Có được đổ thuật cấp Tông Sư, Lâm Hiên sẽ không để yên cho Thiên Cơ Ma Tôn kiêu ngạo ngang ngược như vậy trước mặt mình.
Quan trọng hơn Diêm Hải và các ma tu Đánh Cược đạo đều vô tội.
Dù thế nào Lâm Hiên cũng sẽ không trơ mắt đứng nhìn Thiên Cơ Ma Tôn tàn sát mọi người.
Đám người Địch Kình Thiên nghe vậy đều lộ ra vẻ sùng bái.
Đế phu lòng mang thiên hạ, không phân biệt người ma, thể hiện hết phong thái của người cầm quyền!
Đám Toàn Châu thấy đổ thuật của Lâm Hiên được mọi người sùng bái như vậy cũng ồn ào bò lên trên người Lâm Hiên.
“Đại Ma Tôn như vậy cũng bị cha làm cho tức nổ, cha quá lợi hại mà!”
“Đúng đúng đúng, thì ra cha còn là Đổ Thần, thật sự quá tuyệt vời!”
“Ta cảm thấy kiêu ngạo vì cha!”
“Thì ra ta là nữ nhi của Đổ Thần!”
…...
Lời nói ngây thơ đáng yêu của đám tiểu nha đầu làm Lâm Hiên bật cười, không nhịn được hôn các nàng mấy cái.
Nói thật mỗi lần nghe các nữ nhi thay đổi đa dạng khen mình, cảm giác quá sung sướng.
Lâm Hiên cảm thấy đây mới là sự hưởng thụ lớn nhất của người làm cha.
Học sinh giỏi Toàn Châu đảo mắt, nghĩ đến một vấn đề, vội vàng dùng tay nhỏ chọc chọc Lâm Hiên:
“Cha là Đổ Thần, ngay cả Chí Tôn Đánh Cược đạo cũng có thể thắng được, cho nên khẳng định trên đời không có ai có thể đánh thắng được cha, đúng không cha?”
Sau khi nghe xong Lâm Hiên suy nghĩ một lúc, nói: “Vẫn có người có thể thắng được cha.”
Hử???
Nghe vậy mọi người đều giật mình.
Đổ Thuật của Đế phu siêu phàm nhập thần, cao hơn phía chân trời, sao trên đời này còn có người có thể thắng hắn?
Rốt cuộc là ai có thể làm Đế phu đánh giá cao như vậy?
Nghĩ đến đây, ánh mắt của mọi người trở nên nóng rực.
Bọn họ rất muốn biết người có thể thắng hắn là ai.
Bốn tiểu bảo bối tròn xoe mắt kinh ngạc nhìn Lâm Hiên: “Cha, còn có ai có thể lợi hại hơn ngươi vậy?”
Lâm Hiên xoa đầu nhỏ của các nàng: “Trên đời này người có thể đánh thắng được cha chính là… Bốn tiểu bảo bối của ta!”
“Woa!!!”
Nghe vậy đám Toàn Châu vừa kích động vừa hạnh phúc hét lên.
Mặc dù biết Lâm Hiên đùa với bọn họ nhưng cảm giác vẫn rất vui.
Mọi người lắc đầu bật cười, nghĩ thầm thì ra Đế phu cũng có tình thú như vậy.
Đương nhiên nói đi nói lại.
Mỗi một đứa trẻ đều là tâm can bảo bối của cha mẹ, cho dù ở bên ngoài cha mẹ cường đại vô địch như thế nào, uy hiếp trong lòng bọn họ vẫn là hài tử của mình.
Có thể đánh bại cha mẹ, đúng là chỉ có hài tử của chính mình.
Mọi người cảm thấy trong lời nói nghịch ngợm của Đế phu lại ẩn chứa đạo lý quá sức thuần phác.
Trí tuệ vô biên, làm người rất xúc động.
Thấy mọi chuyện đã kết thúc, Lâm Hiên nhớ đến hắn đồng ý dẫn đám Toàn Châu đi Xích Viêm quốc, sau đó xuất phát cùng Mộ Ấu Khanh và Vụ Sương.
“Cung tiễn Đế phu!”
“Cung tiễn Đổ Thần!”
Đối mặt với bóng dáng tự do tự tại của hắn, mọi người mất một lúc lâu vẫn chưa bình tĩnh lại.
Lần ra tay này của Lâm Hiên làm bọn họ sinh ra sự kính sợ từ tận đáy lòng.
Đến khi bóng dáng hắn hoàn toàn biến mất, mọi người mới khôi phục lại.
Địch Kình Thiên bước nhanh đến trước mặt Địch Tích San, vận công giải trừ giam cầm giúp nàng, trong mắt mang theo vài phần áy náy, nói:
“San Nhi, lúc trước cha làm sai, cha không nên ngăn cản con và Ôn Dịch Phong.”
Địch Tích San giật mình nói: “Cha, cha đồng ý cho ta và Dịch Phong ở bên nhau?”
Địch Kình Thiên gật đầu, ngửa đầu thở dài:
“Ta vốn cảm thấy Địch gia chúng ta là Đánh Cược Thánh gia, thân phận tôn quý, không nên liên hôn với người thường.”
“Nhưng sau khi gặp được Đế phu, đột nhiên ta bừng tỉnh, trước mặt hắn chúng ta đều nhỏ bé như nhau, nói gì đến tôn quý hay thấp hèn, chẳng phải quá buồn cười sao?”
“Hơn nữa tiểu tử Dịch Phong này rất chung tình với ngươi, vi phụ không có lý do ngăn cản các ngươi!”
…...
Phía Bắc Bắc Huyền Thiên.
Tuyết trắng xóa bao phủ, núi tuyết trắng như tuyết đứng sừng sững, diện tích rộng lớn vô ngàn.
Dưới lớp băng dày đặc, sau độ sâu 1 tỷ dưới mặt nước biển xanh thẳm là kiến trúc nơi ở của vô số Hải Yêu tộc.
Trong cung điện màu xám, đột nhiên vang lên một giọng nói uy nghiêm:
“Kế hoạch ám sát Huyền Băng Nữ đế tiến hành đến đâu rồi?”
Người nói chuyện, mặc trường bào tế tự màu tím vàng, trên mặt đeo mặt nạ đầu quỷ bằng vàng.
Quanh người có ánh lửa mơ hồ như thủy triều bắt đầu khởi động, theo ánh sáng xanh thẳm lóe ra từ nước biển đồng thời đong đưa, khí thế vô cùng cường đại mà biến hoá kỳ lạ.
Ở trước người hắn cách đó không xa, có một bóng người khác.
Bóng người này cao lớn dị thường, tướng mạo như hình người, mọc ra một cái đầu cá màu xanh biếc cực lớn, lưng đeo hai cánh màu đỏ thẫm, lân giáp quanh thân mảnh, khí chất cực cuồng dã.
Hắn hành lễ với người đeo mặt nạ đầu quỷ, trong mắt cá đen trắng lộ vẻ tự tin: “Xin đốc chủ yên tâm, tất cả kế hoạch đều ở trong lòng bàn tay!”
“Có thể nói là mọi thứ đã sẵn sàng, chỉ chờ Huyền Băng Nữ Đế tự chui đầu vào lưới!”
Người đeo mặt nạ quỷ đầu phát ra một tiếng cười nghiền ngẫm: “Huyền Băng Nữ Đế cũng không phải dễ đối phó như vậy!”
Nhân ngư gật đầu đồng ý: “Lần này để tiêu diệt nàng ta, tại hạ đã tập hợp tất cả những thiên tài binh đạo đứng đầu phía đông hải vực chúng ta, để bọn họ cùng nhau bày mưu tính kế, phòng thủ nghiêm ngặt!”
Người đeo mặt nạ đầu quỷ dường như không bị lay động, tùy ý hỏi:
“Sau đó thì sao?”
Nhân ngư tiếp tục nói: "Thiên hạ đều biết, Huyền Băng Nữ Đế yêu dân như con, chỉ cần chúng ta biến con dân của nàng thành mối uy hiếp trí mạng, nàng tuyệt đối sẽ không ngồi yên mà không để ý tới!”
“Dựa vào tính cách cường thế bá đạo của nàng ta, chỉ cần cường binh của chúng ta lộ diện, nàng ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp đuổi tận giết tuyệt!”
“Mà, Thiên Hình Tiềm Diệt đại trận của tộc ta chính là sát trận đệ nhất Thủy tộc, còn là trận pháp khủng bố duy nhất trong mười đại sát trận thượng cổ có thể áp chế tu vi, thần niệm, công pháp thậm chí là hồn phách toàn phương vị, giống như thiên phạt!”