Mà hắn chính là nhất đại thiên kiêu đỉnh cấp nhưng lại không nhìn thấu lão giả mảy may. So sánh một chút, hắn hoảng sợ phát hiện lão giả nhìn như phổ thông nhưng thật ra là một siêu cấp cao thủ thâm tàng bất lộ, hoàn toàn không coi nhân tài mới nổi như hắn ra gì!
"Rõ!"
Du Văn Phong chưa bao giờ gặp được tình huống này, dưới khí thế vô hình của lão giả, vô thức khẽ gật đầu, lui qua một bên.
Bùi thị huynh đệ cũng phát hiện lão giả không tầm thường, Bùi Hồng Giang vội vàng hành lễ: "Xin hỏi tiền bối tên gì?"
Lão giả cười hắc hắc một tiếng, ngữ khí lộ ra mấy phần kiêu căng: "Đây không phải là chuyện các ngươi nên để ý, nói xem các ngươi định tỷ thí từ tầng nào!"
Bùi thị huynh đệ đều nhíu nhíu mày, bị lời nói của lão giả chọc giận. Nhưng mà nghĩ chỉ sợ lão giả không phải phàm nhân, bọn họ cũng không dám thất lễ, Bùi Hồng Hải nói: "Vậy bắt đầu từ tầng thứ ba mươi lăm đi!"
Tầng thứ ba mươi bốn chính là tầng cao nhất Du Văn Phong đạt tới, dựa vào biểu hiện của tầng này, hắn đánh bại tất cả đối thủ. Cho nên Bùi thị huynh đệ cảm thấy bắt đầu từ tầng thứ ba mươi lăm thích hợp nhất.
Lão giả không chút do dự gật đầu: "Thiện!"
Nói xong giơ quải trượng lên, nhắm ngay tầng thứ ba mươi lăm Dược Thần Tháp.
Ông ~
Thoạt nhìn chỉ là quải trượng từ gỗ bình thường đẽo thành lại bỗng nhiên nổ bắn ra thanh quang, bắn ra một đạo linh khí đánh thẳng tới động trên tầng thứ ba mươi lăm, rất nhanh đã quấn quanh huyền quang trong động lộ ra.
Du Văn Phong và mọi người đang có mặt ở đây đều rung động: "Lão giả này quả nhiên không đơn giản!"
Không đợi bọn họ cảm khái xong, cảnh tượng khiến cho người ta càng thêm khiếp sợ xuất hiện.
Chỉ thấy lão giả lấy ra một cái nạp giới, lấy ra trên trăm loại dược liệu vãi giữa không trung. Sau đó hai tay khẽ hấp, hút tất cả những dược liệu này vào lòng bàn tay.
Mọi người đều nhìn thấy một đống dược liệu bị lão giả hai tay xoa bóp càng ngày càng nhỏ, dần dần biến thành một cái bát hình cầu. Sau đó lão giả phóng ra linh khí mạnh mẽ, hóa thành hỏa diễm thiêu đốt hình cầu này, không lâu sau đã thiêu đến nó chỉ còn bằng ngón cái.
Hô ~
Một mùi thuốc nồng nặc cấp tốc phiêu tán, khiến cho mọi người đang có mặt ở đây đều run lên.
"Tay không luyện đan, lại hoàn thành trong thời gian nhanh như vậy, đây là thánh nhân chi năng a!"
"Chỉ từ hương vị viên đan dược này thì ta đoán phẩm giai đã đạt đến Thánh giai, đúng là nghe rợn cả người!"
"Lão nhân gia này khó lường a!"
...
Đám người sợ hãi thán phục, lộ ra vẻ tò mò, cực kỳ muốn biết lão giả này là thần thánh phương nào.
Lúc này lão giả đã bắn đan dược vào động trên tầng thứ ba mươi lăm, rất nhanh, huyền quang dập tắt, động ảm đạm.
Điều này đại biểu lão giả thành công!
Mà một bên khác, Y Đạo Song Quỷ Bùi thị huynh đệ còn dừng lại ở giai đoạn luyện đan.
Ai cao ai thấp, liếc qua thấy ngay!
Bùi Hồng Giang và Bùi Hồng Hải đồng thời dừng tay lại, vẻ mặt thán phục thở dài hành lễ với lão giả: "Tiền bối thực lực siêu tuyệt, đúng là khiến người sợ hãi thán phục!"
"Huynh đệ chúng ta thua tâm phục khẩu phục!"
Nói xong hai huynh đệ đồng thời rời khỏi hội trường, yên lặng đứng ở trong đám người. Mặc dù thua nhưng bọn họ có dự cảm luận đạo hội hôm nay sẽ không kết thúc như vậy.
Đầu tiên là lão giả mù lòa chưa từng công bố thân phận, liên quan tới thân phận hắn, hai huynh đệ đều muốn tìm tòi hư thực. Mặt khác, với kinh nghiệm giang hồ nhiều năm của hai huynh đệ, bọn họ kết luận lão giả xuất hiện cũng không phải là ngẫu nhiên, nói không chừng chuyện còn sẽ có thay đổi.
Lúc này lão giả quay người nhìn về phía Du Văn Phong: "Ngươi còn muốn so với ta sao?"
Du Văn Phong vội vàng hành lễ: "Không dám! Tiền bối thực lực kinh thiên, vãn bối không sánh bằng một phần trăm tiền bối, sao dám lỗ mãng?"
Nói xong cũng vội vàng lui về, tim vẫn còn đập không thôi, rung động bất an dưới khí thế vô hình của lão giả.
Lão giả chống quải trượng, hơi khẽ ngẩng đầu lên, đôi mắt trắng dã rung động kịch liệt, hừ lạnh một tiếng nói: "Ta biết ngươi đã đến, không cần che che lấp lấp, hiện thân đi!"
Đám người Y Đạo Song Quỷ nghe vậy đều lộ ra vẻ mặt rung động, nghĩ thầm ai da, còn có người sẽ ra sân!
Nghe ý của lão giả, người ra sân này chính là đối đầu của hắn, chắc chắn là cao thủ cùng cấp với lão giả!
Ùng ục ục ~
Tiếng bánh xe ma sát với mặt đất nhấp nhô vang lên, truyền vào trong tai tất cả mọi người đang có mặt ở đây.
Theo tiếng nhìn lại, mọi người nhìn thấy một lão giả thanh y đang ngồi trên một xe lăn gỗ đi tới Dược Thần Tháp. Có thể nhìn thấy rõ ràng lão giả thanh y toàn thân cứng ngắc, như là bị đúc đồng.
Làn da lộ ở bên ngoài lóe ra ánh sáng bóng của kim loại, làn da thoạt nhìn tương đương dày. Bởi vì tứ chi và thân thể đều không thể động đậy, hắn dùng linh khí thúc giục xe lăn nhanh chóng tiến vào hội trường, đứng đối diện lão giả lưng còng mười trượng.
"Sư huynh, ba trăm vạn năm không gặp, dáng vẻ ngươi càng ngày càng khiến cho người ta buồn nôn!"
Lão giả thanh y như cương thi ngồi trên xe lăn nhìn chằm chằm lão giả lưng còng.
Lão giả lưng còng xùy cười một tiếng: "Cũng vậy, dáng vẻ ngươi khiến cho người ta nhìn cũng đêm không thể say giấc, liên tục thấy ác mộng a!"
Xoạt!
Cuộc nói chuyện giữa hai người khiến cho tất cả mọi người đang có mặt ở đây kinh hô lần nữa.
Hóa ra bọn họ là sư huynh đệ!
Hơn nữa mới mở miệng chính là ba trăm vạn năm không gặp, chắc chắn là siêu cấp lão yêu quái thọ nguyên xa xưa a! Cũng không biết bọn họ lai lịch ra sao, lại cường hãn như thế?
Đám người nghĩ tới những chuyện này, ánh mắt sáng rực mà nhìn chằm chằm vào hai lão giả, chỉ hận không thể lập tức bộc lộ thân phận của bọn họ.
Lúc này, lão giả lưng còng dùng quải trượng gõ mặt đất một cái: "Nếu như chúng ta đã chạm mặt lần nữa, vậy cũng không cần trang mô tác dạng, lộ chân dung đi!"