Vú Em Mở Đầu Nữ Đế Mang Nữ Nhi Tới Cửa Ép Cưới ( Dịch Full )

Chương 1272 - Chương 1272. Nàng Ta Quả Nhiên Đã Chừa Lại Đường Lui! (2)

Chương 1272. Nàng ta quả nhiên đã chừa lại đường lui! (2) Chương 1272. Nàng ta quả nhiên đã chừa lại đường lui! (2)

Phong Bạo Nhân Ngư dẫn đầu với thân hình cao lớn dị thường, phía sau còn khoác một chiếc áo choàng màu vàng kim.

Nhìn qua uy phong lẫm liệt, rất có khí chất lãnh tụ.

Mâu Khang nhìn xuống Đông Hoàng Tử U nói: “Thế nhân đều biết Huyền Băng Nữ Đế cương mãnh vô cùng, cường thế bá đạo, không thể dễ dàng trêu chọc!”

“Nhưng trên thực tế, cương mãnh cường thế cũng là khuyết điểm trí mạng của ngươi, bổn tọa chỉ cần hơi thi tiểu kế là có thể khiến cho ngươi tự chui đầu vào lưới!”

“Vừa rồi ngươi đuổi giết đại quân tộc ta, chỉ sợ căn bản không ngờ, ngay trong Hắc Thạch sơn mạch này, có đại trận Thiên Hình Tiềm Diệt, trận pháp chí cường của tộc ta?”

Đối mặt với thần thái khinh bỉ cực độ của Mâu Khang, khuôn mặt Đông Hoàng Tử U vẫn trong trẻo, bình tĩnh.

Một cặp mắt phượng lạnh lùng nhìn Mâu Khang: “Lợi dụng tấn công cứ điểm Cực Bắc, để kích thích ta truy đuổi các ngươi đến cùng, từ đó rơi vào cạm bẫy, ngươi quả thật là có một ít tư duy!”

“Đáng tiếc cuối cùng ngươi vẫn hơi nông cạn, nếu nhược điểm của ta có thể dễ dàng bị ngươi bắt được như thế, ta đây còn là Huyền Băng Nữ Đế sao?”

Nghe nói như thế, Mâu Khang không khỏi nheo mắt lại: “Ngươi có ý gì? Chẳng lẽ ngươi còn có đường lui?”

Trong giọng nói của hắn tràn ngập nghi vấn.

Theo hắn thấy, Đông Hoàng Tử U đã hãm sâu trong đại trận Thiên Hình Tiềm Diệt.

Mà một khi hãm sâu trong trận này, coi như là tông sư trận pháp Cổ Thần Cảnh, nhìn ra sơ hở của trận pháp, cũng không cách nào thoát thân.

Bởi vì chỗ cường đại của trận này, chính là có thể ngăn chặn tu vi và công pháp.

Cho dù bày mắt trận ra trước mặt ngươi, không dùng được khí lực, mọi thứ đều phí công!

Cho nên dù biết Đông Hoàng Tử U nhận ra trận này, Mâu Khang vẫn tỏ ra tự tin.

Theo hắn thấy, Đông Hoàng Tử U đã là người trong hũ, nàng ta chỉ cần đang ở trong trận, như vậy cho dù mọc ra ba đầu sáu tay cũng không làm nên chuyện gì!

Nhưng!

Lời vừa rồi của Đông Hoàng Tử U, lại không thể không khiến Mâu Khang coi trọng.

Hắn biết, là một Nữ Đế, Đông Hoàng Tử U tuyệt đối sẽ không ăn nói lung tung.

Như vậy, đã đến mức độ này, nàng ta còn có biện pháp nào để thoát thân?

Ong ong~

Một luồng tử quang và lam quang hỗn hợp tạo thành ánh sáng chói lóa phá vỡ mặt biển, nếu một cột sáng xuyên thấu tiến vào, rất nhanh đã chiếu sáng tất cả đỉnh đầu của mọi người.

Mâu Khang vội vàng ngẩng đầu nhìn, đồng tử không khỏi co rụt lại: “Đó là vật gì?”

Hào quang nhanh chóng tới gần, rất nhanh hiện ra một thanh trường kiếm phượng văn màu xanh lam với tạo hình ưu mỹ.

Trên thân kiếm, bao phủ mấy đóa hoa tuyết màu tím yêu diễm.

Ngay dưới cái nhìn chăm chú của mọi người.

Trường kiếm mang theo bông tuyết màu tím nhanh chóng rơi xuống, lấy kiếm đạo quỷ dị xuyên thấu đám người, ầm ầm đâm vào đại trận Thiên Hình Tiềm Diệt.

Ầm ầm!

Một tiếng vang thật lớn, chấn triệt phương viên mười vạn dặm.

Tử quang bùng nổ, kiếm khí dâng trào.

Nhấc lên nước biển trăm vạn dặm, xông vào đại quân bão táp nhân ngư tộc.

Đại trận Thiên Hình Tiềm Diệt bao phủ đám Đông Hoàng Tử U lập tức vỡ vụn, kể cả Hắc Thạch sơn mạch cấu thành trận pháp cũng đều bị quét sạch.

Vút!

Băng Phượng kiếm phóng ra hào quang dài đằng đẵng, trong nháy mắt rơi vào tay Đông Hoàng Tử U.

Mâu Khang thấy thế, trong đầu vang lên ầm ầm, cuối cùng cũng hiểu được Đông Hoàng Tử U dùng chiêu gì.

“Nàng ta quả nhiên đã chừa lại đường lui!”

Mâu Khang có làm sao cũng không ngờ, Đông Hoàng Tử U lại để lại một thanh kiếm trên bầu trời Bắc Băng Dương.

Lợi dụng kỳ chiêu này, nàng dễ dàng vây công phá trận nhãn của đại trận Thiên Hình Tiềm Diệt từ bên ngoài từ bên ngoài, khiến toàn bộ trận pháp tan tác ầm ầm.

Điều này làm cho Mâu Khang ngoài khiếp sợ ra, còn cảm thấy vô cùng tuyệt vọng và thất bại.

“Ta vốn tưởng rằng kế chiêu dụ địch xâm nhập này cộng thêm bắt ba ba trong hũ, chính là một liên hoàn kế vô địch, nhưng mà...”

Dưới tình huống như vậy mà Huyền Băng Nữ Đế còn chừa lại đường lui, nhất cử đánh nát bấy kế sách cao minh như thế!

Trí tuệ của nàng, năng lực ứng biến của nàng đúng là cấp bậc yêu nghiệt!

Mâu Khang nhìn xuống thân ảnh tuyệt mỹ cầm Băng Phượng Kiếm, trong lúc nhất thời chân tay hơi luống cuống.

Hắn lẩm bẩm nói: “Nếu Huyền Băng Nữ Đế không có đường lui này, thật là tốt biết bao!”

Phùng Lăng Phỉ, Quản Đồng và các tướng lĩnh Phi Phượng quân, trong nháy mắt đại trận Thiên Hình Tiềm Diệt bị phá, đã khôi phục lại trạng thái bình thường.

Một đám tướng lĩnh vô cùng sùng bái nhìn về phía Đông Hoàng Tử U, trong đôi mắt xinh đẹp tràn đầy vẻ chiêm ngưỡng.

“Bệ hạ mưu kế sâu xa, tầm mắt siêu phàm, thật là thiên nhân!”

Khinh thường mấy chục vạn Phong Bạo Nhân Ngư ở đây, các tướng lĩnh đều bái kiến Đông Hoàng Tử U.

Vẻ mặt Đông Hoàng Tử U lạnh nhạt: “Bất kỳ một lần đối chiến nào, đều phải coi trọng địch nhân trên chiến lược, căn bản chính là đứng ở thế bất bại!"

“Cần biết tất cả địch nhân đều quỷ kế đa đoan, muốn thắng bọn họ, nhất định phải nghĩ nhiều hơn, nghĩ xa hơn bọn họ mới được!”

“Địch có một kế, ta có ba kế, tự có thể phá!”

Từ lúc xuất phát ở cứ điểm Cực Bắc, Đông Hoàng Tử U đã chế định kế hoạch hành động ở trong lòng.

Trong mắt nàng, Phong Bạo Nhân Ngư tộc sử dụng khích tướng pháp dụ dỗ mình xuống biển, tất nhiên bọn họ có mai phục kinh thiên ở trong biển.

Mà đối với Đông Hoàng Tử U mà nói, đơn đấu hay là một chọi nhiều, với thực lực hiện tại của nàng cũng đủ để tự bảo vệ mình.

Điều nàng để ý nhất, chính là loại pháp trận vô hình trung xuất hiện này.

Bởi vậy lúc vào biển, đã lợi dụng Thiên Diễn Ma Công nặn ra mấy đóa Huyền Giải Ma Hoa, bám vào Băng Phượng Kiếm.

Tiếp theo bắn Băng Phượng kiếm vào không trung, lợi dụng kiếm tâm cộng hưởng trao đổi.

Kết quả thật đúng là bị nàng đoán trước được, Phong Bạo Nhân Ngư tộc lại lợi dụng Hắc Thạch sơn mạch kích hoạt ra đại trận Thiên Hình Tiềm Diệt thật lớn.

Bình Luận (0)
Comment