phát hiện ra nơi này có chiến loạn, lập tức mở rộng thần thức quan sát tình huống một chút.

Không ngờ được lại nghe được xưng hô phò mã Vô Sinh Quốc.

Hắn lớn gan suy đoán, có lẽ không cần phải đi đến Vô Sinh Quốc thì cũng có thể tìm được Giang Phàm.

Thế là hắn tiện tay bóp ra một đạo linh lực ném về phía ma kỵ, dọa đến bọn họ đình chỉ sát phạt, sau đó mới dẫn nữ nhi giáng lâm.

Mà nhìn thấy Lâm Hiên khí chất bất phàm như thế, cho dù là Giang Phàm hay là Tiêu Tu Tề đều sinh ra vẻ kính sợ nồng đậm.

Đưa mắt nhìn vào Giang Phàm, Lâm Hiên lạnh nhạt hỏi: "Ngươi là Giang Phàm?"

"Đúng, là ta!" Giang Phàm không ngờ được là Lâm Hiên mở miệng gọi thẳng ra tên của mình: "Tiền bối, ngài là?"

Bành!

Lời còn chưa dứt, Lâm Hiên hơi vung tay, đánh Giang Phàm rớt xuống đất.

Giang Phàm dù có Tu La Ma Thể nhưng cảnh giới chênh lệch với Lâm Hiên có thể nói như là một trời một vực.

Một tát này trực tiếp đánh nứt một nửa xương cốt ở trên người Giang Phàm, đau đến hắn suýt chút nữa thì gọi mẹ.

Nhưng mà Giang Phàm hoàn toàn không dám biểu hiện ra một chút phẫn nộ nào.

Lúc này trong lòng của hắn chỉ còn lại sợ hãi mà thôi.

"Không hổ là cường giả Đế Cảnh, nếu như không phải hắn hạ thủ lưu tình thì sợ là ta đã bị hắn đánh cho nổ tung mà chết!"

Trong lòng Giang Phàm rung động không thôi.

Lâm Hiên lạnh lùng nhìn Giang Phàm một chút: "Ngươi vì tu luyện ma công mà tổn thương người nhà, bội bạc."

"Nữ nhi của ta rất không thích hành vi của ngươi cho nên ta tới đây để dạy dỗ cho ngươi một bài học."

Sở dĩ không có trực tiếp hạ sát thủ.

Đầu tiên, hắn không muốn giết quá nhiều người trước mặt chúng nữ nhi, dù sao lúc trước đã giết Vô Thủy Ma Quân.

Còn nữa, đã hứa với các cô con gái là sẽ dạy dỗ Giang Phàm, vậy đương nhiên là phải làm dáng một chút, sau đó mới hạ sát thủ.

Bình Luận (0)
Comment