Vú Em Mở Đầu Nữ Đế Mang Nữ Nhi Tới Cửa Ép Cưới ( Dịch Full )

Chương 1356 - Chương 1356. Chẳng Lẽ Đế Phu Cũng Là Cao Thủ Đan Y Song Tu? (2)

Chương 1356. Chẳng lẽ Đế phu cũng là cao thủ đan y song tu? (2) Chương 1356. Chẳng lẽ Đế phu cũng là cao thủ đan y song tu? (2)

Hội trường cũng xôn xao.

"Không hổ là một trong số bốn thiên kiêu đương thời của Thương Long Đại Lục chúng ta, vị Du công tử này đúng là quá mạnh!"

"Đúng vậy, ta nghe nói Du Văn Phong chính là hài tử tông chủ Thiên Dương Tông tìm được khi hái thuốc, lúc ấy hắn chỉ có ba tuổi nhưng lại có thể nhận biết ba bốn trăm loại linh thảo dược liệu, làm cho tông chủ Thiên Dương Tông như nhặt được chí bảo. Bây giờ xem ra kẻ này đúng là Kỳ Lân a!"

"Du Văn Phong đã liên tiếp đánh bại ngàn người, lấy tạo nghệ đan y song đạo của hắn, chỉ sợ khó có người có thể đánh bại hắn!"

...

Theo như mọi người nghĩ, Du Văn Phong đan y song đạo tạo nghệ đã phi thường tới gần chuẩn Tông Sư. Ở tuổi của hắn, đúng là kinh động như gặp thiên nhân. Mà mặc dù ở đây có một số cao thủ tu vi thắng hắn nhưng lại không thể vượt qua hắn trên đan y song đạo.

Cho nên khi đối mặt hắn, bọn họ hoàn toàn không có lực đánh một trận. Cho dù miễn cưỡng ứng chiến thì vẫn chỉ có thể lấy thất bại kết thúc.

Mắt thấy đã qua hơn mười hơi thở, hội trường lại không ai lên đài. Mọi người đều không nhịn được nghĩ chẳng lẽ lần này người thắng sau cùng sẽ là Du Văn Phong?

Hô hô ~

Hai đạo hắc quang đột nhiên rơi vào trước mặt Du Văn Phong, diễn hóa ra hai nam tử dáng như ác quỷ.

Trên khán đài, mấy người Tuyền Châu hưng phấn lên, chỉ vào hai người đó nói: "Cha, là hai thúc thúc giống quỷ đó!"

Lâm Hiên gật đầu cười cười: "Ừm!"

Lần này hắn đến luận đạo hội là do lúc trước Y Đạo Song Quỷ báo tin, há có thể không nhớ rõ hai người?

Mà theo Y Đạo Song Quỷ ra mặt, không khí của hội trường trở nên bùng cháy lần nữa.

"Hóa ra là Y Đạo Song Quỷ!"

"Tê, hai huynh đệ hợp hai làm một, đều có Tông Sư chi năng, bọn họ ra tràng, Du Văn Phong nguy hiểm!"

"Không đúng không đúng, Y Đạo Song Quỷ chính là hai người, mà Du Văn Phong chỉ có một người, tình huống không giống!"

...

Y Đạo Song Quỷ dáng như ác quỷ, đặc thù rõ ràng, cực kì dễ nhận ra.

Mà khiến cho mọi người chú ý không chỉ ngoại hình của bọn họ mà còn là y đạo và đan đạo tạo nghệ cao cường của bọn họ.

Có thể nói là Tông Sư chi năng, danh chấn ngàn vạn năm.

Nhưng Y Đạo Song Quỷ là hai người, mọi người đều biết bọn họ không tuỳ tiện ra tay, một khi ra tay chắc chắn là huynh đệ liên thủ.

Như vậy vấn đề tới, bọn họ muốn lấy hai chọi một sao?

Như vậy cho dù thắng cũng khó có thể phục chúng a!

Lặng im nhìn chằm chằm Du Văn Phong một lát, Y Đạo Song Quỷ, Bùi Hồng Giang chậm rãi mở miệng: "Hai huynh đệ chúng ta trước nay đều đồng thời ra tay, tuyệt không xa rời nhau!"

"Cho nên, ngươi có thể tùy tiện mời một người tới tương trợ, chỉ cần bất kỳ người nào trong các ngươi thắng huynh đệ chúng ta thì là các ngươi thắng!"

Xoạt!

Bùi Hồng Giang vừa nói dứt câu, toàn trường xôn xao. Đối với đề nghị của hắn, tất cả mọi người cảm thấy cũng không gì không thể. Y Đạo Song Quỷ, Bùi thị huynh đệ chính là một thai mà sinh, xưa nay huynh đệ nhất thể, hai người như một.

Huynh đệ bọn họ muốn tiến hành quyết đấu công bằng, đương nhiên là lấy hai đối hai. Hơn nữa Bùi Hồng Giang cũng không hạn chế Du Văn Phong có thể tìm người giúp đỡ như thế nào, nói cách khác, bất luận kẻ nào cũng có thể hợp tác với Du Văn Phong khiêu chiến hai huynh đệ bọn họ.

Thoạt nhìn cực kỳ công bằng!

Nhưng bây giờ vấn đề tới.

Du Văn Phong đã liên tục đánh bại ngàn cao thủ, ở đây gần như không ai lợi hại hơn Du Văn Phong. Mà lần này Du Văn Phong chỉ đến đây một mình, cũng không có tông chủ Thiên Dương Tông đi theo, hắn muốn tìm được một người có thể chống lại Y Đạo Song Quỷ thì quá khó!

Mọi người đang có mặt ở đây nhất thời cũng bối rối, Y Đạo Song Quỷ đã ra sân, xem dáng vẻ là muốn nghiền ép thiên hạ anh hào. Nếu như Du Văn Phong không tìm được giúp đỡ, mà Y Đạo Song Quỷ lại không chịu hạ tràng, vậy luận đạo hội hôm nay sẽ kẹt ở chỗ này!

"Ta đến!"

Một giọng nói già nua bỗng nhiên vang lên, khiến cho vô số người đang có mặt ở đây khẽ động, mừng rỡ. Mọi người theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một bóng người lưng còng chống quải trượng chậm rãi đi tới Dược Thần Tháp. Bởi vì khom người, mái đầu bạc trắng của hắn như muốn chấm đất, che khuất nửa gương mặt.

Cũng chỉ có người đứng đối diện hắn mới có thể lờ mờ nhìn thấy dưới tóc trắng che giấu một gương mặt xám trắng như nham thạch, che kín nếp uốn. Một đôi tròng mắt trắng dã khiến cho người ta nhìn một cái là biết hắn mù.

Lão giả quần áo tả tơi, cũ kỹ rách nát, cả người tựa như là lão khất cái từ phế tích leo ra, không có chút phong thái cao thủ nào.

Lão giả đi đến cách Dược Thần Tháp ba mươi trượng thì dừng lại, ngẩng đầu nhìn phía trước nói: "Y Đạo Song Quỷ, lão phu đến chiếu cố các ngươi!"

Du Văn Phong lắc đầu, tiến lên phía trước: "Lão nhân gia, Y Đạo Song Quỷ ở bên phải ngươi!"

Hắn thấy lão giả không biết Y Đạo Song Quỷ ở đâu, trong lòng không khỏi thất vọng. Vốn cho rằng lão giả là cao thủ, nào biết được đúng là một người mù.

Nhưng mà nghĩ lại, luận đạo hội Dược Thần Sơn là thịnh hội thiên hạ anh kiệt tề tụ, người đến đều không phải là phàm nhân. Lão giả này không lý nào lại là một người bình thường!

Vừa nghĩ đến đây, Du Văn Phong không khỏi trở nên có chút xoắn xuýt.

Ngược lại là Y Đạo Song Quỷ, bọn họ vẻ mặt nghiêm túc nhìn lão giả: "Ngươi nhất định phải tỷ thí?"

Lão giả không chút do dự: "Xác định!"

Du Văn Phong nhíu nhíu mày, trong lòng của hắn không tin lão giả, nào ngờ lão giả đồng ý nhanh như vậy.

Ngay khi hắn muốn mở miệng, lão giả xoay người nhìn hắn: "Ngươi đứng ở một bên, một mình lão phu là đủ!"

Du Văn Phong nghe vậy giận đỏ bừng cả mặt, muốn bão nổi. Bỗng nhiên vẻ mặt khẽ động, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ. Hắn bỗng nhiên hiểu ra, chắc chắn lão giả đã nhận ra tâm tư của mình mới thay đổi thái độ, không muốn hợp tác cùng ra tay.

Bình Luận (0)
Comment