Cũng chỉ có tu luyện Đánh Cược đạo mới có thể hiểu được rút hai lần Chí Tôn Bảo liên tiếp nghiền áp tạp năm của Thiên Cơ Ma Tôn cần thực lực mạnh đến mức nào.
Ở trong mắt các ma tu Đánh Cược đạo, đây là thần tích!
Nghe thấy mọi người cúng bái và ca ngợi Lâm Hiên, thân thể khổng lồ của Thiên Cơ Ma Tôn điên cuồng run rẩy.
Ông ta trợn to mắt, giọng nói run run:
“Tại sao? Tại sao ngươi có thể liên tục thắng ta hai lần?”
“Ta là Chí Tôn Đánh Cược đạo tung hoành Thiên Ma giới 500 vạn năm, sao ngươi có thể thắng được ta?”
“Chí Tôn Đánh Cược đạo?” Lâm Hiên khinh thường nói: “Chút trình độ này của ngươi cũng dám tự xưng Chí Tôn, ai cho ngươi dũng khí?”
Có được đổ thuật cấp Tông Sư, Lâm Hiên dám nói chính mình thứ hai không ai dám nhận thứ nhất trước mặt hắn.
Cho dù Thiên Cơ Ma Tôn lợi hại đến mấy, nhưng đối với hắn giống như tùy tay có thể đánh bại!
“A… Ngươi…”
Thiên Cơ Ma Tôn tung hoành 500 vạn năm, tự nhận bất bại cả đời.
Ngoại trừ Cửu Cửu thiên kiếp, ông ta thật sự chưa từng thất bại.
Nhưng hôm nay, trước mặt mọi người ông ta lại bị Lâm Hiên khinh nhục như vậy đã tạo thành đả kích cực lớn trong lòng ông ta.
Cho dù là Ma Tôn cũng không thể khiêng nổi sự đả kích nặng nề như vậy.
Ầm!
Ma ảnh khổng lồ bất ngờ nổ tung, hóa thành quang ảnh rồi nhanh chóng biến mất trong thiên địa.
Mọi người há hốc mồm, không còn gì để nói nhìn thần hồn của Thiên Cơ Ma Tôn tự bạo.
Bọn họ không thể ngờ được một Chí Tôn Đánh Cược đạo lại bị một câu của Lâm Hiên chọc tức đến tự bạo.
Mang theo sự khiếp sợ và tò mò, Diêm Hải không nhịn được chắp tay hành lên với Lâm Hiên:
“Xin hỏi vị công tử này là Tôn Giả Đánh Cược đạo phương nào?”
Hắn ta cảm thấy với thực lực của Lâm Hiên cũng đủ xưng Tôn ở Đánh Cược đạo.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại cũng đoán không nổi chút tin tức nào về Lâm Hiên.
Cơ Vũ vội vàng cất cao giọng nói:
“Tiền bối, vị này là Bắc Huyền Thiên Đế phu tôn thượng, không phải là tu sĩ Đánh Cược đạo!”
Dứt lời, không khí tại hiện trường cực kỳ nóng bỏng.
“Thì ra là Bắc Huyền Thiên Đế phu!”
“Không ngờ phu quân của Huyền Băng Nữ đế lại có đổ thuật siêu phàm như vậy!”
“Lợi hại! Quá lợi hại! Biểu hiện của Đế phu tôn thượng làm ta xem như si như say!”
…...
Nói đến chỗ hưng phấn, Diêm Hải và các ma tu Đánh Cược đạo càng không ức chế được sự cúng bái, hành lễ với Lâm Hiên rồi nói:
“Thực lực của Đế phu kinh người, nhấc tay diệt Ma Tôn, hiện hết uy áp Tôn Giả!”
“Ngài hoàn toàn xứng đáng là Đổ Thần!”
Lâm Hiên đứng trên lôi đài, bình tĩnh nhìn qua từng khuôn mặt sùng bái.
Mộ Ấu Khanh và Vụ Ngưng mang theo đám Toàn Châu và Cơ Vũ, Thượng Quan An cùng các thiên kiêu vây lại bên cạnh hắn.
Đôi mắt đào hoa của Mộ Ấu Khanh tràn đầy sự sùng bái, giơ ngón tay cái nói:
“Biểu tỷ phu, đổ thuật của ngươi quá lợi hại!”
“Người ta là một Chí Tôn Đánh Cược đạo lại bị ngươi chọc tức đến tự bạo!”
Lâm Hiên cười nói:
“Đổ thuật của hắn chủ yếu vận dụng ma công thao tác kinh sợ tâm lý đối thủ, thực lực chân thật lại rất bình thường.”
“Còn việc bị ta chọc tức phải tự bảo do đạo tâm của hắn không vững, tự cho bản thân rất cao.”
Có được Cực Đạo Thánh Thư, ngay từ đầu hắn đã nhìn ra huyền lực của Thiên Cơ Ma Tôn đến từ loại công pháp nào.
Huyền Mật Thiên Coong là một công pháp ma đạo cao giai, có tác dụng lớn trong việc xâm nhập tâm trí của tu sĩ Đánh Cược đạo.
Nếu không phải dựa vào công pháp này, Thiên Cơ Ma Tôn rất khó đăng đỉnh 500 vạn năm, ngồi vững vị trí đệ nhất nhiều năm như vậy.
Nhưng cũng bởi vì Thiên Cơ Ma Tôn chiếm giữ vị trí Chí Tôn lâu như vậy nên ông ta mới tự đại cuồng vọng như vậy.
Mở miệng ngậm miệng “ta là Chí Tôn”, nói cứ như không ai có thể sánh ngang đổ thuật của mình.
Tâm lý như vậy, một khi gặp phải thất bại, còn thất bại hai lần liên tục sẽ rất dễ dàng sụp đổ!
Mộ Ấu Khanh và những người ở đây nghe vậy gật đầu tán đồng:
“Biểu tỷ phu nói đúng!”
Bọn họ nghĩ thầm, hai câu đơn giản của Lâm Hiên đã nói rõ được bản chất của Thiên Cơ Ma Tôn.
Mỗi một câu của hắn đều ẩn chứa chí lý, giống như có cảm giác ngồi trên trời nhìn, quan sát thiên hạ.
Địch Kình Thiên run rẩy đi đến trước mặt Lâm Hiên, cúi người hành lễ nói:
“Cảm ơn Đế phu ra tay, nếu không tại hạ chỉ còn con đường chết!”
Sau đó hắn ta kể cho Lâm Hiên, 10 vạn năm trước hắn ta đánh bại Diêm Hải thì gặp được thần hồn của Thiên Cơ Ma Tôn.
Vì ngồi vững vị trí người đứng đầu Đánh Cược đạo, hắn ta lợi dụng Tam Âm ma thể của mình để dưỡng thần hồn giúp Thiên Cơ Ma Tôn, sau khi tìm được thân thể thích hợp để Thiên Cơ Ma Tôn trọng sinh lại thả ra thần hồn của ông ta.
Điều kiện trao đổi là Thiên Cơ Ma Tôn phải truyền thụ chân nghĩa Đánh Cược đạo cho hắn ta, trợ giúp hắn ta bách chiến bách thắng trên con đường Đánh Cược đạo.
Nhưng hắn ta thật sự không ngờ.
Sau khi vô ý thua Diêm Hải, chính mình tâm phù khí táo, đạo tâm sụp đổ làm Thiên Cơ Ma Tôn nhân cơ hội mạnh mẽ bá chiếm tâm thần của hắn ta, cướp đoạt Tam Âm ma thể của hắn ta.
Nếu không phải Lâm Hiên ra tay ép Thiên Cơ Ma Tôn thần hồn tự bạo, hiện tại thần hồn của Địch Kình Thiên đã biến thành đồ ăn của Thiên Cơ Ma Tôn, thân thể hắn ta cũng sẽ hoàn toàn bị Thiên Cơ Ma Tôn cướp đi.
Diêm Hải nói:
“Ta cũng cảm ơn Đế phu ra tay, nếu không sẽ bị Thiên Cơ Ma Tôn tàn sát.”
Tâm trí của bọn họ đã bị Thiên Cơ Ma Tôn dùng Huyền Mật Thiên Công khống chế được, có thể nói lúc đó tất cả mọi người sẽ trở thành thịt cá trên cái thớt của Thiên Cơ Ma Tôn.
Cũng may Lâm Hiên ra tay bọn họ mới có thể chạy khỏi tuyệt cảnh.
Lâm Hiên liếc nhìn Địch Kình Thiên, Diêm Hai, nói:
“Diệt trừ ta ma là bổn phận của chúng ta, không cần khách khí.”